Dường như đã tắm mưa chán chê, Tư Ngung bỏ đám tiểu đệ của mình lại, chính mình bước vào nhà, động tác lớn chạy về phía Cẩm Lý.
Cẩm Lý ghét bỏ dùng dị năng hệ mộc gọi ra một sợi dây gai, cuốn chặt lấy chân Tư Ngung.
Tư Ngung:"..."
" Đi thay đồ." Người toàn nước mưa nhiễm axit, nhào tới ôm trẫm làm cái gì?!!
Tư Ngung lật đật, trong ánh mắt ghét bỏ của Cẩm Lý, đi lên lầu.
Sau lần đó, cho tới khi cơn mưa tạnh hẳn, Tư Ngung không một lần nào xuống hứng mưa nữa, y để đám tiểu đệ tùy tiện phát huy dưới sân lớn biệt thự, chính mình lại ngày ngày cùng Cẩm Lý lười biếng, ôm ôm ngủ ngủ.
Qua vài ngày, bọn họ đã có thể xác định rõ tình cảm dành cho nhau, bởi vậy mà lúc nào cũng dính lấy nhau, một bước không rời.
Tựa như hai người mới biết yêu lần đầu.
Đám tiểu đệ đệ không kiếm được thức ăn nhưng lại được thồn một họng cẩu lương nóng hổi, ăn đến no.
Mưa tạnh, Tư Ngung tăng thêm một cấp, đám tiểu đệ đệ của y thực lực cũng tăng cao.
Đến lúc hình thành thủy triều xác sống, tiến hành vây quét các khu an toàn rồi.
Tư Ngung muốn đem cả Cẩm Lý theo, Cẩm Lý vốn không tình nguyện, Tư Ngung lại rất cứng đầu về chuyện này.
Có lẽ, lần bị đánh úp lần trước gây ra bóng đen tâm lý không nhẹ cho Tư Ngung.
Y muốn đem anh bên cạnh, tự mình bảo vệ anh.
Càng chưa kể, hiện tại, y không muốn rời xa anh dù chỉ một giây.
Đối với tiểu xác sống dính người này, Cẩm Lý chỉ có thể thở dài chấp nhận.
Tiểu phiền phức mà, chỉ có phiền phức hơn, không có phiền phức nhất.
\[ Ký chủ, ngài cất cái gương mặt thỏa mãn kia đi, tôi sẽ tin ngài.\]
\-----
Sáng sau khi tạnh mưa, Cẩm Lý ngồi trên kiệu nhỏ do chính anh làm ra từ dị năng của mình, do một vài tiểu đệ của Tư Ngung khiêng, lười biếng ngả người về phía Tư Ngung bên cạnh.
Sau mưa, trời lại nắng, cái không khí se lạnh sang thu trước kia hoàn toàn biến mất, thay vào đó là cái nắng trói trang của mùa hè.
Cẩm Lý cực kì không thích trời nóng.
Thủy triều xác sống tiến tới khu an toàn gần nhất.
Sau cơn mưa, khu an toàn vốn loạn bởi những nhân loại bình thường dính mưa bị hóa thành xác sống, còn chưa kịp xử lý thì đã bị thủy triều xác sống của Tư Ngung bao vậy.
Trong ứng ngoài hợp, khu an toàn rất nhanh bị tiểu đệ nhà Tư Ngung quét sạch.
Quét xong khu an toàn này, Tư Ngung liền đem đội quân của mình tiến về phương Bắc, gặp đâu đánh đó.
Cẩm Lý đang ở bên cạnh y, chỉ cần có Cẩm Lý ở bên cạnh, y có thể tùy tiện đi đâu thì đi, nơi nào có Cẩm Lý, nơi đó là nhà.
Đêm trăng sáng, không khí nóng bức, Cẩm Lý khó chịu nằm dài trên giường, ôm Tư Ngung chặt cứng.
Cơ thể của Tư Ngung mát lạnh, rất có tác dụng trong việc giảm nhiệt.
" Tiểu Ngung Ngung." Cẩm Lý dùng chất giọng mềm mại gọi.
\[ Ký chủ...!ngài...!còn nhớ bộ dạng lúc mới tới đây của ngài không?\] Ký chủ xác định mình không bị đoạt xá đấy chứ?
Nhớ nha!
Con người ai mà chẳng thay đổi.
Trẫm chỉ là đang thay đổi mà thôi.
Chuyện rất bình thường.
\[ Trước đây ký chủ rất cứng miệng nha.\]
Hiện tại, trẫm miệng mềm à?
\[...\] Ngoài đối với mục tiêu nhiệm vụ ra, hình như không chỗ nào mềm cả.
Ký chủ nhà nó thay đổi rồi,
Ký chủ nhà nó bất công hơn..
Hệ thống đáng yêu như nó, tại sao lại không được yêu quý?!!
Tức giận.
" Tiểu Ngung Ngung." Không thấy Tư Ngung trả lời, Cẩm Lý lại một lần nữa lặp lại.
Vẫn không thấy trả lời.
Cẩm Lý nhíu mày, rời khỏi người Tư Ngung, nhìn chằm chằm y.
Tư Ngung biểu cảm đau đớn, hai mắt nhắm nghiền.
Cẩm Lý nhíu mày, lay lay Tư Ngung:" Tư Ngung..
Tư Ngung..."
Đây là có chuyện gì?
\[ Chỉ là hai xác sống cấp cao đấu nhau mà thôi.
Ký chủ không cần lo lắng.\] Hệ thống an ủi.
Thế là là không cần lo lắng?
\[ Bởi vì ký chủ có lo lắng cũng không giúp được gì nha!\] Thiết lập này nó bày ra, chính là muốn ký chủ phải tận mắt chứng kiến mục tiêu nhiệm vụ thống khổ nhưng không thể giúp được gì, sau đó, sẽ càng chân trọng mục tiêu nhiệm vụ hơn.
Hoàn hảo.
Không giúp được?
Cẩm Lý cau mày, không vui.
\[ Ký chủ chờ là ổn rồi, mục tiêu nhiệm vụ sẽ không chết được.\] Cùng lắm là trọng thương mà thôi.
Chờ? Ngươi có nhớ, trẫm từng nói nguồn tin của ngươi không đáng tin không?
\[ Có a.\] Nó còn biết mấy điều này đều là do ký chủ chém gió nữa.
Không ai nói cho ngươi biết, trong từ điển của trẫm, không có " chờ" và "không thể" đúng không?
\[ Ý của ngài là gì.\] Ngài đứng có tùy tiện làm bậy.
Cẩm Lý không đáp, chỉ kín đáo nhếch môi.
Bóng tối bao chùm cùng ánh trăng hư ảo, khiến bộ dạng của Cẩm Lý lúc này, chắc khác gì tu la từ địa ngục, xé đất chui lên.
Cẩm Lý chậm rãi đặt tay lên trán Tư Ngung, từ vị trí tiếp xúc, tỏa ra ánh sáng xanh lục hư ảo.
Bởi vì Cẩm Lý sử dụng dị nặng hệ mộc tấn công quá mạnh, khiến nó nhất thời quên mất, chức năng phổ biến nhất của dị năng hệ mộc là chữa trị.
Cẩm Lý không trực tiếp chữa trị, mà nhân thời cơ thâm nhập vào tinh hạch trong đầu Tư Ngung, cảm nhận xung từ trường do dị năng hệ tinh thần tạo ra, từ đó, xác định phương hướng phát động tinh thần lực..