"Phiu"
Hoàng Kim mũi tên phá không mà đi, bay đến đâu, yêu quái liền bị thanh tẩy đến đấy.
Không thể cản phá...
"Kikyo, hảo lợi hại!" Kagome sùng bái nói ra.
Kikyo từ từ bỏ cung xuống, sau đó giơ tay lên trời.
Trong nháy mắt, mũi tên vàng mà nàng vừa bắn ra liền tức tốc quay trở lại.
"Không thể không nói, vũ khí này thật lợi hại!" Kikyo âm thầm nghĩ.
Nhìn Kikyo nhất tiễn diệt bách vạn yêu, không chỉ Kagome mà trong lòng Sango cũng vô cùng hâm mộ.
Thân là diệt yêu sư, Sango cũng rất thích có một vũ khí dễ dàng diệt sát yêu quái như vậy.
Nói như thế, không phải là nàng không thích Phi Lai Cốt, trái lại nó mang rất nhiều ý nghĩa đối với nàng bởi nó là vũ khí đầu tiên mà cha đưa tặng khi nàng bước chân trở thành một diệt yêu sư.
"Phi Lai Cốt, giá mà ngươi có thể lợi hại hơn thì tốt quá..." Sango vuốt ve cái Boomerang của mình thì thào nói.
"Muốn nó trở lên lợi hại hơn sao?" Bỗng chốc vào lúc này, phía sau nàng một giọng nói vang lên.
"Te-Tenryu?" Sango ngạc nhiên nói, sau đó bỗng chốc phát hiện bản thân mình thất thố, liền vội vã cúi đầu nói:"Xi- Xin lỗi, là đại nhân!"
"Không sao, nữ nhân của ta, gọi ta kiểu gì chả được!" Lăng Thiên phất tay nói.
Nữ- Nữ nhân? Ta?
Sango ánh mắt tỏa sáng, sau đó gương mặt dần trở lên đỏ ửng.
Có danh phận là tốt rồi!"
Phía bên kia, dù đang ngắm nhìn bộ cung tên của mình, nhưng Kikyo vẫn có thể nghe thấy cuộc đối thoại giữa Sango và Lăng Thiên.
Nhắc tới chuyện đó, không hiểu sao trong lòng Kikyo bỗng chốc trở lên vô cùng tức tối.
Đêm hôm đó, tiếng động rất to lớn nha...
"Hừ!" Kikyo hừ lạnh một tiếng, sau đó lại xoay người ra phía khác tỏ vẻ không quan tâm, nhưng vẫn âm thầm giương đôi tai về phía Lăng Thiên nghe lén.
"Thế nào? Không muốn sao?" Lăng Thiên phì cười hỏi.
Sango mất một lúc bình tĩnh lại, sau đó ngượng ngùng nhìn Lăng Thiên nói ra:"Tư- Tướng công, thiếp muốn!"
Tướng công?
Thấy Lăng Thiên không trả lời mà cứ nhìn nàng mỉm cười, Sango gương mặt trong nháy mắt đỏ bừng, vội vã quay mặt đi.
"Muốn? Muốn cái gì mới được chứ?" Lăng Thiên tiến sát lại người Sango thì thầm nói, sau đó bàn tay không tự chủ đưa xuống mông nàng sờ sờ.
Bị Lăng Thiên một phen kích thích khiến Sango thở dốc, nhưng bất chợt, nàng chông thấy có hai đạo ánh mắt đang chằm chằm nhìn mình khiến Sango hoảng hốt.
Là "nhị tỷ" và "đại tỷ" nha!
"Th- Thiếp muốn Phi Lai Cốt trở lên mạnh hơn!" Sango quyết đoán nói to.
Lăng Thiên thấy nàng không khác gì con nai vàng ngơ ngác khiến hắn có chút buồn cười, sau đó nhìn về khác gọi Kagome lại.
"Te- Tenryu, có chuyện gì sao?" Kagome tiến tới đỏ mặt hỏi.
Mặc dù chuyện đêm đó đã qua vài ngày, nhưng rốt cuộc nàng vẫn chưa thể thích ứng được.
"Ta chuẩn bị đưa cho Sango một cái vũ khí mới, nàng có muốn một cái không?" Lăng Thiên ân cần hỏi.
"MUỐN!" Kagome gật đầu cái rụp, sau đó ngượng ngùng nói ra:"Có- Có cung tên như của Kikyo không? ta cũng muốn một bộ như thế?"
Nàng từ lâu đã rất nhiều lần chứng kiến Kikyo diệt sát yêu quái rồi.
Dáng đứng đó, uy lực đó, nó mang một thần thái thật khác thường...
Nói chung là thật đẹp mắt!
"Cung tên sao? Được rồi!" Lăng Thiên có chút bất ngờ, bởi trong nguyên tác, Kagome cũng thực là sử dụng cung đấy.
Cũng thật may, ở trong trữ vật của hắn, cung tên loại đỉnh cấp không đến trăm thì cũng phá ngàn, hắn chỉ phất tay một cái, một bộ cung tên màu hường liền hư không xuất hiện!
"Oa, thật đẹp mắt!" Kagome ánh mắt tỏa sáng ôm lấy nó.
Cán cung màu hường có họa tiết hoa sen ở trên, dây cung nhìn mỏng manh nhưng lại vô cùng dẻo dải và có sức đàn hồi vô cùng lớn.
Liên Hoa cung - Thiên cấp pháp bảo!
"Tenryu, rốt cuộc ngươi sao lại có nó, bộ ngươi thích màu hường à?" Bất chợt, Kagome như nhớ ra điều gì đó liền hỏi Lăng Thiên.
"Cốc"
"Ui da, sao lại đánh ta!" Kagome ôm đầu tủi thân nói.
Ngốc nữu, dám thắc mắc giới tính của ta, muốn bị đánh bởi dùi cui thịt à?
"Thật bất ngờ, Tenryu đại nhân của chúng ta đưa tặng cho Kagome cả một bó tên, trong khi ta chỉ có duy nhất một cái, hào phóng ghê!" Không biết từ lúc nào, Kikyo đã từ xa bước tới, nàng liếc nhìn bộ cung tên một chút sau đó mở miệng nói.
Nghe được lời nói của Kikyo, Lăng Thiên có chút rùng mình khi nhìn vào nụ cười nhẹ nhàng trên gương mặt của Kikyo.
"Ta là bị cảm sao? Sao ta cảm giác có mùi gì đó chua chua?" Lăng Thiên thì thầm nói, sau đó liền mặc kệ Kikyo sinh khí, từ trong nhẫn trữ vật lôi ra vô số tài liệu luyện khí.
Hắc Lân thiết, Giao Long gân,...
"Cạch cạch cạch"
"Phù phù"
Búa, sắt, lò luyện,...
Chẳng mấy chốc, Lăng Thiên như hóa thân thành một thợ rèn.
Hắn vung búa, từng tiếng vang leng keng vô cùng êm tai vang lên, sau đó từ trong miệng thổi ra lửa trông vô cùng dũng mãnh!
Nhìn Lăng Thiên tập trung rèn lại vũ khí cho mình, Sango trong lòng vô cùng ấm áp.
"Cần thêm tí gió..." Lăng Thiên thì thầm nói, sau đó đưa tay lên trời kéo một phát.
"Ui da, đau chết ta"
Ngay lập tức, từ trên thiên không, tiếng kêu của một nữ nhân vang lên.
Nàng xoa mông một chút, sau đó chợt nhớ ra điều gì, một mặt liền lùi ra phía sau, ánh mắt cảnh giác nhìn chằm chằm bốn người!
"Nàng là ai?" Kagome nghi hoặc, nhưng chưa kịp Lăng Thiên trả lời, Kikyo đã giương cung lên, ánh mắt nheo lại rồi mở miệng nói:"Yêu quái!"
"Bình tĩnh nào, nàng là tới giúp ta!" Lăng Thiên thấy Kikyo chuẩn bị thả tay ra liền vội vã giơ tay cản lại, sau đó nhìn về phía nữ nhân kia, ánh mắt bí hiểm nói ra:"Ta nói có đúng không, Kagura?"
Hắ- Hắn biết ta?
Quả nhiên, nữ nhân vừa bị Lăng Thiên kéo từ trên trời xuống chính là Kagura, phân thân của Naraku vừa ra đời không lâu.
Mấy ngày nay, nàng thường xuyên lợi dụng phong thuộc tính của mình bay lên trên cao giám thị Lăng Thiên theo yêu cầu của Naraku.
Những tưởng rằng bên dưới Lăng Thiên đám người sẽ không biết, ai ngờ...
"Ngư- Ngươi muốn gì ở ta?" Kagura hoảng hốt, vội vã lôi ra một cái quạt lớn chỉ vào Lăng Thiên quát.
"Đừng nói nhiều, qua đây!" Lăng Thiên cười cười nói, sau đó tiếp tục vươn tay ra.
Bất chợt, Kagura liền cảm giác có một bàn tay vô hình nào đó đang nắm lấy eo mình kéo về phía Lăng Thiên.
"Xong!" Kagura cười thảm nghĩ, quả nhiên là nhân vật mà đến Naraku cũng phải kiêng kị.
Nhưng là, mãi chưa có cảm giác đau đớn xuất hiện, Kagura chậm rãi mở mắt, chứng kiến Lăng Thiên lại tiếp tục vung búa thổi lửa.
"Ngươi tới, dùng quạt thổi lửa cho ta!" Lăng Thiên chỉ vào Boomerang Phi Lai Cốt của Sango đang hòa tan nói ra.
Thổ- Thổi lửa?
Bảo ta làm?
Kagura phẫn nộ, nhưng nghĩ tới nếu như nàng cự tuyệt sẽ chết rất thảm liền đàng hoàng đứng một bên quạt.
Vừa quạt, nàng vừa âm thầm nghĩ:"Có lẽ tên này chưa biết thân phận của ta đi?"
"Naraku bảo ngươi giám thị ta sao?" Lăng Thiên cười khẩy nói.
"Đún-" Kagura theo bản năng trả lời, nhưng rốt cuộc, nàng liền nhận ra điều bất thường, một mặt tái xanh nhìn Lăng Thiên nói "Ngươi-"
Hắn đã biết!
"Nào, đang quạt sao lại ngừng lại thế, tiếp tục đi!" Lăng Thiên mở miệng thúc dục.
Nhưng là, Kagura lần này không có tiếp tục thổi lửa, nàng nhìn đông nhìn tây một chút, thấy tam nữ đang ngồi bên đống lửa sưởi ấm, lúc này mới lộ vẻ mặt âm trầm nhìn Lăng Thiên nói ra:"Ngươi biết từ lúc nào?"
"Quả nhiên!" Lăng Thiên nhún vai, sau đó như có như không nói ra:"Nếu ngươi hỏi ta biết khi nào ngươi theo dõi ta thì là ba ngày trước.
Còn nếu ngươi hỏi tại sao ta biết việc ngươi là người của Naraku thì đơn giản thôi, phía sau ngươi chẳng phải có vết bớt hình con nhện sao?"
Nghe được Lăng Thiên nói, Kagura trong lòng liền giật mình.
Không nói tới bản thân đã bại lộ ngay từ ngày đầu tiên theo dõi hắn, cái nàng bất ngờ là tại sao hắn biết đằng sau lưng mình có vết bớt hình con nhện, thứ mà đến chính bản thân nàng còn không biết!
"Vậy ngươi biết mục đích của ta là gì sao?" Kagura ánh mắt lạnh lùng nói, sau đó cái quạt trong tay nàng từ từ biến lớn rồi trở lên sắc bén.
Một trận chiến là không thể tránh khỏi...
Bị lưỡi quạt tựa như lưỡi đao chỉ thẳng vào cổ, bất quá Lăng Thiên vẫn bình chân như vại, hắn vẫn tiếp tục rèn vũ khí rồi nói ra:"Cái này thì càng đơn giản, chả phải là tự do sao?"
.