Takitori ngồi xổm trên cành cây, ẩn đi khí tức bản thân không để đám ninja bên dưới kia phát hiện.
Bên dưới, hai nhóm ninja đã bắt đầu lao vào nhau, với sự lãnh đạo vào khả năng chiến đấu phi thường cộng với nhẫn thuật thần kỳ của Minato, nhóm ninja làng lá nhanh chóng áp đảo và giải quyết toàn bộ ninja của làng đá.
Sau khi trói lại những người đầu hàng, Minato để mọi người nghỉ ngơi, chữa trị vết thương trên người, bản thân tự đứng trông chừng xung quanh.
Đột nhiên Minato xoay người, tay ném phi tiêu về phía tán cây bên trái, miệng quát “Ai?”
Những người đồng đội trong nhóm đang nghỉ ngơi và chữa thương nghe thấy đội trưởng họ quát, tức thì đứng lên tập trung tinh thần cảnh giác xung quanh.
Bộp bộp bộp.
Một tràng vỗ tay đột nhiên vang lên.
“Không hổ là Tia chớp vàng của làng lá, độ cảm ứng rất cao!”
Takitori từ từ hiện ra, tung người nhảy xuống đứng đối diện với Namikaze Minato, vòng hai tay trước ngực, bộ dạng rất bình thản.
Nhóm người trông thấy có người xuất hiện liền cảnh giác, đến khi nhìn rõ thân ảnh người mới đến thì lắp bắp kinh hãi.
Minato quan sát một lát, sau đó mới kinh ngạc thốt “Ngươi là…Quỷ diện yêu nhãn, KITORI!”
Takitori ngẩng đầu, miệng cười nhưng ngoài mặt đã bị “mặt nạ” che đi không thấy được, hắn nói “Xem ra danh tiếng của ta cũng vang dội đấy chứ, chắc không kém Tia chớp vàng đâu nhỉ?”
Những ninja làng lá nghe hắn nói như vậy đều thầm mắng “Có mà xú danh thì có”.
Minato không để ý câu nói của Takitori, anh bình tĩnh nhìn hắn “Ngươi đến đây không biết có chuyện gì?”
Takitori nhìn lại Minato, cười một cái “Cũng chả có gì, chỉ muốn xem thử Phi lôi thần thuật có lợi hại như người ta vẫn đồn thổi hay không mà thôi.”
Minato còn muốn nói gì nữa nhưng lập tức dừng lại vì Takitori đã vung tay ném ra những chiếc phi tiêu tấn công đồng đội của anh, anh vội vàng lùi lại, hai tay không ngừng nghỉ phóng ra phi tiêu đáp trả.
Keng keng keng keng.
Những chiếc phi tiêu của Minato đánh bật phi tiêu của Takitori ra hướng khác.
Takitori cũng không thất vọng, hắn chỉ muốn thử xem tốc độ phản ứng của Hokage đệ tứ trong tương lai thế nào mà thôi.
Hai tay hắn nhanh chóng kết ấn, tốc độ lấy mắt thường không thể nhìn rõ được.
“Thủy độn, Liên hoàn thủy đạn.”
Takitori há miệng phun những quả cầu nước được áp sút lại và bắn ra với tốc độ kinh người và liên miên không dứt như một khẩu súng tiểu liên.
Ở đối diện, Minato cũng không chần chờ, tay phải xoay mấy cái, một quả cầu bằng khí xoay tròn với tốc độ cao tạo ra những âm thanh gió rít chói tai.
Rasengan xuất hiên.
Minato tạo ra Rasengan xong rồi ném tới.
Rasengan bay đi cuốn theo những bụi đất, lá khô. Quả cầu va vào những quả thủy đạn của Takitori tạo ra.
Ầm.
Vụ va chạm tạo ra sương mù mịt mờ bao phủ không gian.
Takitori hai tay lập tức kết ấn khác, hắn mới chỉ kết được một nửa thì sau lưng truyền tới tiếng gió.
Phập.
Người hắn bị chém làm đôi, không biết từ lúc nào Minato đã di chuyển sau lưng hắn.
Hai phần cơ thể của Takitori bị chém làm đôi nhưng hoàn toàn không có chút màu nào chảy ra, kế đó, hai phần cơ thể này đột nhiên mờ đi và biến mất.
Minato nhìn thấy thì bật thốt “Tàn ảnh!” Anh không ngừng lại phút giây nào, thân người lập tức biến mất.
Nơi Minato biến mất bất thình lình xuyên đầy gai nhọn bằng đất.
“Thổ độn – Địa thứ!”
Đứng ở gần đó, Takitori nhìn Minato đã biến mất và xuất hiện tại một gốc cây, hắn cười “Phi lôi thần thuật không hổ là Phi lôi thần thuật, tốc độ quả thực rất nhanh, nếu vậy thì đỡ thử chiêu này xem.”
Takitori cúi người, hai tay đập mạnh xuống đất “Thổ độn – Mặt đất rung động.”
Rầm rầm rầm.
Lấy vị trí của Takitori làm trung tâm, mặt đất xung quanh quanh nứt ra hình thành những khe nứt sâu hoắm.
Cơn chấn động khiến cây cối hai bên ngã đổ, những thanh phi tiêu cắm bốn phía của Minato bị chôn vùi, lúc này, Minato không thể dùng Phi lôi thần thuật được nữa.
Nhóm ninja làng lá trong khi hai người chiến đấu đã lui ra ngoài xa nên không bị ảnh hưởng.
Minato thấy Phi lôi thần thuật bị vô hiệu hóa, tay phải đưa lên, miệng cắn vào ngón cái và kết ấn “Thuật triệu hồi – Gamabunta!”
Bùm.
Một làn khói bao phủ lấy Minato, sau đó một bóng đen hiện ra để anh cưỡi lên.
Takitori nhảy lui về sau, phóng lên ngọn cây cao, mắt hướng về phía trước.
Khói mù dần tan rã, bóng đen hiện rõ dưới ánh mặt trời chiếu rọi.
Một con cóc khổng lồ có bộ da màu đỏ gỉ, xung quanh mắt, trên môi và ngực của mình có màu đỏ sáng. Ngoài ra, bên mắt trái có một vết sẹo to dài. Trên người con cóc này mặc một chiếc áo khoác lớn màu xanh, và mang theo một thanh Tantou ở hông (Tatou là đoản đao của nhật). Trong miệng lại ngậm một tẩu thuốc, khói bay nhàn nhạt.
Con cóc bự chà bá mở miệng nói, âm thanh ồm ồm như sấm dậy “Minato, có chuyện gì gọi ta ra đây?”
Đứng trên đỉnh đầu Gamabunta, Minato đáp “Gặp phải đối thủ quá mạnh, một mình tôi không làm gì được.”
Gambunta kinh ngạc “Có kẻ mà ngươi không đánh lại sao? Là kẻ nào.” nói rồi liền nhìn xung quanh.
Takitori đứng trên đỉnh ngọn cây, hai tay vòng trước ngực, đôi mắt màu bạc tập trung quan sát con cóc khổng lồ, sau đó hắn nói với Minato “Đã phải dùng tới Thông linh thú rồi sao Minato, xem ra là ta đã đánh giá quá cao ngươi rồi.”
Minato không đáp lại mà chỉ nhìn Takitori. Gambunta bên dưới thì tập trung vào một thân ảnh nhỏ xíu trên ngọn cây, toàn thân bạch sắc, bên hông treo một thanh kiếm màu tím, mặt lại đeo một chiếc mặt nạ quỷ, đặc biệt đôi mắt màu bạc phản chiếu ánh mặt trời.
“Người này…không tầm thường!” Đây là kết luận của Gamabunta.
“Đúng là không tầm thương, Phi lôi thần thuật không có hiệu quả với hắn.” Minato gật đầu.
“Cả Phi lôi thần thuật…” Gamabunta thất kinh, nó nhưng biết rõ sự lợi hại của Phi lôi thần thuật, thế mà kẻ trước mắt kia lại đối phó được, bản lĩnh này không phải dạng vừa đâu.
“Tán gẫu xong chưa, ta đánh đây.” Takitori quát lớn rồi lao tới.
“Rất kiêu ngạo!” Gamabunta nói.
Minato trông thấy Takitori lao đến thì hét “Bunta!”
Chỉ thấy con cóc khổng lồ nhảy lên cao, miệng phồng lớn.
“Thủy Độn: Thiết Pháo Ngọc”.
Gamabunta phun ra pháo nước tấn công Takitori.
Ầm.
Một mảnh rừng xanh bị đánh nát, bụi bay mù mịt. Gambunta đáp xuống, một người một cóc tập trung tìm kiếm mục tiêu.
Minato đang nhìn xung quanh thì cảm thấy điều gì, lập tức kết ấn, thân hình đồ sộ của Gamabunta cùng anh liền biến mất và hiện ra phía sau.
Ầm.
Một quả cầu nước cực đại đánh vào chỗ hai người vừa biến mất.
Takitori lúc này đang ở trên khoảng không phía trên, ánh mắt màu bạc lạnh nhạt nhìn vào một người và một cóc bên dưới, miệng lẩm nhẩm mà chỉ có hắn mới nghe được “Phi lôi thần thuật quả nhiên phiền toái.”
Thì ra vào lúc nãy, khi Gamabunta đang nói chuyện, Minato đã âm tâm đặt ấn ký của mìn lên phi tiêu và ném nó về phía sau để phòng hờ. Do đó mới tránh thoát được một chiêu Thủy độn – Cự thủy đạn của hắn. Mà hắn đã dùng tới Thuấn di để tránh khỏi Thủy pháo ngọc của Gamabunta và nhanh chóng kết ấn phản công nhưng đáng tiếc không trúng.
Takitori đứng thẳng người, bàn tay nắm lấy chuôi Phệ hồn kiếm, nhưng suy nghĩ một hồi lại thở dài buông ra, hắn nói với Minato “Namkaze Minato, hôm nay đánh đến đây thôi, lần sau sẽ lĩnh giáo nhiều hơn. Tạm biệt!”
Nói xong, hắn trực tiếp biến mất khỏi tầm mắt của Minato và Gamabunta, để lại hai khuôn mặt không biết làm sao của hai người.
Số từ: 1647