Thu Nhã dùng tay che miệng mình lại để không phát ra tiếng rên rỉ quá lớn.
Khánh Tường chợt phì cười.
- Đừng lo anh đã cho họ ngủ hết rồi! Em cứ kêu thoải mái.
Thế nhưng Thu Nhã vẫn không an tâm, vừa thở hổn hển vừa nói.
- Không….
Không thể… đề… đề phòng… hộc hộc… bất trắc vẫn… vẫn hơn… a…
Khánh Tường chỉ có thể chiều theo ý cô.
Anh lại làm cho cô đến một lần cao trào nữa.
Đồng thời, anh cũng bắn vào hậu môn của cô.
Sau đó thì nằm xuống ôm cô vào lòng âu yếm.
Chỉ là dương v*t vẫn chưa có rút ra khỏi hậu môn của cô đâu.
Thu Nhã chợt hỏi.
- Anh đã trải qua bao cô gái rồi?
Khánh Tường bất giác khựng lại, anh cũng không thể nói rằng mình chưa từng trải qua cô gái nào được.
Nhưng nếu nói thật thì liệu cô có ghét bỏ anh không? Khánh Tường hỏi lại.
- Nếu anh nói là anh chưa từng quan hệ với cô gái nào thì em có tin không?
Thu Nhã đương nhiên là sẽ trả lời:
- Dĩ nhiên là không tin rồi.
Kỹ thuật trên giường của anh tốt như vậy, nói chưa từng quan hệ ai mà tin chứ?
- Vậy, em có ghét bỏ anh không?
Thu Nhã thản nhiên nói.
- Sao lại ghét bỏ? Là con người ai lại chẳng có nhu cầu này.
Em cũng không ngoại lệ.
Ở hai thế giới trước em cũng từng quan hệ với hai người đàn ông nha.
Khánh Tường nghe cô nói như vậy.
Trong lòng chợt dâng lên một sự khó chịu.
Anh có chút hơi ghen rồi đấy! Nhưng mà, biết đâu nhiệm vụ của cô cũng bắt buộc phải giống như anh thì sao? Đâu thể trách cô được.
Bất giác Khánh Tường chợt muốn hai người nhanh chóng sống lại, trở về thế giới của mình.
Khi đó, không còn làm nhiệm vụ nữa, cũng không cần phải ép mình lên giường với người khác.
Đến lúc đó, cô sẽ cũng chỉ là của anh và anh cũng thế.
Hai người không cần bắt buộc phải quan hệ với người mà mình không yêu nữa.
Tuy nhiên, lại nghe Thu Nhã nói.
- Có điều hai người đàn ông đó kỹ thuật trên giường cũng không có thú vị như anh.
Mặc dù họ cũng là người xuyên đến làm nhiệm vụ như chúng ta đấy.
Mà chắc là do họ chưa từng lên giường với phụ nữ thôi.
Em còn nhớ ở thế giới đầu tiên, em còn để lại cuốn bí kíp phòng the cho người đó nữa.
Hi hi…
Thu Nhã khẽ cười khúc khích như nhớ lại một chuyện rất thú vị.
Tuy nhiên, khi Khánh Tường nghe cô nói như vậy thì rất sửng sốt.
Bí kíp phòng the? Đó không phải là cuốn sách người phụ nữ ở thế giới đầu tiên sau khi động phòng đã đưa cho anh sao? Lúc nhận lấy nó mặt anh còn tỏ vẻ ngu ngu nữa mà.
Thu Nhã lại tiếp tục nói.
- Còn thế giới thứ hai thì là bê đê… hi hi,..
nghĩ thôi cũng mắc cười rồi.
Ban đầu em còn tưởng là bê đê thật nữa, ai dè lại giả dạng…
Khánh Tường càng nghe càng kinh ngạc, càng sửng sốt nhưng cũng đồng thời mừng như điên.
Hóa ra hai nhiệm vụ trước, đối tượng của anh luôn là cô, thậm chí nhiệm vụ này cũng vậy.
Đây là trùng hợp ngẫu nhiên hay là do cố tình sắp đặt như vậy đây? Nhưng điều đó cũng làm Khánh Tường tiếc hùi hụi, giá như anh sớm biết đó là cô thì đã không làm cho có như vậy rồi.
Để bây giờ, cô chê anh là không có kỹ thuật kìa, nhục mặt chưa?
Khánh Tường chợt nói.
- Thu Nhã! Nếu sau khi hoàn thành nhiệm vụ ở thế giới này, đến nhiệm vụ tiếp theo ở thế giới khác mà lỡ chúng ta gặp nhau nữa thì làm sao chúng ta có thể nhận ra nhau đây?
Thế nhưng Thu Nhã lại nói.
- Chắc không phải sẽ lại trùng hợp như vậy chứ?
- Biết đâu chừng…
Thu Nhã ngẫm ngẫm một lúc, rồi mới nói.
- Nếu như lại trùng hợp như vậy nữa thì… à… em sẽ hát những bài hát độc quyền của em.
Nếu như anh nghe thấy thì biết đó là em rồi.
Khánh Tường vô cùng vui mừng.
Đúng vậy! Thu Nhã là ca sĩ nổi tiếng, đương nhiên sẽ có những bài hát độc quyền, mà Khánh Tường anh thì hầu như biết hết toàn bộ đó nha.
Chỉ là nếu lỡ cô xuyên thành người câm thì biết tính sao đây?
Khánh Tường lại hỏi ra thắc mắc của mình.
Cái này thì Thu Nhã đúng là không biết phải làm sao.
Cô cũng không thể lúc nào cũng viết những ca khúc của mình đưa cho Khánh Tường Xem được.
Ngoại trừ cô biết đó chính là Khánh Tường, như vậy cô mới chứng minh được thôi.
Vì thế Thu Nhã nói.
- Vậy thì em bắt buộc phải nhận ra được anh mới có thể nhìn người quen được.
Vậy em làm sao mới có thể nhận ra anh đây?
Khánh Tường đúng là không có gì đặc biệt, anh chỉ là một diễn viên đóng thế, có chăng chính là kỹ thuật diễn.
Chỉ là kỹ thuật diễn thì sao cô có thể nhìn ra đây.
Cái này thì khó cho Khánh Tường rồi.
Cảm nhận được sự khó khăn của Khánh Tường, Thu Nhã bèn cười hì hì nói.
- Thôi! Em chỉ hỏi vậy thôi.
Nếu không nhận ra cũng không sao.
Chỉ cần chúng ta cố gắng hoàn thành tốt nhiệm vụ là được.
Đến khi chúng ta sống trở lại thế giới thực của mình không phải cũng sẽ được gặp nhau rồi sao!?
Khánh Tường nghe Thu Nhã nói cũng có lý, chỉ cần hoàn thành tốt nhiệm vụ của hệ thống thì không phải có thể trở về thế giới thực gặp lại Thu Nhã rồi à.
Khi đó thì không sợ sẽ không nhận ra nhau nữa rồi.
Nghĩ vậy Khánh Tường càng quyết tâm muốn hoàn thành nhiệm vụ thật mau.
Nhưng mà, đối tượng lần này là Thu Nhã nha.
Thôi, để từ từ hoàn thành cũng được.
Người thương nằm trong vòng tay, cậu em của Khánh Tường vừa mới xuống lại lên nữa rồi.
Nó vẫn nằm trong hậu môn của Thu Nhã mà phình to ra.
Thu Nhã rõ ràng cũng có thể cảm nhận được.
Nếu đây không phải là nhiệm vụ mà là hai người yêu nhau đang làm tình thì quả thật Thu Nhã sẽ xấu hổ đỏ mặt.
Thu Nhã bèn nói.
- Anh lại lên rồi.
Vậy có đi vào không?
Nghe Thu Nhã hỏi thản nhiên như vậy, cứ y như là cô chấp nhận lên giường với anh chỉ vì nhiệm vụ vậy, mặc dù đúng là nhiệm vụ thật nhưng cũng làm Khánh Tường cảm thấy không vui.
Anh không muốn cô có suy nghĩ đó, anh muốn cô toàn tâm toàn ý xem anh là người yêu cơ.
Thế cho nên, Khánh Tường đã hỏi.
- Em thực sự muốn anh đi vào chỗ này của em sao?
Vừa nói, Khánh Tường vừa đưa tay sờ vào âm hộ của Thu Nhã.
Thu Nhã vô tư đáp.
- Không đi vào thì sao có con chứ?
Khánh Tường quả thật rất muốn đi vào đấy nhưng lại sợ độ hảo cảm tăng lên thì sẽ sớm phải xa cô rồi.
Cho nên anh nói.
- Muốn có con trai thì phải từ từ.
Hôm nay anh sẽ không đi vào nhưng mà….
Khánh Tường nụ cười rồi đưa tay vuốt ve đường cong cơ thể của cô.
- Anh phải cho em sung sướng đủ mới được.
Nói rồi, Khánh Tường lập tức dùng tay và miệng của mình, làm cho Thu Nhã lên tận mây xanh hết lần này tới lần khác.
Cho đến khi cô mệt rã rời mà ngủ thiếp đi..