Hệ Thống Vạn Năng! Ta Là Vương


- Có nghe gì chưa? Lớp Quái Độc A1 có học sinh mới.
\- Vậy thì sao? Liên quan gì đến cậu mà kể?
\- Ôi giời, không biết sao? Nghe nói là con nuôi của hiệu trưởng.
\- Gì? Con nuôi?
\- Vậy tiểu thư Tinly Sophia thì sao?
\- Phải đó.

Trong học viện ai mà không biết Tinly nổi tiếng kiêu ngạo độc đoán.

Biết mình có em gái nuôi ắt hẳn xảy ra chuyện hay ho.
\- Ha haaa...!Những ngày buồn chán của chúng ta kết thúc rồi.

Sắp tới sẽ có nhiều chuyện hay cho coi.
Đám nữ sinh cười cợt đi trên dãy hành lang nói chuyện phiếm.

Trên đỉnh trời là một màu vàng nhạt mờ ảo rọi soi khắp chốn như thay thế rõ ràng mặt trời vĩ đại.

Mông lung cùng tà khí đeo bám lan đi trong không trung tựa chừng mang lại cỗ chết chóc đáng sợ.
Alice trong căn phòng riêng biệt hoàn toàn chẳng phân rõ nguy hiểm đang kề cận bên mình.

Tự ngắm nhìn bản thân đang được phản chiếu trong gương lớn.

Bộ đồng phục với áo phông bên vai màu hồng phấn ôm sát thân trên, nối liền tay dài che kín làn da trắng mịn.

Chiếc váy cùng màu ngắn nửa đùi, đôi chân thon gọn mang tất lưới dài đến đầu gối đen tuyền khiến Alice trở nên vừa thuần khiết vừa ma mị bởi bầu khí quyển cùng trang phục đang mang.


Cổ áo đeo cà vạt xanh lam rũ xuống.

Mái tóc vàng nâu uốn xoăn nhẹ nhàng được cột lên đính lại bởi ruy băng với chiếc nơ to.
" Con gái của mẹ xinh quá ta.

"
Zola mỉm cười đứng khoanh tay một bên hài lòng ngắm nhìn cô gái.

Alice đỏ mặt kéo chiếc váy ngắn xuống như thực ngượng ngùng bởi kiểu cách quá gợi cảm.
" Con...!con có thể thay ra không? Nó trông kỳ cục quá "
" Sao lại kỳ? Ở đây ai cũng ăn mặc như vậy cả.

Con sẽ sớm quen lại thôi "
" Nhưng...!"
Zola nhìn cô gái trong sạch thanh thuần mà thích thú bước tới muốn ngắm nhìn thật kỹ.

Đôi mắt dừng lại trước vòng 1 của Alice.

Cười cười dâm đãng mạnh dạn đưa tay nắn bóp không kiêng nể khiến cô gái kinh hách
" Ah...!M...!mẹ...?? "
" Con gái nuôi đúng là căng tròn thật, không như con nhỏ Tinly, phẳng như màn hình ti vi...!"
" Ah~...!Ti vi...!là gì ạ? "
Alice đỏ mặt ôm lấy thân mình tránh khỏi ma trảo của Zola.

Cô một bên nằm vắt chéo chân ngắn không màng thế sự thảnh thơi ăn loại hạt màu đỏ mà mụ già háo sắc đem tới.

Con thỏ đực Ziu lại một bên cầm quạt hầu hạ cho cô mát vô cùng vui vẻ.
" Alin, con thật là phũ phàng với mama mà.

Nào, đeo chiếc nhẫn này vào "
Zola hiền dịu đưa ra một chiếc nhẫn đơn sơ giản dị đã có phần mục nát, màu cam sậm trên chiếc nhẫn khắc hình đầu quỷ khiến Alice hơi sợ sệt.

Nhưng nhìn vào ánh mắt mong chờ của Zola mà đành ngoan ngoãn đeo vào tay.

" Mẹ, đây là trang sức gì? Kỳ lạ quá "
" Ha haaa...!Alin, con chỉ cần nhớ rằng tuyệt đối không tháo nó ra.

Bất cứ giá nào cũng không tháo ra, sẽ nguy hiểm tới tính mạng của con.

Nghe chưa? "
Zola đưa tay xoa đầu Alice cẩn trọng dặn dò, cô liếc mâu quang hồng ngọc lãnh đạm nhìn qua.

Cảm nhận khí tức nhân loại của cô gái đã bị lấn áp bằng mùi tử tà từ chiếc nhẫn.

" Dạ...!nhưng...!"
" Con ngoan, có những chuyện không biết sẽ an toàn cho con.

Nào, nào...!chuẩn bị đi học thôi con gái xinh đẹp của mẹ "

Zola háo hức đẩy Alice ra ngoài phòng như đưa cô ta vào một thế giới chẳng có chút tiềm ức.

Dương quang yếu nhược lại mộng mị phảng phất vào dung nhan khiến Alice thấy thật xa lạ.

Cô cũng bị Zola xách lên đặt vào vòng tay ấm áp vui vẻ nói
" Chi chi, ngươi nhớ bảo vệ cho con gái cưng của ta "
" Chi chi? Là tiểu Bạch Ngọc mà mẹ? "
" Sao cũng được mà con.

Ếh...!"
Zola đang vui vẻ nói thì đoạn lại thấy bóng dáng vụt qua liền nhanh tay chộp lại.

Chú thỏ đực Ziu vẫy hai chi đành đạch như cá trên thớt không chịu để cô rời khỏi nó.

Đôi mắt long lanh lắc đầu nguầy nguậy như thể không muốn cô bước chân đi tìm cái chết.

" Ziu bị sao vậy mẹ? "
Alice nhíu mày lo lắng hỏi trước bộ dạng thừa sống thiếu chết của con thỏ.

Zola chỉ mỉm cười dịu dàng rất tự nhiên trả lời nghi vấn.
" Ziu động kinh bẩm sinh, tội nó lắm con.

Không sao, cứ đi đi, mẹ trị được "
" Ờ dạ...!"
Alice có hơi chần chừ rồi cũng ôm cô cất bước chậm rãi rời đi trước sự kêu la thảm thiết của Ziu.

Zola đứng trước cửa phòng dùng sức bịt mồm nó lại, giữ nguyên nụ cười như gió thu vẫy tay chào cô gái đến khi xa khuất mới nghiến răng nắm chặt tai thỏ đưa lên.
" Con thỏ chết, gặp gái là phản bội không thương tiếc sao? "
Ziu trừng mắt to cắn một phát vào tay nữ nhân.

Hung dữ há miệng...
" Mụ già dâm đãng, cái lớp đó toàn thứ hung thần ác sát.


Còn có mụ trẻ ở đó, để Bạch Ngọc của tôi đi như vậy là tìm cửa tử sao? "
" Yên tâm đi, là con gái nuôi của ta, không ai gây khó dễ cho họ đâu "
" Bà tưởng tôi thiểu năng trí tuệ sao? Gạt chó gạt mèo đừng gạt thỏ nhá.

Con mụ trẻ chắc nể nang cái danh con gái nuôi bà ban cho chị Alin sao? "
" Thôi thôi, có gì ngươi làm anh hùng cứu mỹ nhân.

Không phải ta đang giúp ngươi sao? "
Zola mỉm cười nham hiểm nháy mắt khiến Ziu đang nhăn mặt tức giận cũng phải hòa hoãn.

Hai mắt thỏ sáng rực nhìn vào không gian vô định như đã trông về được viễn cảnh ngọt ngào.

Liền nghiêng mặt gãi đầu cười cười ngượng ngùng thật đê tiện...
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_   \_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Alice lo sợ tột độ nhìn dãy hành lang u ám dài thênh thang như con đường địa ngục.

Không rõ vì sao mà bầu không khí tại nơi đây lại vô hình khiến cô ta ngạt thở đến thế.

Những ánh mắt đầy sắc lãnh cùng niệm cười nguy hiểm của các học viên cứ chăm chăm lên Alice khiến cô gái lạnh sóng lưng.

Vòng tay cũng ôm chặt cô hơn thì thào như tạo niềm tin bản thân không đơn độc...
" Tiểu Bạch Ngọc...!"
Đôi mắt hồng ngọc liếc nhìn đám học viên với vẻ ngoài chẳng khác nào là con người đang lướt qua kia.

Nhưng hơi thở của chúng lại tanh nồng đến khó ngửi...
\[ Toàn yêu ma quỷ quái...!Đ...!đáng sợ thật...!(。\>︿\.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận