Ngày hôm sau, Cẩm Lý thức dậy trước, chậm chạp rời khỏi lòng Tư Ngung, ra ngoài.
Không hiểu vì sao, cảm xúc của anh hôm nay không được ổn định,ngủ không ngon,lúc nào cũng trong tư thế bồn chồn lo lắng.
Anh chưa từng phải trải qua cảm giác này, cả lúc trước khi bị bắt tới đây lẫn 3 thế giới trước, anh đều không bị như vậy!
Trong lòng bất an, Cẩm Lý nghi ngờ là do hệ thống kia dở trò gì sau lưng mình rồi, chỉ là không có chứng cứ.
Cẩm Lý mím mím môi tựa vào cửa sổ, phóng tầm mắt xuống đường nhìn những xác sống khác di chuyển qua lại.
Tốc độ so với ngày đầu anh tới đây, đã tăng lên không ít.
Tư Ngung tỉnh dậy, cảm thấy trong lòng trống không, khó chịu nhíu nhíu mày.
Cảm xúc khó chịu không thể kể tên lan tràn trong lòng.
Thế nhưng cũng chỉ mất vài giây, Tư Ngung đã có thể phát hiện ra hơi thở quen thuộc vờn quanh, y quay đầu, tìm kiếm bóng dáng Cẩm Lý, liền thấy anh tâm tình không tốt dựa vào cửa sổ nhìn ra ngoài.
Tư Ngung không một tiếng động, biến mất khỏi chiếc giường, xuất hiện bên cạnh Cẩm Lý, ôm lấy đầu vai anh, nhỏ giọng:" Gào."
Cẩm Lý đang phiền muộn, lại bị một tiểu xác sống không biết nói tiếng người bám lấy, dù có là xác sống nhà mình đi chăng nữa cũng không thể biểu hiện tốt đẹp mà cười một cái được.
" Tránh qua một bên đi." Cẩm Lý chính là không hiểu sao mình lại nặng lời với y.
Tư Ngung bị mắng liền phát ngốc.
Người này không phải chưa từng đe dọa y, chỉ có điều, sẽ không bao giờ đối với y bày tỏ thài độ chán ghét.
Xác sống vốn không phức tạp, lòng lại rất nhạy cảm, đối với tâm tình của người đối diện, nắm bắt cực chuẩn.
Tư Ngung phát hiện ra, người này bắt đầu chán ghét mình rồi!!
Tiểu xác sống run rẩy trong lòng, vòng tay qua cổ ôm lấy Cẩm Lý.
Cơ thể lành lạnh dán sau lưng, đầu tóc cứng cứng còn cọ cọ sau gáy, khó chịu trong lòng Cẩm Lý liền nguôi đi phần nào.
Nhìn đứa nhỏ nhà mình ngốc ngốc an ủi bên cạnh, Cẩm Lý không nhịn được ấm áp trong lòng, khóe miệng cong cong.
" Ngoan, không phải lỗi của ngươi." Cẩm Lý xoa xoa đầu Tư Ngung an ủi.
Tư Ngung phát hiện tâm tình Cẩm Lý đã tốt lên, lo lắng trong lòng giảm bớt, ngoan ngoãn ôm lấy thân hình ấm nóng trước mặt.
" Được rồi, hôm nay ngươi không đi à?"
Cảm thấy Tư Ngung ôm mình quá lâu, thắc mắc hỏi.
Bình thường giờ này Tư Ngung đã dần tiểu đệ đệ đi đánh quái nhận chiến lợi phẩm rồi cơ mà?
Tư Ngung lác đầu:" gào..gào." Ở lại với em.
Tư Ngung cảm thấy Cẩm Lý tâm tình không tốt, hôm nay muốn ở bên cạnh anh, không muốn rời đi.
Không chỉ Cẩm Lý cảm thấy bất an, Tư Ngung cũng vậy.
Cho nên, hôm nay quyết tâm ở nhà cùng Cẩm Lý.
" Ngươi ở lại làm gì?" Xuốt ngày ôm ôm trẫm, trẫm muốn ăn uống giải trí cũng rất phiền đó!
" Gào." Ở lại với em mà.
Tư Ngung ủy khuất.
" Sự nghiệp quan trọng, ta không sao đâu, ngươi đi đi." Đùa gì chứ! Nhiệm vụ của ta còn chờ ngươi hoàn thành đó.
Cẩm Lý kéo Tư Ngung ra ngoài.
Ngươi không tự nguyện đi, trẫm đành phải ép buộc thôi.
Tư Ngung bị mạnh mẽ ném ra ngoài, ủy khuất nhìn cánh cửa yên tĩnh.
Cuối cùng vẫn phải kéo theo xác sống rời đi.
Tư Ngung tâm tình hôm nay cực kì tệ, không muốn chỉ mai phục từng đoàn quân lẻ nữa, y kêu gọi thủy triều xác sống quy mô nhỏ, muốn đem khu an toàn gần nhất đánh xập.
Tư Ngung hạ quyết tâm, bắt đầu đi thu nhận tiểu đệ.
Cẩm Lý ở nhà, đọc truyện, ăn đồ ăn, làm tất cả mọi thứ để áp lại bất an bên trong lòng.
Mặt trời càng lên cao, bất an càng lớn.
Không tìm được nguyên nhân khiến cho tâm tình Cẩm Lý càng khó chịu.
Cẩm Lý mím mím môi, ném đi cuốn sách trong tay, bước tới cạnh cửa sổ, nhìn xuống.
Khu biệt thự này nằm tách biệt với bên ngoài, được bao quanh bởi rừng phong, mặc dù mật độ cây thưa thớt, ánh nắng tùy tiện cũng có thể chiếu đầy một cây, nhưng nếu ngươi chú ý, vẫn có thể đặt vào mai phục.
Mà Cẩm Lý, chỉ cần lượt nhìn một lượt, liền có thể phát hiện ra điều bất thường dưới tán cây phong.
Cẩm Lý nhíu mày.
Loài người tùy tiện chạy tới đây?
Làm gì?!!!
Cẩm Lý thắc mắc.
Nếu chỉ là một tiểu đội quân thu thập vật tư đi lạc, thì Cẩm Lý có thể đảm bảo rằng đám xác sống thường trực trong rừng phong có thể giải quyết dễ dàng đám người đó.
Chỉ là, cảm xúc cả ngày hôm nay của Cẩm Lý liền khiến cho anh nhận ra, phía dưới kia, không chỉ đơn giản là một tiểu đội.
Cẩm Lý đề phòng, quan sát thật kĩ tình hình.
Dưới tán cây phong, có thể nhìn thấy ánh sáng của dị năng phát ra.
Đánh giá trình độ của đám người bên dưới, khả năng cao là có thể đánh vào tận đây.
Cẩm Lý nhẩm tính, quyết định trốn là thượng sách.
Trình độ chạy trốn của anh, trời đất chứng giám.
Cẩm Lý tự tin với khả năng của mình, quyết định trốn.
Ở biệt thự này một đoạn thời gian, những lúc rảnh rỗi anh đều đi xung quanh khám phá, cho nên cũng phát hiện ra một tầng hầm bí mật.
Tầng hầm này chỉ mới có anh phát hiện rồi chỉ cho Tư Ngung lỗi vào cũng khá kín đáo, vì vậy Cẩm Lý quyết định trốn xuống dưới đò chờ Tư Ngung trở về.
Anh rời khỏi đây thì cũng dễ dàng thôi, có điều, đứa trẻ nhà mình trở về rồi không tìm thấy anh sẽ rất lo lắng đi.
Quyết định vẫn là chui vào tầng hầm chờ đợi Tư Ngung về thôi..