Sau một hồi lái xe đi xa.
Hạ Mặc Phỉ dừng lại ở một dãy chung cư , nơi này được xem là ít tang thi nhất.
Huyên Huyên vừa đi vừa vung côn sắt lên, đánh nát đầu tang thi, mở ra con đường máu.
Lúc này người Hạ Mặc Phỉ run lên từng đợt, ngón tay hắn bắt đầu nhiễm đen.
Cơ thể cảm giác nặng trĩu, ý thức dần dàn trở nên mơ hồ.
Hai người nhanh chóng vào một căn phòng.
Huyên Huyên lo lắng phóng ra dị năng hệ băng, hy vọng có thể chữa khỏi cho Hạ Mặc Phỉ.
[...] Ký chủ, cô đừng cố chấp như vậy.
Dị năng của cô chỉ có thể chữa lành vết thương trên cơ thể bản thân.
Chỉ riêng dị năng Quang hệ mới có thể chữa lành cho người khác.
Huyên Huyên nghe hệ thống nói cô vô vọng dừng tay lại.
Hạ Mặc Phỉ liếc đôi mắt đỏ ngầu xót xa nhìn Huyên Huyên.
Hắn biết, hắn nhiễm bệnh rồi.
Hắn sẽ biến thành lũ tang thi kinh dị gớm giếc ngoài kia, hắn sẽ làm tổn thương tới Huyên Huyên của hắn.
Hạ Mặc Phỉ cắn răng, chịu cảm giác đau khổ trong lòng.
Âm thầm đưa ra quyết định rời xa Huyên Huyên.
Xem như kiếp này hắn nợ cô một hôn lễ, một thanh xuân của cô.
" Huyên Huyên, anh phải rời đi.
Có lẽ anh nhiễm bệnh rồi :" Hạ Mặc Phỉ dùng tia lý trí cuối cùng mở miệng nói.
Huyên Huyên giữa bàn tay chuyển xanh đen của hắn.
Cô ngước mắt lên nhìn hắn, chân thành vô cùng.
" Mặc Phỉ, em không cho phép anh đi.
Lỡ như anh không bị nhiễm bệnh mà có dị năng như Mộc Bá thì sao?
Cô ra sức thuyết phục Hạ Mặc PHỉ, dù hắn là người hay tang thi việc cô phải cưỡi hắn là không thể nào thay đổi.
Nghe Huyên Huyên nói vậy, hắn đau lòng nhìn cô.
Đôi mắt đỏ ngầu chứa đựng rất nhiều tình yêu.
" Không được, anh đã bị lây bệnh.
Anh sẽ làm hại tới em..
Huyên Huyên em giết anh đi...!trước khi anh mất đi toàn bộ lý trí...!
" Hệ Thống, hắn biến thành tang thi thì hoàn toàn mất đi ký ức hay sao?
[...] Chuyện này là chắc chắn rồi , tốt nhất ký chủ nên trói hắn lại.
Nhốt trong phòng, từ từ vắt cạn hắn.
" Tang thi vẫn có thể vắt dương khí "
[...] Hắn là tang thi, nhưng vẫn là nam nhân nha.
Chỉ cần cô cố gắng, muốn cưỡi hắn 24 giờ đều không thành vấn đề.
Nghĩ tới tình cảnh lúc đó Huyên Huyên rùng mình không thôi.
Lẽ nào bổn cô nương Nhất định phải đưa đẩy trên người hắn, liệu hắn có hưng phấn mà cắn cô hay không?
Huyên Huyên nhìn Hạ Mặc Phỉ nhất định phải đi, cô thở ra một hơi.
Xoay ra sau lấy một đoạn dây thừng đã có săn từ trước đó.
Lưu Loát trói hắn thành mấy vòng, Hạ Mặc Phỉ thất thần,cổ họng muốn phát ra tiếng nhưng vô cùng đau tất..
" Hô...!Huyên...!Huyên...!em giết anh đi...!:"
" Không thể, Mặc Phỉ dù anh thành dạng gì đi nữa.
Em vẫn chấp nhận yêu anh.
Hạ Mặc Phỉ cõi lòng tan nát, máu và nước mắt chảy xuống.
Hắn đang dần biến đổi...!hắn phải thật sự quên đi nữ nhân mà hắn yêu thương nhất sao ? Hắn không muốn...!không muốn..
Huyên Huyên hôn nhẹ lên trán trắng xanh, nổi gân của Hạ Mặc Phỉ.
Sau đó nhốt hắn vào trong phòng.
Khóa chặt cửa lại.
[...] Ký chủ, bây giờ tang thi đang tiến hóa lên cấp 1 ,2 trong não sẽ có tinh hạch.
Cô cần lấy tinh hạch đó.
Sẽ giúp cô thăng cấp nhanh chóng.
[...] Hoặc nam chủ nếu thành tang thi, thì cô cho hắn ăn tinh hạch.
Mong hắn nhanh chóng thành tang thi cao cấp, sẽ có ý thức.
Tới lúc đó cô cũng dễ dàng vắt cạn hắn nha.
" Vậy tang thi cấp bao nhiêu mới có ý thức?
[...] Khụ ~~ cấp 7
" Mẹ nó! thật là cố ý.
chơi chết bổn cô nương mà.
Huyên Huyên nhịn không được mà mắng tục, phải mất bao nhiêu tinh hạch thì hắn mới lên tang thi cấp 7??