Hệ Thống Sủng Phi Thứ Hai

Editor: La Mạn Vân Linh 

Sau khi biết được những chuyện này, Hứa Kim Lăng cảm thấy  mình thật đúng là bị oan uổng cực kỳ, ăn một bữa cơm xong tản bộ lại có thể tình cờ gặp chuyện muốn đòi mạng như thế, thật sự nàng rất vô tội được chứ.

Bởi vì phi tần mới vào cung vị trí thấp không cao mấy, không cần dậy sớm thỉnh an Hiền phi nương nương, cho nên nói a, phi tần vị trí thấp không được Hoàng thượng sủng hạnh thì cơ hộì liếm mặt nịnh hót phi tần địa vị cao cũng không có.

Phải thỉnh an Hiền phi nương nương đó là bởi vì hiện tại trong cung chưa lập Hoàng hậu, một năm trước Hoàng hậu bất ngờ ốm chết, cho nên phượng ấn tạm thời giao cho Hiền phi chưởng quản lục cung. 

Kim Lăng nghĩ muốn trong hậu cung tìm cái chỗ dựa liền lại lập tức bác bỏ, có chỗ dựa tại hậu cung dễ chịu là không sai, thế nhưng nhất định phải sống những tháng ngày bị khống chế, nếu một khi phát hiện tin tức của ngươi không đúng, nói không chừng chỗ dựa kia sẽ lập tức diệt ngươi, không cho ngươi một chút cơ hội sống sót, có ai nguyện ý cả đời ở trước mặt người khác khúm núm?

Nghĩ tới nghĩ lui, Kim Lăng triệt để từ bỏ tư tưởng hướng người khác xin giúp đỡ.

Suốt cả buổi tối Hứa Kim Lăng đều ở đây xoắn xuýt chuyện này, đến nỗi nửa đêm đầu đều tưởng tượng sinh động nên ngủ tương đối trễ.

Sáng ra mới dậy ăn mặc rửa mặt tốt.

Phạm Âm đến bên cạnh hầu hạ: "Tiểu thư, Lương phi nương nương cho người truyền lời lại đây, nói là mời các vị tiểu chủ mới tiến cung ngắm hoa thưởng trà."

Hứa Kim Lăng chỉ cảm thấy kinh mạch trên trán đang đập thình thịch.

Rất nhanh, chưởng sự cung nữ liền dẫn Kim Lăng cùng Phạm Âm đi hướng Ngự hoa viên lại vô tình gặp phải Lâm mỹ nhân và mấy vị tài tử khác từ bên trong đi ra. 

Lâm mỹ nhân cùng mấy vị tài tử nói đùa chào Hứa Kim Lăng.

Hứa Kim Lăng đều mỉm cười lấy đó hữu hảo.

Lúc Lâm mỹ nhân đi ngang qua Hứa Kim Lăng thì nhẹ giọng nói: "Liễu đáp ứng ở phía sau." Nói xong liền quay sang Bùi tài tử nói: "Nghe nói Sở quý nhân này lớn lên thật là mỹ lệ, không biết hôm nay có thể may mắn gặp được một lần hay không."

Bùi tài tử hừ hừ hai tiếng: "Sở quý nhân kia có phải chúng ta muốn gặp là gặp đâu?"

Sau khi nghe Lâm mỹ nhân nhắc nhở như vậy, Hứa Kim Lăng mới chú ý tới Liễu đáp ứng vội vàng từ đằng sau đi tới. Nhìn tốc độ của nàng cộng thêm vẻ mặt vặn vẹo khó coi, nhất định là đã sớm nhìn thấy nàng, cho nên Kim Lăng thức thời di chuyển sang bên cạnh một chút, kết quả Liễu đáp ứng vẫn từ phía sau đụng vào nàng, vẫn cứ đem Kim Lăng đẩy ra đám cỏ bên đường nhỏ. Rõ ràng con đường rất rộng rãi mà, cho nên nói a, người nào có hậu thuẫn cứng rắn liền bước đi đều mang gió.

Phạm Âm đúng lúc đỡ lấy nàng: "Tiểu thư."

Kim Lăng vung vung tay: "Không có chuyện gì." Nàng hiện tại không có tâm tư để ý chút việc làm mờ ám ấy của Liễu đáp ứng, coi như là bị chó cắn một miếng đi, nàng cũng không thể đuổi theo chó cắn lại một cái nha, huống hồ với tính cách dễ kích động của nàng ta thì nói không chừng Kim Lăng sau này còn có thể mượn nàng ta đi cắn người khác không phải sao?

Lâm mỹ nhân đúng là rất chú ý nhất cử nhất động của Hứa Kim Lăng, vốn tưởng rằng nàng gặp phải việc này sẽ nói hai ba câu phản bác, dù sao chuyện tản lời đồn như vậy đều làm, với lí do đáp ứng xúc phạm tài tử lại càng thêm đầy đủ, cũng không nên im lặng một bên không lên tiếng chứ? Lâm mỹ nhân thậm chí có chút thất vọng, tựa hồ Hứa Kim Lăng không phải như trong tưởng tượng của nàng.

Không lâu lắm, mọi người đến ngự hoa viên đông đủ. Chỉ thấy giữa khóm hoa có một cái lối nhỏ, một vệt non bóng người màu đỏ chậm rãi đi tới.

Bùi tài tử khinh thường hừ một tiếng.

Lâm mỹ nhân mỉm cười nói: "Đó là Sở quý nhân."

Kim Lăng nhìn vị mỹ nhân kia, cao quý lãnh di a, nàng đúng là cũng nghe nói qua về người này, lúc trước khi nàng ta vẫn là tú nữ,cũng bởi vì khuôn mặt này đẹp mà bị hoàng đế nhìn trúng, đêm đó liền được truyền thị tẩm, lần chọn duyệt cũng không cần tới, trực tiếp liền được sắc phong làm quý nhân, có thể tính là đề tài nổi bật nhất gần đây trong cung. 

Ở ngự hoa viên có một cái đình rất to, Lương phi đã sớm sai người dọn xong bàn ghế cùng nước trà, Nhược Yên ở bên tai Lương phi nói: "Người mặc trang phục xanh nhạt chính là Hứa tài tử."

Chờ mọi người hành lễ xong, Hứa Kim Lăng mới vào chỗ, rất vừa vặn là nàng ngồi bên trái Lâm mỹ nhân, bên phải Sở quý nhân, đối diện là Liễu đáp ứng luôn luôn nhìn nàng căm tức mà không hề che giấu.

Lương phi cũng khó có được một lần chậm rãi mở miệng: "Ta mời các muội muội tới đây không chỉ đơn giản là vì uống trà ngắm hoa, càng hi vọng chúng ta có thể trau dồi một ít cảm tình, dù sao mọi người đều phải hầu hạ hoàng thượng."

Nhiều phi tần liên tục xưng phải.

Lương phi thấy bọn họ uống gần đủ rồi, đột nhiên nói: "Chỉ uống trà ngắm hoa thì có chút vô vị." Sau đó khóe mắt liếc nhìn Liễu đáp ứng.

Liễu đáp ứng nhận được tín hiệu liền lập tức nói: "Nghe nói Hứa tỷ tỷ là người đa tài đa nghệ, không biết Hứa tỷ tỷ có thể vì chúng ta biểu diễn một khúc cầm hay không?"

Lương phi tỏ vẻ ngạc nhiên: "Ồ? Vậy Hứa tài tử liền đánh một khúc làm cho bổn cung cùng các vị muội muội ở đây nghe đi."

Hứa Kim Lăng bất đắc dĩ cười cười, trắng trợn đào hầm như thế, lại ở trước mặt nhiều người buộc nàng nhảy vào hố. 

Hứa Kim Lăng nhẹ nhàng gật đầu: "Được."

I

Lương phi: "Người đâu, mang đàn tới."

Hứa Kim Lăng ôm cầm đang muốn ngồi trên băng đá trong đình, kết quả Lương phi lại nói: "Vị trí đình này quá nhỏ, sợ rằng sẽ gây trở ngại đến Hứa muội muội phát huy tài nghệ, người đến a, đem cái bàn này chuyển tới phía dưới đi." Khoảng cách có ít nhất xa năm mét. 

Hứa Kim Lăng thậm chí cũng không kịp mở miệng cự tuyệt.

Lúc ôm cầm tiếp tục đi, Hứa Kim Lăng cố ý đưa tay sờ xuống dưới dây đàn, chẳng qua một hồi liền lại thu tay, đàn này huyền ở dây đàn a, nếu hơi hơi dùng sức đè nén xuống, da nhất định bị cắt vỡ.

Cung nữ đưa ra nghĩa giáp (móng tay giả) cho Kim Lăng quấn lấy.

Nói thật, tuy rằng Kim Lăng trong lòng đã chuẩn bị tốt, hôm nay cho dù bị chỉnh cũng không tranh luận gì nhưng Lương phi thuộc loại ăn mềm không ăn cứng, đối với loại người chết ngang ngược này có dục chinh phục rất lớn, Kim Lăng dự định đi ngược lại con đường cũ, giả vờ như quả hồng nhũn, sờ một cái liền nát, n thêm liền vô vị, bất quá Kim Lăng cũng không có ý định làm cho Lương phi nắm lần thứ hai, nhưng khi nhìn dây đàn, tay vẫn không khỏi có chút run rẩy.

Trước tiên không nói thân phận của Lương phi, nàng là con gái tướng quân, như Hứa Kim Lăng là con gái một vị quan nhỏ thì khi so sánh kém rất xa, trong khi nàng còn không có được độ thiện cảm của Hoàng đế thì nàng không thể sử dụng hệ thống, vậy mang ý nghĩa bây giờ còn không phải lúc manh động, Lương phi tiến nàng liền lùi.

Huống hồ nhìn chằm chằm nàng cũng không phải chỉ mỗi mình Lương phi. 

Nghĩ xong ngón tay Hứa Kim Lăng nhanh chóng lướt ở trên dây đàn, cứ việc nàng đã rất nhẹ nhàng bắn a, nhưng̀ không thoáng dùng sức một lần, Kim Lăng cũng cảm giác dây đàn này càng gần gũi ngón tay một phần.

Dây đàn sắc bén, nghĩa giáp ( ngón tay giả) thì mỏng, Kim Lăng đã cảm giác ngón tay bắt đầu mơ hồ đau đớn.

Một khúc xong xuôi, da Kim Lăng đã bị cắt vỡ, máu tươi chảy ra, chỉ có điều nàng cũng không tính biểu hiện ra, yên lặng để tay ở phía sau, trên mặt lộ ra vẻ mặt sợ hãi.

Lương phi thấy thế rất hài lòng.

Lâm mỹ nhân cau mày, nghĩ thầm nhiều người nhìn như thế, nếu nói ra cũng không có cái gì, tại sao nhát gan đến vậy? Nàng bắt đầu suy nghĩ lại có nên cùng Hứa Kim Lăng thành lập quan hệ minh hữu, dù sao nàng (HKL)  nếu thông minh thì sẽ dám xông lên phía trước chặn nguy hiểm cho nàng (Lâm mỹ nhân) mà không phải khúm núm như bây giờ. 

Lâm mỹ nhân nghĩ Hứa Kim Lăng cũng chỉ có thể trốn ở trong góc đùa giỡn một ít âm mưu nho nhỏ mà không lên được mặt bàn.

Lâm mỹ nhân có chút buồn bực nhấp ngụm trà.

"Các ngươi tụ tập ở nơi này làm cái gì?" Lý Vũ đột nhiên xuất hiện làm cho nhóm phi tần đang ngồi dồn dập thất sắc. Nghĩ thầm, nếu biết Hoàng thượng tới đây thì sẽ ăn mặc trang phục càng xinh đẹp hơn một chút.

Mọi người vội vàng hành lễ.

Đức phi cười tủm tỉm kéo tay Lý Vũ: "Thiếp nghe nói Lương phi tỷ tỷ muốn cùng các muội muội trao đổi cảm tình."

Lý Vũ đảo mắt qua nhiều phi tử, ánh mắt lại dừng ở trên người Sở quý nhân,  giọng điệu tựa như quan tâm lại có chút lạnh nhạt nói: "Thân thể tốt hơn chưa?"

Tuy rằng bị Hoàng đế trước mặt mọi người quan tâm nhưng trên mặt vị Sở quý nhân cao quý lãnh diễm này không có biểu lộ ra chút nào vui mừng: "Tạ Hoàng thượng quan tâm, thiếp đã tốt hơn nhiều."

Tâm tình Lương phi mới tốt chút thoáng qua lại tối tăm lên, cảm giác trực tiếp bị Hoàng đế không nhìn thật không tốt.

Đức phi vốn đang cùng hoàng đế chơi cờ, kết quả Tập Thu chạy tới nói Lương phi mời tất cả phi tần mới nhập cung tới, nàng đúng là rất muốn nhìn Hứa tài tử làm Lương phi tức giận như thế nào, thuận tiện đem Hoàng đế kéo tới.

Đức phi nhẹ nhàng kéo áo Lý Vũ: "Thiếp thật giống bỏ qua cái gì."

Lý Vũ ánh mắt có chút sủng nịch: "Ngươi bỏ qua cái gì?"

Đức phi giống như hài tử ngây thơ trừng mắt nhìn xung quanh một vòng: "Vừa nãy thiếp xa xa liền nghe thấy có tiếng đàn yếu ớt, thật là êm tai, chẳng qua đến đây thì hết rồi."

Lý Vũ tựa như hồi tưởng lại, từ xa có nghe được từng tia từng tia tiếng đàn, bất quá thoáng qua liền qua, hắn còn tưởng rằng là chính mình ảo giác: "Nhưng trong các ngươi ai đàn ra?"

Không biết là ai ở phía sau lên tiếng: "Là Hứa tài tử."

Lý Vũ bắt đầu hứng thú: "Vậy liền lại đạn một khúc đi." Dứt lời dẫn Đức phi lên chỗ ngồi, Lương phi ngồi ở một bên khác của Lý Vũ. 

Hứa Kim Lăng thở dài, yên lặng từ trong đám phi tần đi ra, hướng Lý Vũ hành lễ: "Vâng." Chỉ có điều từ đầu đến cuối không có mở mắt ra liếc hắn một cái.

Hứa Kim Lăng tâm tình rất buồn bực, nguyên bản nghĩ chính mình vừa tránh thoát được một kiếp, kết quả hoàng đế tới nói muốn nghe, nàng chỉ có thể nhịn đau tiếp tục đàn, chẳng lẽ đem chuyện vết thương ra, nói là vì Lương phi bắt mình đánh đàn nên tạo thành? Ngay trước mặt cáo trạng, đó không phải là rõ ràng đánh mặt Lương phi sao, cho nên Kim Lăng cũng không có tâm tình hiện tại đi tạo ấn tượng với Hoàng đế, huống hồ bên người Hoàng đế vẫn còn vị sủng phi đâu, ngươi nghĩ nàng mang theo Hoàng đế tới thăm các ngươi là vì cái gì, không phải là nhìn xem ai có mờ ám tốt sớm ra tay à?

Nói tới Đức phi, Kim Lăng đều có chút thán phục, nghe nói Đức phi này vào cung chưa tới một năm, vị trí liền thẳng tắp đi lên trên, không chỉ có thăng hơn nữa, mấy năm nay ân sủng vẫn không giảm. Nếu không phải bởi vì có Hiền phi ở đây, Lý Vũ hy vọng nhất vẫn là Đức phi ngồi trên vị trí Hoàng hậu đi. 

Đức phi cau mày, thu lại ánh mắt ngây thơ vừa nãy, nhìn về phía bên cạnh, không ít phi tần đều ở đây mơ hồ làm động, đều muốn hấp dẫn ánh mắt Hoàng đế, ngoại trừ Sở quý nhân cùng một phi tử khác đang uống trà nhìn chằm chằm Hứa Kim Lăng thì không hi vọng hoàng đế chuyển ánh mắt hướng về các nàng.

Lý Vũ nhưng không có chú ý mấy việc này, hắn ở trên triều đình đối phó những thần tử kia cũng đã rất mệt nhọc, còn những tranh đấu giữa các nữ nhân trong hậu cung chỉ cần không phải quá nghiêm trọng hắn đều mắt nhắm mắt mở, huống hồ còn có Hiền phi ở đây.

Vị hoàng đế này, mười lăm tuổi đăng cơ, bây giờ vào chỗ đã hơn mười năm, đứa nhỏ lúc trước mà Tạ Thái hậu còn muốn buông rèm chấp chính đã sớm có thể chưởng quản quyền to, chỉ là mấy năm qua bị chỗ khác lấy mất đi gian thần càng không phải số ít, làm việc càng mạnh mẽ vang dội, tới hậu cung cũng bất quá là vì hưởng thụ ít thời gian nháy mắt ung dung.

Chờ Hứa Kim Lăng một khúc xong xuôi, Lý Vũ than thở: "Hoàng Đức Hải, thưởng." Ta nghe cao hứng, liền yêu thích thưởng người, cũng coi như là đối với người này nhớ.

【 Keng, thu được 5 điểm độ thiện cảm của Hoàng đế 】 thanh âm toát ra từ hệ thống làm cho Hứa Kim Lăng sững sờ, hạnh phúc đều đến quá đột nhiên.

Chỉ có điều hảo cảm của tên Hoàng đế này tới nhanh đi cũng nhanh, cũng không có đánh giá Hứa Kim Lăng kỹ hơn, quay đầu dễ dàng nói đùa với Đức phi. 

....

Chờ trận ngắm hoa nhàm chán kết thúc, Hứa Kim Lăng xem như kéo thân thể mệt mỏi trở về Tây Đình các.

Phạm Âm đau lòng nhìn tay tiểu thư nhà mình, vết thương này vừa tinh tế vừa tàn nhẫn lại sâu vô cùng: "Chủ tử, hồi nãy Hoàng thượng ở đó, ngươi tại sao không cáo trạng đâu."

Lúc Hứa Kim Lăng băng bó vết thương, có cung nữ lại tùy ý bưng nước đi vào quan sát, nàng (HKL)  cố ý nói: "Thân phận và vị trí ta thấp kém, làm sao dám tố cáo Lương phi nương nương." Gương mặt biểu hiện nhát gan sợ phiền phức. 

Phạm Âm sững sờ: "Tiểu thư."

Hứa Kim Lăng nhìn cung nữ vừa đi ra ngoài, vẻ mặt lạnh lẽo: "Xuỵt... Tiếp tục băng vết thương."

Chung Thúy cung. 

"Nương nương, hôm nay ngươi thấy Hứq tài tử thế nào?" Tập Thu hiếu kỳ hỏi. 

Đức phi có chút thần du lắc đầu một cái: "Lẽ nào lời đồn không phải nàng truyền ra?" Hôm nay gặp cử chỉ của nàng giống đóa hoa nhỏ không chịu nổi mưa gió thật thất vọng. 

Tập Thu không hiểu: "Nương nương, ngài nói gì đó."

Đức phi ngáp một cái: "Không có gì, bây giờ Hoàng thượng lật thẻ bài của ai?"

Tập Thu: "Là Sở quý nhân, đây đã là ba ngày liên tục."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui