Hệ Thống Thu Nợ


Phùng Vận nhìn Tào Mạnh với một khuôn mặt vô hại, không khỏi lại nhớ tới bộ dạng hắn khóc lóc ngã vào trong lòng chính mình, nội tâm có chút không đành lòng, liền gật đầu.


Tào Mạnh nhìn thấy Phùng Vận đáp ứng, liền đứng dậy cùng Phùng Vận cùng đi, bỗng nhiên, bên người của hắn có chiếc xe chạy ngang qua, Phùng Vận liền vội vàng kéo hắn lại, hét lớn: "Cẩn thận!"

Tào Mạnh quay đầu lại, cùng Phùng Vận bốn mắt chạm nhau, Phùng Vận bị hắn nhìn đến mức đỏ mặt, hắn dời đi ánh mắt, gãi gãi đầu, cười nói: "May sao còn có dì, thực cảm ơn.

"

Phùng Vận bị Tào Mạnh nhìn lđến mức tim đập rộn lên, quay đầu đi, không nói gì, yên lặng gật gật đầu.


Màn đêm rất sâu, đèn đường thành ánh sáng chính lúc này, sao lốm đốm đầy trời.


Hắn cùng với Phùng Vận sánh vai, đi ở trên đường, hai người đều không nói gì.


Xa xa trên mặt hồ, ánh trăng lăn tăn, Phùng Vận cảm thấy thật vui vẻ thoải mái, thật lâu rồi nàng đều không có buông lỏng đến như vậy.


Chú ý được cảm xúc Phùng Vận biến hóa, Tào Mạnh đột nhiên mở miệng nói: "Dì, dì bảo dưỡng dáng người cùng da dẻ như thế nào vậy, nhìn giống như là nữ sinh 18, 19 vậy, hai ta đi cùng một chỗ, dì lại giống như như là em gái của cháu.

"

Phùng Vận đắc ý hồi đáp: "Trời sinh.

" Nàng cũng không có cố hết sức đi làm bảo dưỡng dung nhan, chủ yếu là trời sinh.


Tâm tình của Phùng Vận lần nữa lại tốt hơn, không có nữ nhân nào không thích nghe lời nói khích lệ, nhất là khích lệ từ nam nhân tuổi trẻ đẹp trai.

Hơn nữa, Phùng Vận năm nay đều đã 37 tuổi, Tào Mạnh đem nàng và thiếu nữ 18, 19 so sánh, Phùng Vận không chỉ sẽ không tức giận, nàng còn thực vui vẻ.


Đột nhiên, Phùng Vận nghĩ đến Khương Đỉnh Lũ, nàng nghĩ đến Khương Đỉnh Lũ từng nói qua một chút lời nói khó nghe, cái gì người càng già, càng thích đánh phấn, cái gì da dẻ các của nàng nhìn thực thô ráp, so tiểu nữ sinh 18,19 tuổi kém hơn rất nhiều, nghĩ nghĩ lại, cảm xúc của Phùng Vận lại đột nhiên rơi xuống.


Nhìn Phùng Vận vừa rồi còn khá tốt, đột nhiên cảm xúc rơi xuống, Tào Mạnh thoáng nhíu mi, có chút không hiểu nổi, là hắn nói sai sao? Vừa rồi còn rất hài lòng mà!

Hắn đột nhiên ngừng chân, Phùng Vận nghiêng đầu lại nhìn về phía ta, nghi hoặc hỏi: "Làm sao vậy?"

Tào Mạnh chỉ chỉ cái khu vui chơi đông người ở phía đối diện, đề nghị: "Chúng ta đi chơi thử chút đi dì?"

Phùng Vận theo bản năng nói lời cự tuyệt: "Ta nhiều tuổi hơn ngươi như vậy rồi, còn đi sân chơi chơi đùa, sẽ làm cho người ta chê cười.

" Kỳ thật chủ yếu là nàng cảm thấy cùng một cái nam nhân cô nam quả nữ đi sân chơi không quá thích hợp, cho dù nàng nhing người nam nhân này như là một cái vãn bối, nhưng chung quy không phải là quá thân quen, thậm chí lúc trước cũng chưa từng gặp mặt qua.



Hắn căn bản không có cho Phùng Vận khả năng cự tuyệt, trực tiếp kéo cánh tay nhỏ nhắn của Phùng Vận đi đến chỗ bán vé sân chơi, "Ai nói dì lớn tuổi, vừa rồi còn nói dì nhìn giống như muội muội ta, dì cứ coi như là giúp cháu giải sầu là được.

"

Phùng Vận cứ như vậy bị Tào Mạnh kéo lấy đi về phía trước, kỳ thật nàng cũng có một chút động lòng, lần trước đến sân chơi là lúc nào? Nàng đều đã đã quên mất.


Cô gái bán vé thực thật tinh mắt, nàng lấy ra hai tờ phiếu giao cho Tào Mạnh, sau đó mỉm cười nói: "Chúc ngươi và bạn gái của ngươi chơi vui vẻ, có vấn đề dì có thể liên hệ với ta.

"

Hắn mỉm cười gật đầu nói: "Cảm ơn"

Mà khi Phùng Vận nghe cô gái bán vé xưng hô xong, lúc này mở to hai mắt, muốn giải thích, Tào Mạnh liền kéo lấy tay nàng vào sân chơi.


Nàng cứ như vậy bị Tào Mạnh kéo lấy, ngồi lên xe cáp treo, Phùng Vận mới lấy lại được tinh thần, theo phản ứng nàng muốn buông ra tay Tào Mạnh, nhưng là hắn làm sao có khả năng buông ra? Chuyến xe cáp treo xuất phát rồi, khi vòng xe đi xuống, Phùng Vận không chỉ không buông ra tay Tào Mạnh, ngược lại còn nắm chặt hơn! Nàng sợ hãi!

Từ bên trên xe cáp treo đi xuống, Phùng Vận thậm chí còn đứng không vững, hai chân của nàng như nhũn ra, Tào Mạnh liền vội vàng ôm lấy vòng eo mềm mại để đỡ nàng, gương mặt ân cần hỏi nói: "Dì, dì không có sao chứ? Cảm giác như thế nào?"

Phùng Vận thân thể yêu kiều dựa vào Tào Mạnh, sau mấy hơi thở chậm rãi, mới từ từ bình phục lại, cười nói: "Rất kích thích, nhưng khả năng là dì đã già, thiếu chút nữa là không chịu được.


"

Hắn trêu ghẹo nói: "Dì so với ta đều trẻ hơn, đâu có già chút nào đâu?"

Phùng Vận bỗng nhiên "Xì" một tiếng, nở ra nụ cười, nàng cười đến cành hoa loạn vũ.


Tào Mạnh kéo lấy tay Phùng Vận, lần này, nàng không có buông tay ra, ngược lại dắt lấy bàn tay to của hắn.

Kế tiếp, hắn lại cùng Phùng Vận chơi qua rất nhiều thể loại, đều là cái loại mười phần kích thích, quan hệ giữa hai người đang không ngừng tăng cao, tiếng cười to bên trong nhanh chóng gần hơn, nhìn trên mặt Phùng Vận có thể thấy được vẻ hài lòng, nàng cảm giác chính mình giống như trở nên trẻ hơn, tuy rằng vốn là nàng cũng không có già, còn chưa tới 40 tuổi.


Thời điểm Tào Mạnh cùng Phùng Vận chơi đùa tiếp xúc thân mật là nhiều nhất, mượn ban đêm đen tối, Tào Mạnh vừa kéo vừa ôm Phùng Vận, thế cho nên đến lúc chơi mệt mỏi ngồi ở trên ghế dài nghỉ ngơi, Phùng Vận còn cầm lấy tay hắn, nhưng ai cũng không có nói ra chuyện này, giống như bị quên đi vậy.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận