“Tak đấu Rock Lee!”
Đứng ở khu chờ đợi, Takitori nghe người trọng tài gọi tên hắn ra sân. Hắn hơi bất ngờ trước đối thủ của mình, không ngờ sẽ gặp phải thằng nhóc ‘lông mày sâu róm’ này, bất quá, hắn sẽ không nương tay, hắn muốn xem thằng nhóc Rock Lee này tập luyện Bát Môn Độn Giáp đến mức nào rồi.
Nói về Bát Môn Độn Giáp, đây là một môn thể thuật rất mạnh, nếu mở hết tám cổng thì có thể nói là bất khả chiến bại, tuy nhiên, hậu quả của việc mở tám cổng là rất khắc nghiệt – sự sống của bản thân, cho nên phải cân nhắc kỹ càng trước.
Takitori chắp tay nhẹ nhàng hạ xuống đất, ánh mắt hờ hững đánh giá đối thủ của mình. Bên kia Rock Lee cũng đang dùng ánh mắt tương tự, à, ánh mắt tò mò ấy nhé không phải hờ hững đâu; cậu nhóc không sợ hãi mà lấy làm hưng phấn vì có một đối thủ mạnh mẽ.
Rock Lee lớn giọng tuyên bố muốn đánh bại Takitori, rồi cùng thầy của mình ‘Maito Gai – lông mày rậm’ đồng thanh tự sướng.
Takitori đầy vui vẻ nhìn hai thầy trò đằng xa, khóe miệng hắn hơi cong lên, nhỏ giọng
“Quả nhiên không khác gì mấy, hắc.”
Ở kiếp trước, khi đọc Naruto thì mỗi đoạn hai thầy trò lông mày rậm này luôn làm hắn tức cười, giống như bây giờ vậy.
“Nào nào, đừng phân tâm nữa bắt đầu đánh nhau đi.” Takitori nói khi hai thầy trò ‘lông mày’ vẫn đang thút tha thút thít với nhau, dù là rất vui mắt nhưng hắn thực chịu không nổi nữa, nổi cả da gà rồi.
Rock Lee điều chỉnh tinh thân ở vị trí cao nhất, dù đối thủ là ai thì cậu nhóc vẫn như vậy, một tinh thần thật đáng khen.
Takitori không thủ thể, hắn vẫn chắp tay mà đứng “Trực tiếp sử dụng Bát Môn Độn Giáp đi nếu không thì ăn đòn nó đấy nhé.”
“Ta biết ngươi rất mạnh, vì vậy ta sẽ cực kỳ nghiêm túc. Bát Môn Độn Giáp, Khai Môn! Mở!” Rock Lee âm thanh bình tĩnh
Khí thế bắt đầu dâng lên khi cậu nhóc mở cổng đầu tiên, sau đó, hai chân dậm mạnh xuống đất phóng đi.
Bành
Thế tiến rất mạnh liệt, tốc độ cũng khá nhanh, bình thường tốc độ của cậu nhóc đã nhanh mà bây giờ mở Khai Môn thì càng nhanh hơn nữa. Nhưng...
“Không tác dụng.” Takitori dễ dàng né được đòn tấn công của Rock Lee làm cậu ta tấn công hụt
Rock Lee không bối rối, trực tiếp mở cổng thứ hai
“Hưu Môn! Mở!”
Rock Lee lại tăng tốc độ thêm vài lần nhưng vẫn không có hiệu quả, dường như Takitori đọc được hướng đi của cậu nhóc và dịch chuyển nhẹ nhàng qua một bên tránh được.
“Sinh Môn! Mở”
...
“Thương Môn! Mở”
Mỏ liền bốn cổng, Rock Lee hiện tại toàn thân đã bao phủ bởi khí màu xanh nhạt, khuôn mặt biến màu thành đỏ tía, gân máu nổi lên gồ ghề.
Mọi người trên khán đài tất cả đều kinh ngạc, Kakashi nhìn sang Maito Gai đứng bên cạnh mình
“Rock Lee có thể mở được bốn cổng sao?”
Maito Gai cho Kakashi một nụ cười răng trắng sáng như thường lệ
“Nó đã luyện tập rất chăm chỉ.” Trong giọng nói kèm theo tự hào
Kakashi không để ý đến nụ cười của Gai, ánh mắt anh trờ lại sân đấu, lòng thầm nghĩ ‘Tuy là mở được bốn cổng nhưng đối thủ Takitori kia vẫn không một chút biến đổi nào, tên này có thật chỉ là Genin không ?’
Takitori vẫn ánh mắt hờ hững ấy, hắn đánh giá Rock Lee hiện giờ, gật đầu khen một câu
“Rất tốt! So với đồng lứa thì nhóc ngươi là một trong những người mạnh nhất rồi đấy.”
“Phải không?” Rock Lee nhận được lời khen từ Takitori vẫn không vui vẻ vì cậu thấy được đối thủ của mình hoàn toàn chả có biểu hiện gì gọi là nghiêm túc chiến đấu, cậu nhóc hỏi
“Ngươi vẫn không muốn nghiêm túc sao?”
“Nghiêm túc? A ha ha, nếu ta nghiêm túc thì nhóc ngươi đã chết rồi.” Takitori không hề để ý nói
“Ta không tin.” Rock Lee gầm lên, rồi lao tới “Mộc Diệp Toàn Phong!”
Hàng loạt các chiêu thức đấm đá ‘túi bụi’ được Rock Lee thi triển như thiên la địa võng bao phủ lấy Takitori.
Tuy những đòn đánh rất nhanh và rất mạnh nhưng Takitori đều lấy những góc độ kinh ngạc mà né tránh được hết.
Đám trẻ và các tuyển thủ đứng trên khan đài nhìn cảnh này đồng thời nói trong lòng “Mạnh!”, cả khuôn mặt lầm lì như Sasuke cũng không khác gì mấy, chỉ có Gaara vẫn đầy sát khí như cũ.
Takitori nhìn Rock Lee vẫn đang ra đòn trước mặt, hắn cảm thấy hơi chán nên nói
“Này, nhóc ngươi cẩn thận nha, ta muốn đánh trả đó.”
Nói là nói vậy nhưng hắn đâu để Rock Lee nghe hết, lựa chọn một kẻ hở Takitori tung một đấm vào mạn sườn Rock Lee.
Bịch
Hự
Giống như bị một quả núi khẽ ‘hôn nhẹ’, Rock Lee bắn mạnh vào tường tạo ra những vết nứt to khủng bố.
Rầm
“Rock Lee” Maito Gai là người phản ứng đầu tiên, anh ngay lập tức nhảy xuống gỡ cậu nhóc ra
“Đừng lo lắng, nhìn có vẻ thảm nhưng chỉ là trầy xướt ngoài da thôi, quan trọng là di chứng sau khi mở bốn cổng của Bát Môn Độn Giáp kìa.”
Takitori tốt bụng nói cho Maito Gai một tiếng, sau đó nhún người trở lại chỗ hai phân thân của mình.
“Tak thắng trận!” Người trọng tài vội vàng tuyên bố
“Rất đơn giản.” Takitori nhỏ giọng
Số từ: 1105