Thời Sâm gầm lớn lên, Huyên Huyên dựng đứng mình.
Ngã xuống đấy, hai tay chống lên nền đất lạnh, đôi mắt mờ lớn liếc nhìn Thời Sâm.
" Sâm Sâm, hét lớn như vậy làm gì? Tôi không có bị điếc...!
"Hừ! Cái này..
cái này...!không phải mũ! Alice mác vào.
" Mặc phía dưới...!:" Thời Sâm kìm giọng xuống, đưa quần lót đáng yêu đặt lên đùi Huyên Huyên.
Huyên Huyên cầm chiếc quần lót chần chừ giây lát.
Cô kéo váy chữ A lên, vừa y nhưng không có kéo khóa.
Miệng mấp máy..
" Sâm Sâm, cái này phải mặc như thế nào? Tôi chưa có mặc qua..
Thời Sâm :"...."
" Alice, đừng nói với tôi 300 năm qua cô chưa mặc qua thứ này??
Huyên Huyên thành thành thật thật gật đầu.
Tay nhỏ cầm quần lót quăng quăng tới lui.
Thời Sâm thở ra bất lực.
Hắn tiến lại gần cầm chiếc quàn lót trên tay Huyên Huyên.
Tay phải nắm hai chân nhỏ nhắn của cô duỗi ra.
" Alice nhìn cho kĩ, cái phải mặc như thế này...!
Thời Sâm hơi run run từ từ kéo quần lót nhỏ xinh, từ mắt cá chân cho tới đùi nhỏ của Huyên Huyên.
Bàn tay lớn của hắn áp tới đâu, cô rùng mình tới đó.
Đôi mắt Huyên Huyên quan sát Thời Sâm mặc quần lót cho mình.
Cô chống cằm nhàn nhã nói.
" Sâm Sâm, anh không mở mắt ra nhìn? Làm sao có thể giúp tôi mặc được?
" Được, mặc được :" Thời Sâm nhắm chặt mắt, hắn cố gắng mặc thật chuẩn xác cho Huyên Huyên.
Nơi bàn tay hắn cảm nhận được độ ấm, nhẵn mịn từ làn da kia.
Cổ họng nuốt nước bọt liên hồi, từng chút từng chút một.
Bất giác ngón tay vô tình chạm vào nơi ấm áp giữa vùng tam giác.
Huyên Huyên hơi dướn người về phía trước.
Miệng bật ra tiếng.
" Ưm..
ưm...!ư..
:"
Thời Sâm ngẩn ngơ hồi, nơi ngón tay chạm vào như có thứ dịch nóng ấm dính lên ngón tay.
Hắn hoảng hồn rụt tay lại, đề ép côn thịt đang phản động trong quần..
Hơi thở Huyên Huyên trở nên dồn dập, sắc mặt nhiễm hồng.
Thời Sâm đè ép cảm xúc đang nhộn nhào trong cơ thể mình, lên tiếng để giảm bớt đi sự xấu hổ..
" Alice, tôi...!tôi làm cô đau sao?
Nghe thấy hắn nói , Huyên Huyên tự giác mở rộng hai chân ra.
Mở miệng nói
" Đau! Hình như chảy máu rồi...!tôi cảm thấy nơi đó máu chảy ra....!
Thời Sâm giật mình mở mắt ra nhìn, không lẽ hắn thật sự làm Alice đau? Hai mắt híp híp lại chính diện quan sát tiểu huyệt nhỏ nhắn trắng hồng.
Không có một sợi lông nào...!
Tuy lần đầu nhìn thấy nơi tư mật của nữ nhân.
Nhưng hắn đủ biết nơi đó là nơi nào, và dùng để làm gì.
Thời Sâm nhìn giữa khe nhỏ kia chảy ra dịch nhờn màu trắng trong, hắn khó khăn liếm cánh môi khô của mình..
" Sâm Sâm, thật đau.
Anh mau giúp tôi xem xem có hay không chảy máu rôi :"
Thời Sâm nhìn lên sắc mặt Huyên Huyên nhăn nhúm lại.
Giống như thật sự rất đau, hắn bất đắc dĩ lên tiếng đồng ý.
" Được...!được....!"'
Bàn tay to lớn run run đưa ra, hai ngón tay nhẹ nhàng tách hai cánh hoa phấn nộn ra.
Lập tức Huyên Huyên nhấp hông lên cao, bụng nhỏ hóp lại.
Lồng ngực.
phập phồng dồn dập.
" Ưm...!:"
" Không có chảy máu.
:" Thời Sâm thành thật trả lời..
" Không phải chứ? Không chảy máu tại sao đau như vậy.
Sâm Sâm anh mau thổi thổi , đau quá..
Tức khắc mặt Thời Sâm cứng đờ, hắn nhìn tiểu huyệt đáng yêu như con nít.
Đang tiết ra chất dịch mê người , hắn như bị ma đưa dẫn lối lại dứt khoát đồng ý..
" Thô...!thổi....!:"
- Phù Phù ""
" Đã đỡ đau hơn chưa? :"