Dường như nhận ra điều gì đó, thiếu nữ mở mắt, đứng dậy rồi từng bước đi xuống.
Mỗi bước chân nhẹ nhàng không giống như leo cầu thang mà là đang đạp mây vậy.
Dáng người vô cùng uyển chuyển, khiến cho người ta không tự chủ được mà tim đập run rẩy.
Nàng lướt qua Tiêu Ngữ, đi tới trước mặt Lăng Thiên, nhoẻn miệng cười hỏi:"Ngươi tên là gì? Ngươi biết ta sao?"
Giọng nói thánh thót của nàng đánh thức tâm hồn đang đông cứng của Lăng Thiên, hắn tỉnh lại, cho nàng một ánh mắt đầy hiền lành chân thật:"Ta là Lăng Thiên, và ta biết nàng!"
Nghe được Lăng Thiên trả lời, Ứng Nguyệt Như lông mày có hơi nhăn lại, nàng tuy tu vi cũng không thực sự cao lắm, nhưng bù lại nàng lại tu luyện công pháp có thể thấu tiên cơ, soi thiên đạo, bất kể là ai dù nàng chỉ một lần gặp thoáng qua, nàng liền có thể nhìn thấy kiếp số của người đó.
Nhưng là, khi chứng kiến Lăng Thiên, nàng thấy một mảnh hỗn độn, càng soi thì lại càng thấy...
"PHỤT!"
Ứng Nguyệt Như bỗng chốc phụt máu, dọa Lăng Thiên một phen gần chết.
Hắn nhanh tay ôm lấy nàng vào ngực, một bên vô cùng quan tâm hỏi:"Nguyệt Như, tỉnh đậy, đừng dọa ta!"
Ứng Nguyệt Như nghe được những cử chỉ, lời nói của Lăng Thiên khiến nàng vô cùng bất ngờ, đây là lần đầu tiên nàng gặp hắn nhưng sao hắn lại biết tên nàng, nhất là cái ánh mắt đó, nàng dường như muốn trầm mình vào trong vòng tay của hắn vậy.
Nàng đứng dậy, lấy khăn tay lau nhẹ vết máu trên miệng, sau đó nhìn Lăng Thiên cười hỏi:"Ta hình như chưa từng gặp ngươi, sao ngươi lại biết tên ta?"
-"Có thể là ý trời đi?" Lăng Thiên vô sỉ nói.
Ý trời cái rắm, rõ ràng đọc truyện rồi biết tên người ta còn bày đặt...
Dĩ nhiên đây là lời của độc giả, còn tác thì miễn bình luận...!
"Ý trời à...?" Ứng Nguyệt Như mỉm cười tự hỏi, nàng không hề xem thấu vận mệnh của thiếu niên trước mặt này, trái lại hắn lại nhận biết nàng, có thể thực sự là ý trời đi!
-"Lăng Thiên, hi vọng chúng ta còn có thể gặp lại!" Ứng Nguyệt Như nở nụ cười tựa thiên thần, dần dần bước đi khỏi Thánh linh tiên cảnh.
Trước khi nàng rời đi, nàng chợt nghe thấy thanh âm của Lăng Thiên văng vẳng bên tai:"Đừng cố soi xem vận mệnh của ta, trái lại hãy xem vận mệnh của chúng ta đi...!"
Ứng Nguyệt Như sững sờ, nàng ngoái đầu lại để nhìn xem gương mặt của Lăng Thiên, nhưng chứng kiến chỉ là tấm lưng đó đang dần tiến bước đi lên Thánh linh tiên đài.
Hình ảnh Ứng Nguyệt Như rời đi trong thoáng chốc khiến vô số cặp mắt của các đệ tử Vũ Thần Tông nhìn Lăng Thiên tràn đầy cừu thị, rất nhiều người đều đã chú ý tới nàng rồi nhưng biết nàng thân phận không hề đơn giản nên không ai dám tiếp cận.
Mà cái tên chỉ vọn vẹn đến từ Tiểu Linh Lung thế giới kia không chỉ bắt chuyện, trái lại còn có một trận ôm ấp với nữ thần trong lòng bọn hắn.
Khốn nạn a...
Về vấn đề này, Lăng Thiên cũng chẳng quan tâm lắm, hắn chạy nhanh tiếp cận Tiêu Ngữ ở bậc thang thứ một trăm hai mươi, cười hì hì nói:"Chờ ta với chứ!"
Tiêu Ngữ trước đó cũng đã chứng kiến hình ảnh Lăng Thiên cùng với Ứng Nguyệt Như, nghiêm túc hỏi:"Ta còn tưởng huynh đi xuống bồi nữ nhân kia?"
Nếu ai không biết nàng là nữ nhân, chắc hẳn có thể hiểu đây là một lời trêu ghẹo bình thường, nhưng với Lăng Thiên, hắn có thể ngửi thấy vị đạo chua chua từ trong lời nói của nàng.
"Tiêu Ngữ...
ăn dấm?" Lăng Thiên vui mừng nghĩ, hắn còn muốn trêu đùa vị nương tử này một thời gian nữa đây.
Phía bên ngoài, toàn bộ người xem đã hoàn toàn vỡ tổ rồi.
"Cái gì? Tiêu Ngữ thì cũng thôi đi, hắn đã tích lũy tới vài năm chưa có xông Tiên đài, nhưng mà Lăng Thiên hắn sao cũng có thể đạp vào top 10?"
"Cả 2 đều đạt top 10?"
"Bọn hắn có gian lận không vậy?"
Không chỉ Hoa Lăng, ngay cả Nghiêm Hạo cũng đã vẻ mặt mộng bức, trước còn thấy Tiêu Ngữ top 160, Lăng Thiên còn chưa đạp tới, giờ thì cả 2 đều là tồn tại trên Thánh Linh tiên bảng cao cao tại thượng mà hắn không thể nào với nổi.
Nghiêm Hạo cười khổ, trước đó hắn ở biệt viện chế giễu Lăng Thiên và Tiêu Ngữ, nào là phế vật, tiểu bạch kiểm,...
Ai ngờ bị nghiệp quật thực sự rất nhanh...!
Lúc này, tại Long Ấn thế gia.
Nghe được thủ hạ báo tin, Long Vũ Âm nắm chặt quyền, có chút hưng phấn nói:"Giỏi lắm Lăng Thiên, quả không hổ là người khiến ta hứng thú, để ta xem xem ngươi còn có thể tiến tới đâu?" Nói xong, nàng vội đuổi tới Thánh Linh tiên cảnh, nàng muốn hội ngộ với Lăng Thiên, nàng muốn cho hắn biết, ai mời là thiên tài nổi bật nhất!
.