Mục sư nhìn hai người trong lễ phục sa xĩ lên tiếng..
- Hứa Khải, anh có đồng ý lấy cô Huyên Làm vợ.
Dù ốm đau bệnh tật, dù nghèo hay khổ vẫn nguyện ý bên nhau tới răng long đầu bạc hay không?
" Tôi đồng ý :" Hứa Khải nhìn Huyên Huyên vô cùng yêu thương sủng nịch, lên tiếng
- Huyên Huyên, cô có chấp nhận người đàn ông này làm chồng.
Dù anh ta nghèo khổ, ốm đau bệnh tật mãi không xa rời, vĩnh kết đồng tâm hay không??
Cô nhìn Hứa Khải, sau đó âm trầm lên tiếng..
" Khải, trước khi em trả lời.
Em có một món quà muốn cho anh thấy.
Liệu anh có dám nhận hay không??
"Món quà gì? Em nói đi , anh sẽ xem xét "
Hứa Khải thấy Huyên Huyên đột nhiên nói tới việc khác, trong lòng hắn dấy lên tia sợ hãi hoảng hốt.
Sợ rằng cô lại muốn đổi ý..
Huyên Huyên nhìn vào đám đông, sau đó nhẹ nhàng vỗ vỗ tay vào đám đông.
Lên tiếng gọi.
- Hứa Nguyệt..
- Hứa Thần..
" Hai con mau lại đây..
Hai đứa bé tiến lại gần còn không quên dắt theo Lam Thiên đang cố tình trốn tránh ở phía sau đám đông.
Nhưng hai đứa vẫn một mực lôi hắn ra cho bằng được ...!
Lam Thiên :"...."
Thôi xong, lần này thì hắn chết chắc rồi..
Đồng thời lúc này Hứa Khải cứng đờ người , hắn nhìn hai đứa bé vô cùng đáng yêu đang dắt tay Lam Thiên tiến lại chỗ hai người.
Hứa Khải liếc đôi mắt giận dữ khiếp sợ nhìn Huyên Huyên, mở miệng nói..
"Em nói món quà muốn tặng anh, chính là hắn - Lam Thiên ?"
Huyên Huyên nghe thấy hắn vẫn ngu ngốc lên tiếng.
Cô ức chế trợn trắng hai mắt :" Khải, đây là anh suy đoán sao??
Hứa Khải tức giận tới mức tím người, run lên bần bật.
Gầm lớn..
" Huyên Huyên , em giỏi lắm.
Em lại cùng tên Lam Thiên kia lén lút sinh ra hai đứa một trai một gái..
" Còn lớn mật đưa họ tới dự hôn lễ của chúng ta.
Huyên Huyên rốt cuộc em xem Hứa Khải là cái gì...?
Rống lên một hồi, Hứa Khải vứt bó hoa cưới trên tay.
Lao tới Lam Thiên đánh mạnh lên mặt hắn.
Lúc này không một ai giám can ngăn cuộc dã chiến của hai người đàn ông..
Huyên Huyên đỡ trán hết lớn lên..
" Hứa Khải, anh là đồ đần.
Đồ EQ thấp, anh chỉ biết suy nghĩ thân dưới...!
Hứa Nguyệt và Hứa Thần vội vã đứng bên cạnh Huyên Huyên.
Hứa Thần ngây như phỗng gật đầu hưởng ứng..
" Mami nói đúng, Daddy là tên ngu ngốc.
Chỉ được cái nhiều tiền..
Hứa Nguyệt chớp chớp mắt nhìn hai người đàn ông đang vật lộn với nhau.
Lên tiếng ròn tan..
" Tiểu Thần cược không? Đoán xem là Daddy thắng hay Chú Thiên thắng
" Nhìn họ chơi thật vui..
Huyên Huyên :"....."
" Mami, lớn lên Tiểu Thần và chị sẽ không ngu ngốc giống Daddy.
Phải không Mami..
Cô bất lực xoa đầu hai đứa trẻ, ôn nhu lên tiếng..
" Ngoan, hai đứa sẽ không ngu như heo.Giống tên Hứa Khải chết tiệt kia..
Huyên Huyên cầm tay Hứa Nguyệt và Hứa Thần.
Hô lớn..
" Hứa Khải, anh cứ đánh nhau đi.
Hôn lễ này không kết nữa.
Anh cũng đừng hòng nhận con..
" Huyên Huyên, em dám không kết hôn.
Anh đánh gãy chân em.
Hứa Khải lúc này buông Lam Thiên ra, chạy tới bên Huyên Huyên túm lại.
Bất ngờ hai chân hắn bị hai bánh bao nhỏ ôm khư khư lấy, rưng rưng nước mắt bẹp miệng nói..
" Daddy, người nỡ đánh Mami sao..
ô.
ô..
ô.
Tiểu Thần và Tiểu Nguyệt không muốn..
không cho phép Daddy đánh Mami..
Hứa Khải đơ người lần nữa, hắn khó hắn mở miệng nói..
" Daddy? Huyên Huyên nói vậy...!đây là con của anh và em.
- Cốc :""
Huyên Huyên mạnh mẽ gõ lên đầu hắn, gật gật đầu nói..
" Không phải con anh thì ai, em nói anh là đồ ngốc không có sai mà...!
Hắn kinh ngạc vui sướng bế hai bánh bao nhỏ lên cao.
Gào lên sung sướng..
" A..
" Tôi được làm Ba rồi, đâu phóng viên đâu.
Mau chụp lại, chụp cho đẹp vào..
Phóng Viên :"....."
" Daddy, con là Hứa Nguyệt..
Daddy thật đẹp trai..
" Daddy còn con là Hứa Thần,Daddy con muốn mua xe tăng, siêu nhân..
Hai đứa trẻ làm vẻ ngây thơ đáng yêu lên.
Hứa Khải vui sướng tới mức cái gì cũng gật đầu như giã tỏi..
" Mua..
Mua cái gì đều mua.
Chỉ cần hai con muốn.
Mau gọi Daddy nữa đi, ba muốn nghe..
- Daddy.
- Daddy..
" Quả thật Daddy ngốc nhiều tiền vẫn tốt hơn thông minh.
Chị gái nói đúng..
Lúc này Lam Thiên ôm lấy mặt sưng húp của mình.
Nhìn 4 người đang vui vẻ hạnh phục bên nhau, hắn cười mãn nguyện..
- Chỉ cần em được hạnh phúc, là tôi vui rồi..
[...] Máy thử nghiệm cảm xúc thành công, Hội trưởng ngài muốn thức dậy hay ngủ tiếp..
Hứa Khải nghiêng đầu nhìn Huyên đang ngập tràn hạnh phúc.
Hắn cũng cười hạnh phúc theo...!
" Ngủ, vì cô ấy.
Ta chấp nhận ngủ sâu hết kiếp này..
------(Hoàn)