Thật ra cái Trở về kia chỉ là nháp thôi, tui nghĩ ra lúc xem MV Đom Đóm của Tuấn Bến Tre ớ...!cái này mới là hiện tại trong đề cương của tôi này :v
Lời nói đầu tiên, xin lỗi các bạn trẻ về những cái hố to hố nhỏ trong suốt 199 chương vừa qua.
Lời nói thứ hai, thông báo với các bạn là những chương tiếp theo cũng không thiếu hố đâu.
Trước khi đọc chương này, các bạn có thể đọc lại chương cuối của Thần tượng theo đuôi để điều chỉnh lại cảm xúc nha!
Yêu thương!
[ Chúc mừng ký chủ hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, tiến độ trở về đạt 100% đang tiến hành load.]
[ Load thành công.]
[ Chúc ký chủ trở về an toàn.]
Ái Hòa Nhất Kinh ba hoa một hồi, tiến hành quá trình đưa người trở về.
Cẩm Lý từ trong bóng tối bị kéo ra ngoài, ánh sáng trói lóa khiến anh không nhịn được cau mày.
Cẩm Lý theo phản xạ tự nhiên, vươn tay che đi ánh sáng, lúc này mới chậm rãi mở mắt ra.
Màn giường đỏ thẫm yêu mị quây quanh thân thể nhỏ nhắn của Cẩm Lý, Cẩm Lý chống tay khó khăn ngồi dậy, y phục đỏ thẫm trượt xuống vai.
Trở về rồi?
Cẩm Lý nhìn căn phòng gỗ quen thuộc cũng xa lạ, sắc mặt hơi đổi.
Vậy mà thật sự đã trở về rồi?
Tại sao lại cảm thấy tiếc nuối?
Trở về, chính là mong muốn lớn nhất của anh không phải sao?
Nghĩ đến việc không thể tiếp tục ngốc ở trong thiết lập của nhiệm vụ, thứ gì cũng không cần quản, muốn nằm muốn ngồi tùy tiện, còn có một nhóc con sẵn sàng làm bánh khoai cho ăn,...!trái tim đã trống trải lại càng thêm trống trải.
Cẩm Lý bất giác, thở dài một hơi.
" Chủ thượng, xảy ra chuyện gì?"
Cẩm Lý vừa phát ra tiếng động không thích hợp, bên ngoài lớp màn đỏ thẫm đã xuất hiện thêm một bóng người, là sát thủ giỏi nhất dưới chướng Cẩm Lý, cũng là ám vệ của anh.
Đúng vậy! Cẩm Lý là người thừa kế đời thứ 4 của Huyết Kim lâu, một tổ chức về sát thủ lớn nhất kinh thành.
Người lập ra giáo phái là cụ cố của Cẩm Lý, truyền cho ông Cẩm Lý, cha Cẩm Lý, đến hiện tại là Cẩm Lý.
Tổ chức không quá lớn cũng không quá nhỏ, toàn bộ người của tổ chức trải khắp kinh thành, tổng hành dinh chính là nơi Cẩm Lý đang ở đây, ngoài ra cũng có một số nơi khác.
Bởi vì tổ chức truyền thừa theo hình thức cha truyền con nối, cho nên có thể giảm thiểu rất nhiều vấn đề chiến tranh nội bộ khiến thực lực tổ chức suy giảm.
Tổ chức vận hành cũng rất đơn giản, Cẩm Lý đứng đầu đóng vai trò làm gương mặt đại diện của tổ chức, chính là cái thể loại tổ chức làm ăn tệ hại liền chửi anh đầu tiên, tổ chức phát quang vang danh cũng là khen anh đầu tiên, cùng vinh cùng nhục.
Dưới anh có bốn hộ pháp, nói là hộ pháp nhưng cũng chính là trạm chủ của những tri nhánh đơn lẻ trải rộng kinh thành kia, dưới nữa chính là các sát thủ.
Sát thủ được chia làm 2 cấp, người có khả năng thực hiện nhiệm vụ và người chưa đủ khả năng thực hiện nhiệm vụ.
Tổ chức không phân loại theo năng lực do năng lực mỗi người là không giới hạn, ai làm được việc thì hưởng nhiều phúc lợi.
Phúc lợi của tổ chức cũng rất tốt, tổ chức đóng vai trò là cầu nối giữa sát thủ và người thuê, thù lao sát thủ nhận được chỉ cần trích lại 30% về cho tổ chức, số còn lại có thể tự giữ lấy mà dùng.
Số phần trăm lấy không nhiều, nhưng nhiều lần như thế, kim tệ của tổ chức có thể chất đầy một nhà kho.
Cẩm Lý mỗi ngày nằm không cũng có tiền chảy vào túi.
Nói như thế, không phải Cẩm Lý có thể thật sự nhàn nhã đến không có việc gì làm.
Ngược lại mới đúng, công việc thật sự rất bận.
Những khách hành lớn đều là do đích thân Cẩm Lý gặp mặt tiến hành giao dịch.
Ai bảo anh là gương mặt đại diện của tổ chức cơ chứ!
Tổ chức có rất nhiều thế lực nhòm ngó, chính vì vậy an toàn của anh luôn được đặt lên trên hết, số lượng ám vệ đi theo bảo vệ anh cũng không hề ít hơn hoàng thượng đương triều đâu.
Cẩm Lý nhìn ám vệ qua một tấm vải đỏ, cất giọng lạnh băng:" Lui ra."
Ám vệ quan sát xung quanh, nhận thấy không có gì nguy hiểm, mới thật sự rời đi.
Cẩm Lý tâm tình không vui vẻ, rời giường mặc y phục.
Nếu anh nhớ không nhầm thì hôm nay anh có một cuộc hẹn gặp mặt với một vị vương gia nào đó trong triều.
Cẩm Lý tùy ý chọn ra một bộ y phục, vẫn lấy đỏ làm chủ đạo, chậm rãi rời khỏi phòng.
" Chủ thượng."
Hai vị cô nương đứng chờ sẵn ở ngoài, nhìn thấy Cẩm Lý đi ra liền cúi đầu hành lễ.
" Ừm." Cẩm Lý lạnh nhạt đáp, động tác không hề chậm lại.
Buổi hẹn này là ở một tửu lâu nổi tiếng kinh thành, Cẩm Lý sau khi dùng điểm tâm xong, leo lên kiệu đã được chuẩn bị từ trước.
Từ trong kiệu nhìn ra đường lớn, vẫn là những dãy nhà quen thuộc, cảnh tượng quen thuộc, không khí quen thuộc, thế nhưng đối với anh sao lại xa lạ đến thế?
Không biết nhóc con là ai, hiện tại đang làm gì, liệu có đang nhớ anh như anh đang nhớ về y hay không, liệu nhóc con có phải người nơi này hay không?
Trải qua rất nhiều nhiệm vụ, mỗi nhiệm vụ lại là một thiết lập thế giới khác nhau, đều là những thế giới khác hoàn toàn với nơi này của anh, anh sợ nếu nhóc con và anh không sống cùng một thế giới thì sao, liệu bọn họ còn có thể gặp nhau nữa hay không?