-"Wow, vậy ra đây chính là Đan vực?"
Phượng Thanh Nhi đôi mắt tỏa sáng, vừa kéo tay Lăng Thiên vừa nhìn ngó xung quanh.
Lăng Thiên cười cười, hắn trước tiên thu xe lại rồi cùng nàng đi về phía trung tâm.
Tại đây, người người tấp nập, không khó để thấy ven đường, vô số luyện dược sư đi lại xung quanh.
Ngoài ra, người mua, người bán thú hỏa, dược tài hay những kẻ tới để cầu đan dược cũng là vô số.
Chính vì lẽ đó, mặc dù Đan tháp không phải là một thế lực mạnh về chiến lực nhưng vẫn có thể sánh vai với Cổ tộc hay Hồn tộc.
Đơn giản bởi vì bọn hắn có thể sử dụng đan dược để hiệu lệnh thiên hạ.
Tu luyện giả mà, ai mà không muốn có tài nguyên để tu luyện chứ? Cho dù là Hồn tộc, Cổ tộc,...
bọn hắn cũng không thể sống thiếu đan dược, và chắc chắn không chỉ một lần đã tới nơi này cầu cạnh đám luyện dược sư kia.
Lăng Thiên nhắm mắt lại, hắn có thể cảm nhận thấy rõ ràng tại chính giữa trung tâm, có một tòa tháp lớn sừng sững tại đó, tục xưng Đan tháp - nơi mà tụ tập vô số luyện dược sư đỉnh phong tại đại lục trú ngụ.
Nhưng dĩ nhiên, đó không phải là thứ Lăng Thiên thấy, thứ hắn thấy chính là một con rồng màu tử hắc, nó gầm rú giống như đang bị người giam cầm trong đó!
"Không gian song song...
Tam Thiên Diễm Viêm hỏa sao...?" Lăng Thiên thì thầm.
Tam Thiên Diễm Viêm hỏa, hay còn gọi là Tam Thiên Tinh Không Diễm Viêm hỏa bởi nó được hình thành từ tinh không, có thể hấp thu tinh thần lực lượng không ngừng để trở lên cường đại.
Thân mang màu tím đen, dị hỏa này có một năng lực đặc thù vô cùng cường đại mà vô số cường giả không chỉ luyện dược sư thèm muốn, đó chính là "Tam Thiên Tinh Không thể", thứ thể chất được dị hỏa tạo nên dành cho người sở hữu.
Tại vì sao bọn hắn thèm muốn nó ư? Đơn giản bởi vì Tam Thiên Tinh Không thể còn có một tên gọi khác là Bất Tử thể.
Tên như ý nghĩa, miễn là không chết, nó có thể khôi phục lại cơ thể dù cho thương thế nặng như thế nào, bất quả chỉ là vấn đề thời gian.
Ân, năng lực khôi phục rất mạnh, trừ phi bị gắn thiêu đốt vào người hay đối phương mua Lời nhắc tử vong...
Ấy chết, nhầm!
Quay trở lại vấn đề chính, Tam Thiên Diễm Viêm hỏa trong Đan tháp mà hắn nhìn không phải mang hình dạng long tộc ngay từ ban đầu, hay nói chính xác nó không phải mang hình dạng Thái Hư Cổ long, bởi vì dị hỏa này khi xưa chỉ còn là ấu thể, một tên trưởng bối trong tộc Tử Nghiên đã đặt vào đó Long ấn, khiến cho nó từ đó mang huyết mạch của Thái Hư Cổ long...!
-"Được rồi, trước tiên vẫn là tới Đan Tháp, để cho bọn hắn mở đường cho ta đi vào trước cái đã!" Lăng Thiên trầm tư, sau đó định tiến về Đan tháp thì bất chợt, Phượng Thanh Nhi liền kéo tay lại, nũng nịu nói.
"Chủ nhân, ta cảm giác trong Đan tháp kia có thứ gì đó vô cùng chán ghét!"
Vừa nói, nàng vừa kéo lấy tay Lăng Thiên đặt lên vú mình, giống như muốn nói là chủ nhân chủ nhân, mau mau nghe lấy nhịp tim của nô tỳ!
Thấy Phượng Thanh Nhi nói vậy, ban đầu hắn còn tưởng huyết mạch Thiên Yêu Hoàng tộc trong người nàng cảm ứng được Long ấn của Thái Hư Cổ long nên sinh ra xung đột, bởi vì thời viễn cổ, hai tộc này chính là thiên địch của nhau.
Nhưng thực tế là...
"Dâm nữ!" Nhìn thấy mặc nàng ửng đỏ trông như uống thuốc kích dục, Lăng Thiên liền hiểu nàng muốn nói cái gì.
Cái quỷ gì mà cảm giác khó chịu chứ? Rõ ràng là huyết mạch của nàng nhờ kỹ năng Dục Hỏa Trùng Sinh của Ho-oh đã tiến thêm một bước, thế nên có cái rắm mà khó chịu!
Lăng Thiên không còn cách nào khác, đành phải xách theo Phượng Thanh Nhi vào khách điếm gần đó, sau đó làm gì thì ai cũng biết, ít nhất phải để nàng không xuống được giường vài ba hôm thì mới được!
Tối đến!
Tại nội điện đan tháp lúc này, vô số tên cường giả cao tầng đang họp bàn với nhau.
-"Ài, nếu tình hình vẫn cứ tiếp tục như vậy, e rằng Tam Thiên Diễm Viêm hỏa sẽ phá hủy nơi này mất!" Một tên nam tử cau mày mở miệng, hắn chính là Huyền Không, hội trưởng của Đan tháp!
Xung quanh hắn, vô số lão già quyền cao chức trọng cũng cau mày lắc đầu.
Tuy rằng ai ai trên ngực cũng là thất phẩm, bát phẩm luyện dược sư, nhưng không có một ai đủ khả năng giải quyết việc này.
Tam Thiên Diễm Viêm hỏa đang có xu hướng mất khống chế, mà trong số bọn hắn, chẳng ai đủ tự tin vàđểo trong khu vực phong ấn thu nhập nó cả, bởi bọn hắn biết, kết cục thất bại không phải chỉ là trọng thương hay gì cả, mà đó chính là chết, không những chết mà cơ thể còn có thể bị Tam Thiên Diễm Viêm hỏa điều khiển, từ đó trở thành một cái xác không hồn!
"Vù vù vù"
Đúng lúc này, một tiếng gió kêu vang lên cắt đứt suy nghĩ của bọn hắn.
Đám người quay người nhìn lại, tại lối đi vào, một ngọn lửa hư không xuất hiện, nó từ từ biến lớn, cuối cùng hóa thân thành một nam tử phong thần tuấn lãng với mái tóc đỏ rực.
-"Ngươi là ai? Sao dám xâm nhập đan tháp mà chưa được phép?" Huyền Không lớn tiếng trách móc.
Người tới là Lăng Thiên, hắn đảo mắt quanh đám người một chút, xác nhận chỉ toàn là một đám Đấu Tôn rác rưởi liền cũng lười lải nhải với bọn hắn.
-"Nhìn vào mắt ta!"
Ngay lập tức, trên đôi mắt hắn lóe lên hình dạng của Sharingan, tam câu ngọc cứ thế xoay tròn, tạo thành hình dạng của cối xay gió...
"Koto Amatsukami (Biệt thiên thần)"
Đám người đan tháp ngây ngô một lúc, sau đó cũng bình tĩnh trở lại, khom người cúi đầu nhìn Lăng Thiên nói ra:"Chủ nhân!"
Lăng Thiên hài lòng gật đầu, sau đó nhìn tên Huyền Không hội trưởng nói ra:"Nói cho ta nghe tình hình của Tam Thiên Diễm Viêm hỏa hiện tại đi!"
Huyền Không tuân lệnh, sau đó một năm một mười nói hết ra.
Thì ra, Tam Thiên Diễm Viêm hỏa tuy rằng chưa hoàn toàn mất không chế, nhưng với cái đà này, trong tương lai không sớm thì muộn chắc chắn nó sẽ thoát khốn.
Cũng bởi đã sinh ra linh trí, thế nên nguy cơ Tam Thiên Diễm Viêm hỏa khi thoát khốn, việc đầu tiên nó làm là hủy diệt Đan tháp là rất cao do bản thân đã bị Đan tháp cầm tù trong một khoảng thời gian dài.
Ân, thù hằn che mờ lí trí...
-"Cũng còn may ta kịp thời tới, nếu không các ngươi cũng sẽ phải chết không nghi ngờ!" Lăng Thiên nhếch miệng cười nói.
Đúng như lời hắn, Tiêu Viêm trong nguyên tác đã chết, mà Tử Nghiên cũng đang ở trong Cửu Trong Thiên của hắn nô đùa, làm gì có ai đủ khả năng thu thập Tam Thiên Diễm Viêm hỏa nữa.
Lăng Thiên nhếch miệng đắc ý, sau đó nhìn về phía Huyền Không, bất chợt, hắn liền nhớ ra một thứ, chẳng phải tên này là bạn cũ của tên Dược Trần quá cố đó sao?
-"Ngươi liệu có nhận ra thứ này?" Lăng Thiên nhìn Huyền Không nói ra, sau đó từ trên tay hắn xuất hiện một đóa dị hỏa.
Cốt Linh Lãnh hỏa, dị hỏa bài danh thứ mười một!
Nhìn đóa dị hỏa bạch sắc mang theo hàn ý đang nhảy nhót trên tay Lăng Thiên, Huyền Không ngay lập tức không nghĩ ngợi gì nhiều, liền khom người đáp:"Bẩm chủ nhân, đây là Cốt Linh Lãnh hỏa, trước đó thuộc về Dược tôn giả Dược Trần, là bằng hữu cũ của ta!"
"Quả nhiên!" Lăng Thiên gật đầu, hắn cũng liền vào lúc này nhớ tới, giống như sư phụ của Thanh Loan, các chủ của Tinh Vẫn các, kẻ mà đã bán đứng đệ tử mình cho hắn cũng là bạn cũ của tên Dược Trần đó thì phải.
Chậc chậc, quả nhiên thế giới thật tròn!
Đang trong lúc Lăng Thiên hồi tưởng thì bất chợt, một tiếng nói lạnh lùng liền phát ra:"Ngươi là ai? Tại sao có trong tay Cốt Linh Lãnh hỏa?"
Lăng Thiên nheo mắt nhìn lại, chứng kiến cửa vào là một nữ nhân thành thục, dáng người bốc lửa, gương mặt đầy băng sướng đang nhìn hắn.
Thấy Lăng Thiên không trả lời mà cứ chăm chăm nhìn vào ngực mình, nữ nhân này càng cảm thấy căm tức hơn.
Nàng hùng hổ bước tới, đi đến bên cạnh Huyền Không nói ra:"Huyền Không, hắn là ai? Có quan hệ gì với Dược Trần?"
Huyền Không không trả lời, mà nhìn Lăng Thiên trưng cầy ý kiến.
-"Nàng là ai? Có quan hệ gì với Dược Trần?" Lăng Thiên nhìn Huyền Không hỏi.
-"Bẩm, nàng tên Huyền Y, là nữ nhân của Dược Trần!" Huyền Không trịnh trọng đáp.
Chứng kiến Huyền Không không trả lời nàng mà trả lời tên nam tử kia, Huyền Y gương mặt phẫn nộ, nhìn Huyền Không nói ra:"Ngươi đang làm gì-"
"Bốp!"
Chưa kịp dứt lời, phía sau nàng, Huyền Không cùng một đám trưởng lão cao tầng của đan tháp vào lúc này liền xuất thủ, đánh ngất Huyền Y rồi phong ấn đấu khí.
Huyền Y chỉ kịp nhìn thấy nụ cười tà dị của Lăng Thiên trước khi ngất đi, sau đó ngã xuống vào trong lòng hắn.
-"Làm tốt lắm!" Lăng Thiên ôm lấy Huyền Y, nhìn đám cao tầng Đan tháp khen ngợi.
-"Tạ chủ nhân!" Đám người cúi đầu, giống như việc xuất thủ đánh lèn đồng bạn bao năm qua của mình là chuyện bình thường vậy.
"Xem ra, Tam Thiên Diễm Viêm hỏa vẫn phải ngâm nước một chút vậy...!"
Lăng Thiên nhìn vưu vật trong ngực, sau đó đưa tay xé rách không gian, mang theo nàng tiến nhập tiểu thế giới do hắn tạm thời vừa mới tạo ra...
.