Hệ Thống Vô Cực


Sau khi ăn trưa xong Trương Tiểu Phàm thong thả đi dạo quanh trường, cũng không phải vì hắn rảnh mà vì hắn đang tìm cách xử lý nhân vật đang bám theo hắn.

Từ lúc ở căng tin, bạn học Chu Sa Sa luôn đi theo Trương Tiểu Phàm nhưng luôn giữ một khoảng cách để hắn không phát hiện ra.

Trương Tiểu Phàm đi đến đâu nàng cũng bám theo tới đó, lần này hắn không có làm nhiệm vụ phải vào nhà wc nam nữa nên không có gì đặc biệt để Chu Sa Sa chụp lén cả.

Đang lặng lẽ bám theo Trương Tiểu Phàm, Chu Sa Sa phát hiện hắn đột nhiên tăng tốc rồi chạy ra khỏi trường.

Theo bản năng, nàng cũng vội vàng đuổi theo, Trương Tiểu Phàm đột ngột rẽ vào một ngõ vắng, Chu Sa Sa đuổi theo hắn vào trong ngõ những không thấy Trương Tiểu Phàm đâu."Bạn học, tại sao cậu lại theo dõi mình?" Trương Tiểu Phàm đột ngột xuất hiện từ phía sau làm Chu Sa Sa giật mình."Bạn học cậu trả lời đi, cậu đã đi theo mình từ sáng tới giờ rồi, hình như hôm qua cậu cũng theo dõi mình đúng không" Chu Sa Sa cúi gằm mặt xuống làm Trương Tiểu Phàm không thể nhìn rõ mặt nàng, hắn chỉ thấy đầu của Chu Sa Sa cùng gọng kính to ở trước mặt."Tớ, tớ...""Cậu làm sao? Mà cậu có phải Chu Sa Sa bạn học cùng lớp cao trung với tớ đúng không? Tại sao cậu theo dõi tớ? Tớ nhớ là hồi cao trung tớ đâu có gây thù oán gì với cậu đâu, chúng ta còn chưa bao giờ nói chuyện cơ mà.""Tiểu Phàm cậu nhớ tên tớ hay sao, thật tốt quá.

Nhưng mà...!cậu không nhớ gì sao, chúng ta từng nói chuyện với nhau mà.

Tớ...!tớ không có ý xấu gì đâu.""Chúng ta từng nói chuyện sao? Sao tớ lại không nhớ gì nhỉ? Hồi cao trung ngoài Trư Lạc Lạc ra tớ đâu có thân với ai nữa đâu.

Mà cậu nói không có ý xấu sao lại đi theo tớ, còn lén chụp ảnh tớ vào nhà wc?"Chu Sa Sa ấp úng: "Tớ...!tớ không có ý xấu đâu.

Tớ chỉ định đăng chúng lên trang mạng của trường để không ai làm phiền cậu nữa thôi.""Cái gì, cậu còn muốn đăng ảnh tớ vào nhà wc lên trang mạng của trường.

Như vậy không phải là không ai làm phiền tớ mà là ai cũng sẽ tránh xa tớ luôn ấy.

Cậu tính hại tớ thê thảm như vậy sao, tại sao chứ? Tớ đâu có làm gì cậu.""Như vậy chẳng phải tốt lắm hay sao, giống như hồi cao trung, chỉ có như vậy thì mới không có bạn học nữ nào quan tâm đến cậu như hồi cao trung vậy.


Như vậy tớ có thể yên tâm rồi, Tiểu Phàm.

Cậu biết không, hôm qua lúc thấy cậu nói chuyện với bạn Vương Di Giai tớ rất khó chịu, hồi cao trung cậu đâu có chủ động nói chuyện với bạn nữ nào đâu, hay do bạn ấy quá xinh đẹp nên cậu không cưỡng lại được.

Không sao đâu Tiểu Phàm, chỉ cần tớ đăng những tấm ảnh cậu rình mò nhà wc nam ngày hôm qua thì không có bạn học nữ nào tiếp cận cậu nữa đâu.""Cái gì...!Không lẽ cậu.."Chu Sa Sa đột nhiên ngẩng khuôn mặt bị che lấp quá nửa vì cặp kính to, nhìn chằm chằm vào Trương Tiểu Phàm: "Tớ thích cậu, Tiểu Phàm.

Từ lúc mới vào cao trung tớ đã thích cậu rồi.

Cậu biết không.

Tính tớ vốn nhút nhát, không dám nói chuyện với ai, các bạn học thấy dáng vẻ của tớ như vậy thì trêu đùa tớ, cười tớ chỉ có cậu là không cười tớ.

Hơn nữa, cậu nhớ không.

Lúc vào học năm nhất được khoảng một tháng, lúc đó các bạn học lấy tớ ra để trêu trọc.

Có mấy bạn nam cùng lớp bôi màu vẽ lên yên xe đạp của tớ, khiến đồng phục của tớ dính đầy màu vẽ.

Lúc đó cả lớp đều cười tớ, chỉ có cậu là không cười mà cho tớ mượn quần đồng phục thể dục của cậu để thay, rồi cậu còn xông tới đánh mấy bạn học đó nữa chứ, kết quả là khắp mặt cậu đều bầm tím, chảy cả máu mũi lại còn bị giáo viên chủ nhiệm phạt nữa.

Từ lúc ấy, tớ đã thích và luôn dõi theo cậu rồi.


Lúc sắp lên đại học, tớ có nghe cậu và Tru Lạc Lạc nói sẽ học khoa báo chí của trường đại học X nên tớ cũng đăng kí cùng trường với cậu."Trương Tiểu Phàm choáng váng nghĩ lại, hóa ra là như vậy, hình như lúc đó cũng là lần duy nhất hắn đánh nhau thời đi học.

Cố gắng nhớ lại một chút, hóa ra bạn học nữ mà bị bắt nạt ngày hôm đó lại là Chu Sa Sa.

Trương Tiểu Phàm thực ra không phải thích hay chú ý gì tới Chu Sa Sa mà giúp nàng, càng không phải cái gì đó trượng nghĩa ra tay mà là hôm trước hắn trốn học đi làm thêm bị cha mẹ phát hiện mắng hắn một trận, tậm trạng hắn lúc đó đang buồn bực lại gặp mấy tên nam sinh rảnh rỗi không có việc gì làm đi trêu trọc bạn nữ thế là Trương Tiểu Phàm nóng máu xông lên đánh với mấy tên kia một trận, dù đánh không lại, bị sưng phủ cả mặt nhưng lúc đó, hắn cảm thấy thoải mái hơn.

Trong số những nam sinh đánh nhau với Trương Tiểu Phàm hôm đó, có cả tển Tôn Trọng Hoành, hắn là người trúng đòn của Trương Tiểu Phàm nhiều nhất nên từ đó tên kia luôn coi hắn là cái gai trong mắt, Nhưng đó cũng là lần cuối cùng hắn đánh nhau cho tới nay, bởi vì tối hôm đó về nhà cha mẹ hắn không những không có trách mắng hắn mà chỉ quan tâm vết thương trên người hắn, bà Trần Mỹ Lương, mẹ Trương Tiểu Phàm còn khóc lóc một trận vì nhìn khuôn mặt sưng vù của hắn, Kể từ đó dù đám nam sinh kia có khiêu khích hay giở trò gì Trương Tiểu Phàm cũng không đánh nhau nữa, chỉ coi bọn hắn như ruồi muỗi mà không để ý tới.Trương Tiểu Phàm thật không ngờ rằng chỉ vì môt vụ đánh nhau như vậy mà hắn lại được một nữ sinh crush.

Quan sát kĩ Chu Sa Sa Trương Tiểu Phàm phát hiến nàng cũng không tệ chút nào, da trắng, khuôn mặt dễ thương do đeo cặp kính to kia mà che mất những đường nét thanh tú.

Thân hình nàng hình như cũng không tệ chút nào những cô nương này có vẻ muốn che giấu đi vẻ đẹp của mình bằng cặp kính và bộ quần áo rộng thùng thình kia.

Quan trọng hơn là tính cách nàng có vẻ không ổn cho lắm, rõ ràng mọi khi nhút nhát thế nhưng vừa thấy Trương Tiểu Phàm bắt chuyện với nữ sinh khác nàng đã làm ra việc kinh khủng như vậy, cũng may có hệ thống phát hiện nếu không mấy ngày tới Trương Tiểu Phàm sẽ thảm hơn cả hồi học cao trung.

Hồi đó là hắn chủ động ít tiếp xúc với bạn cùng lớp, mấy người đó cũng không ưa gì hắn nhưng bây giờ thì khác nếu Chu Sa Sa đăng những tấm hình Trương Tiểu Phàm rình mò nhà wc nam thì cả trường sẽ cách ly hắn còn hơn bệnh nhân nhiễm Covid.Đến lúc đó có hệ thống cũng chưa chắc đã cứu vớt được hình tượng của Trương Tiểu Phàm."Sa Sa, cậu không biết rồi.

Hôm qua là lớp trưởng có việc cần nhờ các bạn nam giúp đỡ mà lúc đó mọi người về hết rồi còn mỗi mình tớ chưa về nên bạn ấy nhờ tớ thôi không phải như cậu nghĩ đâu.""Thật vậy à Tiểu Phàm? Nhưng tớ cảm thấy từ lúc vào đại học cậu đã trở nên khác so với lúc trước.

Hồi trước cậu đâu có nói chuyện với ai quá ba câu đâu, trừ với Trư Lạc Lạc ra.

Tiểu Phàm, tớ đã nói tất cả cho cậu biết rồi.


Tớ, tớ rất thích cậu, tớ sẽ không để ai cướp được cậu khỏi tớ đâu.

Tớ sẽ đăng những tấm ảnh ngày hôm qua lên trang web của trường để không ai làm phiền câu được nữa.

Như vậy thì tớ sẽ không còn đối thủ nữa."Trương Tiểu Phàm toát hết cả mồ hôi, không ngờ độ tsun của Chu Sa Sa đã đến mức này rồi, thật không ngờ cô gái với ánh mắt ngây thơ kia lại có tính cách khủng bố như vậy, Trương Tiểu Phàm lo sợ nếu ép nàng thì nàng sẽ không nghe hoặc có thì cũng giả vờ xóa những tấm ảnh kia nhưng vẫn giấu chúng đi thì không ổn.

Nghĩ ngợi một lúc, Trương Tiểu Phàm đành sử dụng hạ sách này."Vô Cực ta sử dụng vật phẩm đọc suy nghĩ của người khác ở trong kho.""Hệ thống xác nhận chủ nhân sử dụng vật phẩm.

Thời gian sử dụng là 10 phút đồng hồ.

Chủ nhân có thể đọc suy nghĩ của bất kỳ ai trong phạm vi bán kính 500m chủ nhân đều có thể thấy được suy nghĩ của họ."Trương Tiểu Phàm ngay lập tức sử dụng vật phẩm kỹ năng tạm thời để đọc suy nghĩ của Chu Sa Sa.

Trương Tiểu Phàm dưới sự hướng dẫn của hệ thống đã tìm được những thông tin trong não của nàng.

Thật không ngờ cô nàng này lại là có gia cảnh hoành tráng như vậy, cha mẹ nàng là chủ tịch và tổng giám đốc của tập đoàn K nối tiếng thành phố, anh trai này là người kế nghiệp tập đoàn cũng là giám độc.

Chu Sa Sa không phải lo gì về mặt tài chính nhưng đáng thương ở chỗ người nhà nàng tuy chiều chuộng, nàng muốn cái gì cha mẹ và anh trai nàng cũng đều không từ chối nhưng họ lại quá bận chuyện công việc mà không quan tâm nàng về mặt tinh thân.

Nàng sống trong một căn biệt thự rộng lớn nhưng vắng bóng, cha mẹ và anh trai nàng thường xuyên bận chuyện công việc, thậm chí là đi công tác dài ngày.

Nàng sống cùng với người nhà nhưng không khác sống một mình là bao.

Gia đình nàng tuy khá giả nhưng rất kiêm tốn, không thích khoe khoang, Chu Sa Sa tính tình cũng hướng nội, không khoe khoang gia cảnh của mình với bất cứ ai, thậm chí còn ăn mặc đơn giản, đeo cái kính mặt to đùng đểở trường học bị bắt nạt cũng không có nói cho người nhà biết vì sợ làm phiền họ.

Ở nhà, chỉ có thím giúp việc là quan tâm đến nàng.


Trương Tiểu Phàm vì đánh nhau với đám nam sinh trêu Chu Sa Sa trong suy nghĩ của nàng đã trở thành người khác giới đầu tiên ngoài cha và anh trai đứng ra bảo vệ nàng, khiến tính cách tsundere của nàng xuất hiện, từ hôm đó ngày nào Chu Sa Sa cũng lặng lẽ quan sát Trương Tiểu Phàm, biết được hắn không nói chuyện với ai ngoại trừ Trư Lạc Lạc, nàng rất yên tâm.

Nhưng khi thấy Trương Tiểu Phàm cười nói vui vẻ với lớp trưởng Vương Di Giai, nàng cảm thấy có một nỗi sợ xuất hiện trong tâm trí mình, Chu Sa Sa sợ Trương Tiểu Phàm sẽ yêu người con gái khác nên tính cách tsundere của nàng chuyển sang giai đoạn tiếp theo.

Thấy Trương Tiểu Phàm rình mò tất cả nhà wc nam trong trường tuy không hiểu vi sao nhưng Chu Sa Sa cảm thấy đây là cơ hội của mình nên đã lén chụp hình lại để tìm cơ hội thích hợp đăng lên trang web của trường đại học.

Như vậy thì mọi người sẽ xa lánh Trương Tiểu Phàm, hắn chỉ còn có nàng mà thôi.

Trương Tiểu Phàm hiểu được suy nghĩ của Chu Sa Sa vừa rùng mình vừa cảm thấy cô bé này thật đáng thương, những tấm ảnh nàng chụp hắn đều nằm trong điện thoại của Chu Sa Sa.

Nàng chưa có chuyển chúng sang chỗ khác, lấy điện thoái hết pin, Trương Tiểu Phàm mượn điện thoại của Chu Sa Sa, tìm được chỗ nàng giấu những tấm ảnh của mình rồi xóa sạch chúng.

Khi trả lại điện thoại cho Chu Sa Sa, Trương Tiểu Phàm cũng thật thà nói:"Tớ đoán được cậu vẫn còn lưu ảnh của tớ trong điện thoại nên đã xóa hết chúng đi rồi.

Tớ xin lỗi những tớ không thể để cậu đăng chúng lên được.

Sa Sa à, cậu là một cô gái tốt.

Tớ rất vui khi được cậu thích nhưng hiện tại tớ cần thời gian suy nghĩ.

Trước hết chúng ta làm bạn được không."Chu Sa Sa vui sướng ôm chầm lấy Trương Tiểu Phàm làm hắn đứng hình mất vài giây.

"Được làm bạn với cậu là tớ vui lắm rồi Tiểu Phàm, tớ sẽ chứng minh cho cậu thấy tình cảm của tớ dành cho cậu to lớn nhường nào." Trương Tiểu Phàm cứng đơ người, đây là lần đầu tiên hắn được con gái chủ động ôm, cảm xúc vẫn còn đang rạo rực trong cơ thể, hắn đang tính nhẹ nhàng đáp trả cái ôm của Chu Sa Sa thì câu nói tiếp theo của nàng làm hắn rùng mình: "Nếu sau này cậu vẫn chưa chấp nhận tình cảm của tớ thì cũng không sao, tớ sẽ bắt cóc cậu nhốt lại một chỗ, lúc đó chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau thì cậu sẽ hiểu được thôi.".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận