Huyên Huyên tỏ ra kinh ngạc, trợn mắt miệng mở lớn.
Gương mặt hồng nóng lên.
Muốn buông bàn tay của Thẩm Minh ra.
Thẩm Minh lại gắt gao nắm chặt không buông bỏ, ngược lại hắn còn vuốt ve lên mu bàn tay Huyên Huyên.
Lúc này cả hai người, sắc mặt đều đỏ bừng, không khí trở nên bí bách.
Huyên Huyên mãi suy nghĩ, có phải do cô bỏ quá nhiều dược.
Nên nam chủ là bị kích động quá sớm.
Lúc này Thầm Minh âm thầm thăm dò em dâu, hắn muốn xem Huyên Huyên cự tuyệt hay không? Nhưng em dâu phản ứng lại ngoài sức tưởng tượng của hắn.
Huyên Huyên không những, không đẩy ra.
Còn là đỏ mặt thẹn thùng , Thẩm Minh ngẫn người, như vậy là em dâu ngầm chấp thuận?
" Em dâu anh muốn nói với em một chuyện! ".
Thẩm Minh bộp chộp trong lòng, nhìn Huyên Huyên đang thẹn thùng.
Dường như con dã thú trong người hắn muốn thoát ra ngoài.
" Có chuyện gì anh rễ cứ nói ": Huyên Huyên chớp mắt kiều mị, hướng Thẩm Minh mà trả lời.
Thẩm Minh hít vào một hơi, hắn mím môi một lúc, hồi sau chậm rãi mở miệng.
" Điều này là bí mật, thật ra anh bị bất lực.
Đã từ lâu nơi này không có động tĩnh gì.
" Nhưng cho tới hôm nay, khi em chạm vào, nó lại bắt đầu có động tĩnh....!
" Em dâu, anh biết rằng anh rất vô sĩ.
Nhưng anh sẽ không bắt em làm gì khác, xin em chỉ cần em đụng vào nó mọt chút thôi....!
" Tới khi...!Nơi đó khỏe hẳn, anh rất biết ơn em...!Em dâu...!
Thẩm Minh cơ hồ nắm chặt lấy tay Huyên Huyên hơn, hắn là rất sợ em dâu tức giận mà bỏ đi mất.
Nháy mắt, gương mặt hắn đỏ hơn ban đầu, giống như thể nặn được máu ra ngoài.
Huyên Huyên nghe hắn nói, cô còn đang ngây ngốc.
Cô là câu dẫn hắn, hay hắn là người câu dẫn cô đây ?
" A....anh..
Rễ...!! Nếu...!Như giúp được anh...em liền vui vẻ.
Huyên Huyên đỏ mặt tới mang tai, giọng nói còn mơ hồ nhỏ như muỗi kêu.
Thẩm Minh nhìn bộ dáng này, hắn liền động tâm.
Cũng thật cao hứng.
" Huyên..
Huyên...!Em nhanh giúp anh...!Em dâu...!Giúp anh....!
Thấy Huyên Huyên đáp ứng, hắn liền đè tay cô vào vật giữa háng, đang nóng như hoả cầu.
" Em dâu...!Giúp anh...!
" Đ...!Được.
" Huyên Huyên hơi cắn môi nhỏ hồng, có chút khó khăn mà trả lời ....!
" Anh dễ phải làm thế nào đây?
" Em giúp anh..
Sờ nó..
Chỉ cần mỗi ngày sờ một chút, nó liền tốt hơn thôi.
Huyên Huyên nuốt nước bọt xuống, vươn đầu lưỡi ra liếm cánh môi khô khốc của mình.
Hai tay nhẹ nhàng kéo khóa quần Thẩm Minh xuống, tay kia lôi côn thịt ỉu xìu, đỉnh quy đầu còn rĩ ra chất nhờn, có chút tanh tanh.
Mười ngón tay xinh đẹp, mềm mại của cô sờ loạn khắp côn thịt ỉu xìu, ấn từ đỉnh quy đầu, cho tới chạy dọc thân côn thịt.
Mấy ngón tay niết lên hai viên bi to lớn, Thẩm Minh nhắm mắt hưởng thụ.
Hắn cảm giác được hạ thân mình đang sôi trào.
Còn hơi ngạnh lên không ít, cảm giác khoái cảm tê ngứa vây quanh lấy hắn.
Tuy côn thịt mềm oặt, nhưng lại không ngừng tiết ra dâm dịch.
Như vậy có nghĩa tiểu đệ của hắn, còn cứu chữa.
Vẫn còn hoạt động được.
" Hừ..
hừ..
Ưmm..
Đúng rồi nơi đó, cảm ơn em..
Em.
Dâu.
Huyên Huyên đang tập trung mát xa cho côn thịt mềm nhũn của hắn, hơi đâu mà để ý hắn đang nói cái gì.
Cô nhẹ phà hơi nóng vào côn thịt, còn tiết ra nước bọt.
Khiến cho côn thịt trơn hơn, sau 15 phút mát xa.
Côn thịt của hắn đã cứng hơn so với ban đầu