“May mắn may mắn, xém tí là đi luôn rồi.” Tiêu Hàn thở phào một hơi, lau đi những giọt mồ hôi trên trán. Hắn hoàn toàn không ngờ được tia khí lưu kia lại cứu hắn một mạng, xem ra tác dụng của nó không chỉ là giúp hắn tự động tu luyện. Càng ngày càng bí ẩn nha.
Tinh thần Tiêu Hàn tập trung quan sát tia khí lưu kỳ dị đang ở trong đan điền của hắn, hắn càng ngày càng tò mò không biết nó là thứ gì.
Đúng lúc này dị biến nảy sinh.
Tia khí lưu kỳ dị đột nhiên chạy loạn trong đan điền hắn khiến hắn hoảng sợ không biết phát sinh chuyện gì. Rồi từ một góc nào đó trong đan điền chạy ra một tia khí lưu nữa hợp với tia khí lưu cũ. Kích cỡ tia khí lưu bành trướng lên gấp ba, tốc độ hấp thu đấu khi tăng lên một khoảng lớn.
Tiêu Hàn trố mắt nhìn cảnh trước mắt. Tóm lại là cái quái gì đang xảy ra. Hỏi hệ thống thì chỉ nhận được một câu.
“Hệ thống không biết thưa chủ nhân.”
Tiêu Hàn bó tay rồi. Cũng mặc kệ cái tia khí lưu kia bây giờ đang trong kinh mạch của hắn, Tiêu Hàn nói với hệ thống. “Thông tin bản thân.”
Ting.
Tên: Phạm Linh.
Tuổi: 25.
…
---
Cấp độ: 21. (Thoát cảnh)
EXP: 85.32%
STR: 61(+10%)(sức mạnh, phòng thủ vật lý)
AGI: 61(nhanh nhẹn)
INT: 74(+30) (trí lực, phép thuật)
VIT: 74(sinh lực)
LUX: ??? (may mắn)
Công pháp: Thiên hợp địa pháp quyết.
Huyết thống: Cương thi (cao cấp) *tăng STR lên 10%*
Khả năng đặc biệt: Cường hóa (đỉnh cấp) *giảm suy yếu 9 thành (hủy bỏ)*
Vật phẩm đang sử dụng: nhẫn không gian (thấp)
Trang bị: Phệ hồn kiếm (tử sắc)
Điểm trải nghiệm: 1510.
***
Thế giới đang du hành: Đấu Phá Thương Khung.
Tu vi: Đấu Vương nhị tinh.
Công pháp: (chưa có)
Đấu kỹ: (chưa có)
Vũ khí: (chưa có)
Nghề nghiệp phụ: (chưa có)
Một tháng, Tiêu Hàn đề thăng tu vi lên tam tinh Đấu Vương, tất cả công lao đều nhờ vào tia khí lưu kỳ dị đang di chuyển trong kinh mạch của hắn, giúp hắn lúc nào cũng ở trong trạng thái tu luyện.
Mà qua một tháng này lễ trưởng thành cũng tới.
Một gia tộc muốn không suy bại, quan trọng nhất, chính là phải duy trì được sức sống, mà ngọn nguồn của sức sống, đó chính là thế hệ trẻ của gia tộc, bọn họ chính là dòng máu mới của gia tộc, có bọn họ, gia tộc mới có thể phát triển không ngừng.
Bởi vậy, nghi thức trưởng thành đối với mỗi một gia tộc đều hết sức quan trọng, mà Tiêu gia, cũng không ngoại lệ. Là một trong ba đại gia tộc ở Ô Thản thành, nghi thức thành nhân của Tiêu gia tự nhiên là rất được các thế lực trong thành chú ý tới, một vài thế lực, thậm chí còn trực tiếp yêu cầu tham dự lễ cử hành nghi thức này.
Lúc này đây, Tiêu Hàn đang ngồi xếp bằng dưới gốc cây lớn trong huấn luyện tràng, mắt quan sát mọi người nhưng tinh thần thì đang nghe hệ thống nói.
“Kích hoạt nhiệm vụ: Trong lễ trưởng thành, chủ nhân phải khiêu chiến Tiêu Viêm và cho nhân vật chính ăn hành. Lưu ý: chủ nhân không được chiến thắng trong làn khiêu chiến này. Phần thưởng: 5000 điểm trải nghiệm. Thất bại: trừ 2000 điểm trải nghiệm.”
Tiêu Hàn mặt nhăn lại. Cái nhiệm vụ quái gì đây, cho Tiêu Viêm ăn hành nhưng không được thắng, thế ta phải làm thế nào? Lần lượt hỏi thăm tổ tông chín mươi chín đời của lão già thần sức mạnh, nếu không phải lão tạo ra cái hệ thống này thì làm gì có cái nhiệm vụ như thế này.
Thở dài, dù muốn dù không, Tiêu Hàn vẫn phải hoàn thành nhiệm vụ này. Hiện giờ hắn đang nghèo, nếu mà trừ 2000 điểm thì thành con nợ mất rồi.
Lắc lắc đầu, Tiêu Hàn tiếp nhận nhiệm vụ và tiếp tục quan sát diễn biến của cốt truyện.
Tiêu Viêm hiện giờ đang “trò chuyện vui vẻ” với Tiêu Ngọc, là biểu tỷ của gã.
Tiêu Ngọc, một mỹ nhân a, đáng tiếc, yêu ai không yêu lại đi yêu Tiêu Viêm, để rồi sau này đau khổ vì huyết thống gia tộc cản trở.
Tiêu Hàn quan sát vị mỹ nữ này, ừm, hắn đang do dự có nên thu nữ nhân này hậu phương của hắn hay không? Nói sao thì, Tiêu Hàn cũng mới chỉ hai mươi lăm, không tính một năm tu luyện trong hệ thống, tuổi trẻ nhiệt huyết, có mộng tưởng mỹ nhân bầu bạn là bình thường.
Nhưng hiện giờ Tiêu Hàn đang sử dụng dị năng cường hóa trí lực, định lực nên sự miễn dịch với mỹ nữ tăng đáng kể, bên cạnh đó, tính cách của hắn lại không thích ồn ào. Mỹ nữ, rất ồn ào và sẽ có những rắc rối không cần thiết.
Hừm…khó quyết định a.
“Chậc, thôi kệ, tới đâu thì tới. Mọi chuyện cứ thuận theo tự nhiên mới tốt.” Tiêu Hàn nói.
Đã như vậy, Tiêu Hàn cũng không để ý nhiều nữa mà đứng lên đi về phía Tiêu Viêm. Sau này sẽ có nhiều dịp tiếp xúc với nhân vật chính, cho nên lúc này nên làm quen trước, đỡ sau này khỏi phải giới thiệu lại.
“Tiêu Viêm.” Tiêu Hàn lên tiếng gọi.
Cả ba người Tiêu Viêm, Huân Nhi và Tiêu Ngọc đồng thời nhìn sang.
Không quen.
Đây là cảm giác đầu tiên của ba người.
Tiêu Viêm nói “Ngươi gọi ta?”
“Không gọi ngươi không lẽ ta gọi chó à.” Tiêu Hàn thầm chửi nhưng ngoài mặt vẫn lạnh nhạt “Đúng. Ta là Tiêu Hàn. Trước tiên ta muốn làm quen với ngươi, sau đó là muốn khiêu chiến ngươi sau khi trắc thí.” Tiêu Hàn trực tiếp đi vào vấn đề.
Tiêu Viêm nhìn vào mắt của Tiêu Hàn nhưng gã cảm thấy người này không có ác ý, có chăng chỉ là thấy thú vị khi gặp gã. “Được, ta đồng ý khiêu chiến.”
“Tốt.” Tiêu Hàn gật đầu rồi nhìn lướt qua hai người nữ bên cạnh, nhẹ gật đầu và rời đi.
Huân Nhi cảm giác người tên Tiêu Hàn này có điều gì đó rất lạ nhưng không biết đó là gì. Tiêu Ngọc thì không biết đang suy nghĩ điều gì.
“Tiêu Viêm ca ca, người này không đơn giản.” Huân Nhi nói với Tiêu Viêm
“Ừm, ta cũng nghĩ vậy.” Tiêu Viêm gật đầu đồng ý.
Số từ: 1256