Hệ Thống Trải Nghiệm

Dây dưa một hồi với bốn người, Tiêu Hàn “câu giờ” chờ Tiêu Viêm xuất ra Phật Nộ Hỏa Liên, hắn muốn chiêm ngưỡng con át chủ bài và cũng là tuyệt chiêu phân thắng bại của Tiêu Viêm.
Đing.
“Kích hoạt nhiệm vụ ẩn đặc biệt: Ngăn chặn Tiêu Viêm tạo ra Phật Nộ Hỏa Liên. Thành công thưởng: 5000 điểm trải nghiệm, thất bại phạt: trừ 5000 điểm trỉ nghiệm.”
Tiêu Hàn nghe hệ thống nói ra nhiệm vụ chợt im lặng, hắn chỉ muốn chiêm ngưỡng cái tuyệt chiêu siêu cấp bá đạo của Tiêu Viêm mà thôi, vậy mà hệ thống lại đưa ra cái nhiệm vụ này, dập tắt mất hy vọng của hắn. Ài
Thôi thôi, đã có nhiệm vụ thì Tiêu Hàn phải làm thôi, thất bại thì bị trừ 5000 điểm lận đó, khẽ chậc lưỡi một cái, hắn không dây dưa nữa, vận chuyển đấu khí thoát khỏi ảnh hưởng của bốn người Huân Nhi, hắn ngay lập tức lao tới chỗ Tiêu Viêm.
Huân Nhi trông thấy Tiêu Hàn dễ dàng thoát khỏi bọn họ, lòng quýnh lên hô “Đứng lại!”
Đôi mắt bỗng phụt lên nhưng ngọn lử vàng kim thần bí, Huân Nhi vận thân pháp đuổi theo Tiêu Hàn, không cho hắn đến gần Tiêu Viêm ca ca của nàng.
Tiêu Hàn cảm nhận được Huân Nhi đuổi theo, hắn xì một tiếng, bàn tay lập tức tụ đấu khí tạo ra một quả cầu hàn khí xoay tròn, chà, càng nhìn càng giống Rasengan trong Naruto.

Tiêu Hàn ném quả cầu hàn khí tới Tiêu Viêm “Huyền giai đấu kỹ: Băng khí hợp sát!”
Quả cầu ‘rasengan’ bằng hàn khí cấp tốc bay tới hướng Tiêu Viêm.
Tiêu Viêm đang giữa lúc kết hợp hai loại hỏa diễm, tinh thần cảm ứng được nguy hiểm, lập tức bỏ qua giai đoạn này, thân ảnh né qua tránh thoát quả cầu hàn khí đó.
Rắc.
Quả cầu hàn khí va chạm với nền đất ngay tức khắc biến thành một khoảnh băng cứng lạnh lẽo.
Khẽ hít một hơi lạnh, Tiêu Viêm thầm hô nguy hiểm, nếu gã không kịp tránh chắc chắn sẽ bị đóng băng ngay tức khắc, gã nhìn lại người vừa thi triển chiêu này, lòng thầm nói “Người này thật kinh khủng!”
Đing.
“Chúc mừng chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ: Ngăn chặn Tiêu Viêm tạo ra Phật Nộ Hỏa Liên, thưởng 500 điểm trải nghiệm.”
Tiêu Hàn không quan tâm tới âm thanh của hệ thống, hắn đã không còn hứng thú để chơi đùa nữa nên quyết định kết thúc ở đây được rồi.
Tiêu Hàn đứng thẳng người, mắt lạnh nhìn năm người một lượt, khóe miệng hơi cong lên, trong lòng thầm nói “Tiêu Viêm, ta sẽ đoạt vinh quang của chú mày.”
Vù.
Tiêu Hàn liền xuất hiện trước người của Bạch Sơn, hắn nói “Bắt đầu từ ngươi trước đi.”
Bốp.

Bạch Sơn văng ra ngoài.
Binh.
Hổ Gia tiếp bước Bạch Sơn.
Bành.
Ngô Hạo không khác gì hai người trước.
Trên lôi đài chỉ còn lại Tiêu Hàn và hai người Tiêu Viê, Huân Nhi. Tiêu Hàn nhìn hai người đứng cạnh nhau, cười cười “Được rồi, nể tình cùng là Tiêu gia với nhau, hai ngươi chịu thua đi.”
Nở nụ cười khổ, Tiêu Viêm và Huân Nhi nhìn nhau, cuối cùng Tiêu Viêm thở dài “Ngươi quả thực rất mạnh, bọn ta chịu thua.”
“Vậy mới tốt!” Tiêu Hàn mỉm cười, xong hắn quay sang nói với trọng tài “Trận đấu kết thúc được chưa? Ta muốn về ngủ một giấc!”
“A..A…xong rồi, trận đấu đã xong!” Nghe được thanh âm Tiêu Hàn vang lên, vị trọng tài vội vàng lên tiếng.
"Nội viện thi tuyển lần này, đến đây là kết thúc. Năm người đứng đầu sau một hồi kịch liệt chiến đấu cũng đã chọn lựa ra. Bọn họ là Tiêu Hàn, Tiêu Viêm, Huân Nhi, Ngô Hạo, Hổ Gia!" Một gã trọng tài tuổi hơi cao chút, ánh mắt nhìn chung quanh quảng trường, chợt lớn tiếng tuyên bố.

Thanh âm của hắn vừa mới hạ xuống, trên quảng trường, đột nhiên âm thanh ủng hộ vang lên như bài sơn đảo hải. Dưới một loại giống như tiếng sóng âm động đất, toàn bộ quảng trường như muốn run lên. Vô số người từ trên khán đài đứng đậy.
Tiêu Hàn nghe xong trọng tài tuyên bố, hắn quay người lại nói với Tiêu Viêm “Ta đi trước đây, tạm biệt!”
Rồi hắn lập tức rời khỏi nơi đây, bỏ lại những tiếng ồn ào, xôn xao của nhưng người trong quảnh trường. Còn về việc đi vào Tàng thư các, cũng phải mấy ngày sau mới bắt đầu, không vội, về đánh một giấc trước đã.
Dựa theo quy củ của học viện, trong vòng bảy ngày sau khi cuộc thi kết thúc, học viên thi tuyển từ hạng năm mươi trở về trước, liền được chuẩn bị tiến vào Nội Viện, mà Tiêu Hàn trong năm hạng đầu, thì có thể trong bảy ngày này, lựa chọn thời gian tiến vào tàng thư các của học viện, đạt được khen thưởng, bọn hắn có tư cách ở trong đó dựa vào vận khí, lựa chọn một ít thứ gì đó cho mình.
Hai ngày sau khi kết thúc thi tuyển, đám người Tiêu Viêm thì luôn luôn bị những ánh mắt hâm mộ lẫn ghen tỵ làm phiền đến phát mệt, chỉ có Tiêu Hàn là nằm dài ở phòng là thoải mái nhất.
Chiều hôm nay sẽ có người đưa năm người đạt thứ hạng cao nhất tiến vào Tàng thư các, nên Tiêu Hàn từ trưa đã đến hội họp với bọn Tiêu Viêm, cũng được biết vài chuyện đã xảy ra của Tiêu gia, do bị Vân Lam tông gây khó dễ nên Tiêu gia phải dời đi, việc này Tiêu Hàn hắn cũng không để ý, cứ mặc cho Tiêu Viêm giải quyết, hắn không thích cái phiền phức này, rảnh rỗi trợ giúp một chút là được rồi.
Số từ: 1097


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận