“Nhường ngươi ra tay trước.” Tiêu Hàn lạnh nhạt nói.
“Vậy ta không khách sáo.” Tiêu Viêm cười “Huyền giai đấu kỹ: Hấp chưởng.”
Bàn tay phải Tiêu Viêm mở ra, chợt nắm chặt lại, một cỗ hấp lực hung mãnh, bắn ra từ bàn tay. Tiêu Hàn cười nhạt, hắn vẫn đứng vững trên đất bất chấp lực hút từ Tiêu Viêm. Cái lực hút nhỏ bé này chả thấm gì với hắn.
Tiêu Viêm kinh ngạc không ngờ Tiêu Hàn lại chống được Hấp chưởng, phải biết hiện giờ tu vi của gã là bát đoạn đấu khí, cao hơn Tiêu Hàn một đoạn. (Tiêu Hàn chỉ thể hiện thực lực bản thân là thất đoạn đấu khí.)
Tiêu Hàn nhìn sự kinh ngạc trên mặt của Tiêu Viêm, hắn dậm chân tung người tới. Tay phải hình đấm tiến thẳng ngực Tiêu Viêm.
Tiêu Viêm định thần lại, chậm rãi thở một hơi, lộ tuyến vận chuyển đấu khí trong người, chợt biến đổi: "Huyền giai đấu kĩ: Xuy hỏa chưởng!"
Theo tiếng quát trong lòng, lực đẩy cuồng mãnh, lại theo bàn tay của Tiêu Viêm phun ra.
Phanh.
Hai cỗ lực lượng va vào nhau tạo nên tiếng vang. Hai thân ảnh trực tiếp lùi về sau, hơi thở gấp gáp, dường như cả hai cũng bị ảnh hưởng chút ít.
Trên đài cao, tộc trưởng và các trưởng lão kinh ngạc nhìn cảnh này, không ngờ Tiêu Hàn lại đánh ngang với Tiêu Viêm dù thực lực thua kém.
“Ngươi rất mạnh.” Tiêu Viêm mặt nghiêm túc nói.
Tiêu Hàn không nói gì. Hắn đã kiềm nén đấu khí rất lớn mới có kết quả hòa nhau như vậy.
Sau đó, cả hai người lao vào nhau đấm đá liên hồi. Tiêu Viêm liên tục sử dụng Xuy hỏa chưởng, trong khi đó Tiêu Hàn chỉ sử dụng lực lượng đơn thuần. Điều này cũng không trách Tiêu Hàn được, ai bảo hiện giờ hắn không có một đấu kỹ nào chi, mà cho dù không có đấu kỹ thì hắn cũng rất thoải mái bán hành cho Tiêu Viêm. Thực lực vượt xa chính là lý do.
Một hồi, Tiêu Viêm cảm thấy không ổn. Cho dù gã đánh ở góc độ nào thì Tiêu Hàn vẫn cản lại được, không những thế, sức mạnh người này nãy giờ không hề suy giảm, còn gã thì đã dần đuối sức. Phải sử dụng một chiêu kia.
Tiêu Viêm lợi dụng sơ hở vừa xuất hiện của Tiêu Hàn, miệng quát “Bát cực băng.”
Phanh.
Tiêu Hàn bị Tiêu Viêm đánh trúng vào sườn trái, miệng hộc máu bay ra khỏi lôi đài, nhưng hắn gượng người đứng vững trên đất. Tay khẽ lau tia máu trên khóe miệng, nói “Ta thua.” Rồi hắn xoay người rời đi.
Mọi người đều nhường ra một lối đi cho hắn. Trải qua trận chiến vừa rồi, Tiêu Hàn hắn đã tạo được một chút danh tiếng.
Tiêu Viêm không hề vui mừng khi Nhị trưởng lão tuyên bố gã là người thắng cuộc, gã cảm giác “sơ hở” vừa rồi là do Tiêu Hàn cố ý tạo ra.
Đing.
“Chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ: Khiêu chiến Tiêu Viêm. Thưởng 5000 điểm trải nghiệm.”
“Có thế chứ.” Tiêu Hàn khóe miệng cong lên, không uổng công hắn áp chế sức mạnh để đánh nhau với Tiêu Viêm và lựa chọn thua cuộc lúc thích hợp.
Vì Tiêu Hàn cũng đã qua nghi thức trắc thí với kết quả thất đoạn đấu khí, nên hăn có thể về sớm.
Trở về phòng của mình, Tiêu Hàn nằm xuống giường, vừa mới nhắm mắt thì âm thanh của hệ thống vang lên khiến hắn chú ý.
Đing.
“Chúc mừng chủ nhân lên cấp 22.”
Ầm.
Tu vi của hắn trực tiếp tăng vọt một khoảng từ Đấu Vương nhị tinh lên Đấu Vương tứ tinh.
Năm cấp trong hệ thống bằng một giai trong ĐPTK, suy ra một cấp của hệ thống tương ứng với hai tinh trong ĐPTK.
Hô.
Tiêu Hàn vui vẻ thở ra một hơi, xem ra cấp độ trong hệ thống cũng có lợi đó chứ, nếu cứ tăng cấp đều đều thì chẳng mấy chốc tu vi của hắn sẽ là đỉnh cao cho mà xem. Mà thôi, chuyện khác cứ để sau, bây giờ phải đi ngủ cái đã, hắc hắc.
Tiêu Hàn một giấc ngủ này kéo dài tới hai ngày.
Hai ngày sau, ngày các đệ tử có tu vi trên thất đoạn được một cơ hội tiến vào Đấu khí các của gia tộc để chọn cho mình công pháp phù hợp.
Tiêu Hàn cùng đội ngũ đứng nhìn kích thước của Đấu khí các, lòng trầm trồ kinh thán.
“Quy củ khi tiến vào Đấu khí các ta đã nói qua rất nhiều lần, bây giờ cũng không cần nhắc lại nữa, tóm lại, tiến vào trong đấu khí các, mỗi người có thể ở đó trong vòng hai canh giờ là phải đi ra! Còn nữa, mỗi người chỉ có thể mang theo một loại đấu khí công pháp phù hợp với thuộc tính của bản thân, không thể ... cầm nhiều loại, nếu có người muốn giấu trộm công pháp, nếu bị phát hiện sẽ bị tước bỏ tư cách học đấu khí công pháp đã đạt được, cho nên các ngươi hãy chú ý!”
Đứng ở phía trên đài cao, Tiêu Chiến ánh mắt oai nghiêm nhìn về một nhóm nam tử nữ tử ở phía dưới, vẻ mặt nghiêm túc nói.
"Rõ!" đông đảo thiếu niên hưng phấn lớn tiếng trả lời, ánh mắt nóng bỏng nhìn lầu các to lớn kia. Nếu có thể học tốt một loại công pháp đấu khí, là làm cho chính mình có thể vượt lên trên người khác, điều này chính là điều mà tất cả tộc nhân... mong chờ trong lòng nhất.
"Nếu tất cả đều nhớ quy định rồi, thì bắt đầu đi!"
Tiêu Chiến hài lòng gật đầu, từng bước lùi ra phía sau, hiện ra một chiệc cột đá to lớn đứng sừng sững trước đại môn. Hai bên cột, cách chừng một thước là hai bệ đá, trên mỗi bệ đều có gắn một viên thủy tinh cầu trong suốt.
Phất phất tay, phía sau hai vị hộ vệ vang lên những tiếng kèn kẹt trầm muộn, chậm rãi mở cự môn màu đen ra.
"Khi phán đoán thuộc tính của bản thân rồi, mà khi tiến vào trong đó phải nhớ kĩ, sau khi tiến vào, dựa theo thuộc tính của bản thân mà đi vào thông đạo cho đúng, không được đi nhầm !" Gật đầu, Tiêu Chiến quay về phía đám người nói, ý bảo có thể bắt đầu.
Nhìn Tiêu Chiến gật đầu, gã thanh niên đi đầu vẻ mặt đầy hưng phấn đi tới, hai tay sờ sờ trên thủy tinh cầu, một luồng sáng màu xanh nhạt phóng ra.
"Phong thuộc tính, được, đi vào thôi!" Hờ hững liếc mắt nhìn thủy tinh cầu một cái, Tiêu Chiến gật đầu cười nói.
Có người dẫn đầu vào, nhất thời mọi người dưới đài không ngừng được, cả đám vội vàng kéo tới, tại thủy tinh cầu tìm ra thuộc tính của bản thân, tranh nhau tiến vào đấu khí các.
Tiêu Hàn bước lên, tay đặt trên thủy tinh cầu, truyền vào một ít đấu khí., một luồng ánh sáng màu lam đậm phát ra chói mắt.
“Thủy thuộc tính thuần nhất, rất tốt, vào đi thôi!” Tiêu Chiến hơi dừng lại trên người Tiêu Hàn rồi gật đầu.
Số từ: 1368