[Hệ Thống] Xoay Người Của Uyển Nhi

Buổi tiệc này chính là giao lưu, hợp tác làm ăn giữa hai nước với nhau. Hội tụ đầy đủ gương mặt có tiếng tăm trên giới thượng lưu.

Uyển Nhi thấy đây cũng là cơ hội để cô xoát hảo cảm. Nói không chừng, sẽ rất nhanh hoàn thành nhiệm vụ đâu.

Nghĩ tới độ hảo cảm mới 5% Uyển Nhi có chút thất vọng. Cô mới chỉ leo được 1/10 đoạn đường công lược tên nam nhân ưa sạch sẽ này.

Sắc tời đã dần tối, Uyển Nhi ăn mặc thỏa sáng. Lúc này cô đứng trước cửa phòng Tùy Gia Lạc, gõ cữa nhẹ nhàng lên tiếng.

" Cốc....Cốc "

" Tổng giám đốc, đã tới giờ chúng ta nên đi thôi..

Tùy Gia Lạc cũng thu xếp ổn thỏa, hắn mặc trên người âu phục màu xanh đen. Ống tay áo săn lên hờ hững.

Từ trong phòng nghe thấy tiếng Uyển Nhi gọi, chưa tới hai phút hắn đã bước ra mở cửa.

Hắn kinh ngạc nhìn Uyển Nhi, ngày thường cô đều mặc đồ công sở, tuy có đẹp. Nhưng hôm nay cô phá lệ mặc tới xinh đẹp, kinh diễm.

Hai mắt hắn không dấu được, sự kinh diễm trong đáy mắt. Mái tóc dài đen mượt xõa tùy ý.

Váy trắng thuần khiết triết eo, đường sau còn lộ ra lưng trần trắng như tuyết, làn da trắng mịn như ấn ra nước

Trên người điểm nhấn là bộ trang sức, làm từ bạch kim và kim cương. Sáng lắp lánh, trang phục còn đính không ít đá quý.

Còn chưa kể tới váy xẻ tà táo bạo. Để lộ ra đôi chân dài miên man, thoáng chốc Tùy Gia Lạc bị trầm mê bởi vẻ đẹp kinh diễm của Uyển Nhi.


( Ting -- Độ hảo cảm của nam +15% độ hảo cảm là 30% tiểu tỷ tỷ cố lên)

Uyển Nhi hài lòng trước hiệu ứng của mình tạo ra. Không uổng công cô nổ lực, ăn mặc lộng lẫy.

Cô cảm thán, quả thật nam nhân. Đều yêu bằng mắt.

Thấy Tùy Gia Lạc đang còn ngẫn ngơ. Uyển Nhi đánh tiếng, giúp hắn tỉnh lại.

" Tổng giám đốc! Tôi mặc như vậy, có làm mất mặt ngài không?

" Không mất mặt! Cô mặc như vậy thật xinh đẹp ". Tùy Gia Lạc không tiếc lờ khen ngợi Uyển Nhi.

Hắn thật sự bất ngờ trước thay đổi này của cô, quả thât là làm loá mắt nhân tâm mà.

" Tổng giám đốc hôm nay cũng rất soái.

"! Chúng ta đi thôi, không sẽ trễ tới buổi tiệc.

Tùy Gia Lạc nhàn nhạt gật đầu, để tùy ý cô chủ trương. Dù sao hắn vẫn luôn cách xa cô 2m.

Uyển Nhi gọi một chiếc Taxi tới, hai người im lặng ngồi trên xe,không khí có chút ngột ngạt.

Cô định bắt chuyện với hắn thì, hành động của Tùy Gia Lạc rất gợi đòn. Hắn lôi từ trong áo ra khăn tay và bình xịt khuẩn.

Xịt lên người cô, sau đó lại xịt lên khăn tay. Xong xuôi hắn lau sạch tay, sau đó đeo bao tay vào.

Uyển Nhi tức muốn đau cái lồng ngực. Cô thở phì phò, nhất định phải hỏi tên thần kinh này cho ra lẽ.

" Tổng giám đốc, tôi đã tắm còn rất sạch sẽ. Không có vi khuẩn nào trên người tôi đâu.

Lúc này hắn bị cô hỏi, có hơi áy náy. Bệnh này của hắn,không có cách nào làm cho mất đi được. Tùy Gia Lạc hướng Uyển Nhi giải thích..

" Cô không phải để ý, tôi mắc bệnh sạch sẽ. Cô là người đầu tiên tôi ngồi gần tới vậy.

Uyển Nhi hơi cau mày, vậy tính ra ba mẹ hắn cũng bị cách li như bệnh dịch?

Cô có nên khoe cho ba mẹ hắn biết, mình là người ngồi gần hắn nhất hay không.

Uyển Nhi im lặng không trả lời hắn, cô đảo mắt qua cửa kính xe. Liếc nhìn đường phố tấp nập người.

Tùy Gia Lạc thấy cô không nói gì, hắn tưởng cô đang giận. Hắn đành đổi chủ đề.

" Khụ ~~ Khụ! Thư ký Lan, nếu hết giờ làm cô có thể gọi tên tôi.


" Dù sao tôi còn rất trẻ....

Đột nhiên nam chủ này đổi chủ đề, khiến cô kinh ngạc không thôi. Xem ra hắn ngoài bệnh sạch sẽ ra, thì nhìn mặt nào cũng hoàn hảo.

" Gia Lạc"

" Anh vẫn nên gọi tôi là Uyển Nhi ". Uyển Nhi lên tiếng với giọng vô cùng ngọt ngào.

Hắn bị cô gọi ngọt ngào tới vậy, có phần không quen. Nhưng lại không chán ghét điều này. Tư vị này xem ra cũng không tệ..

" Được! Uyển Nhi.

( Ting -- Độ hảo cảm của nam chủ +5% độ hảo cảm là 35%)

_______________________

- Đôi lời T/G: Hãy tôn trọng người viết. Thỉnh không đăng ở wed khác.

- Truyện chỉ được đăng duy nhất trên app " Mê Đọc Truyện "

- Chỉ tiếp nhận ý kiến. Không thu bất kì gạch đá nào, không thích có thể không đọc. Không chấp nhận những lời khiếm nhã nào

****Xin lỗi đành phải chèn ngang***

______________________________

Uyển Nhi vui mừng, khi hảo cảm không ngừng tăng. Hôm nay cô đã xoát được 20% hảo cảm rồi.

30 phút sau liền tới nơi tổ chức buổi tiệc. Nơi này là ring thự của đại sứ quán anh. Đối tác ký hợp đồng với Tùy Thị có thân phận không nhỏ.

Taxi vừa dừng ở cổng, thì trước đó đã có một loạt siêu xe xếp thành hàng.


Uyển Nhi nhìn tới lóa mắt, không biết bán hết chỗ xe này đi, sẽ ăn được bao nhiêu con bò kode đây

Tùy Gia Lạc bước xuống xe, hắn lịch sự mở cửa cho Uyển Nhi xuống. Dĩ nhiên hắn không có chạm vào người cô.

Uyển Nhi sánh vai cùng Tùy Gia Lạc, đi trên thảm đỏ. Cô tiến sát vào hắn hơn, bàn tay bất chợt khoác tay rắn chắc của hắn.

Cô nói nhỏ hết sức vào tai Tùy Gia Lạc. Hành động này khiến toàn thân hắn cứng đờ.

" Gia Lạc nếu anh muốn họ nhìn hai ta bằng ánh mắt kì quái, thì vẫn nên khoác tay.

Tùy Gia Lạc nghe cô nói cũng hợp lý. Hắn phát hiện ra, chính mình không ghét bỏ đụng chạm với cô.

Còn ngược lại hưởng thụ cảm giác này, mùi hương sen còn thoang thoảng quanh chóp mũi hắn.

Lúc này Tùy Gia Lạc, nhẹ nhàng cầm lấy bàn tay nhỏ xinh của Uyển Nhi. Hắn trầm giọng lên tiếng.

" Uyển Nhi, cảm ơn cô.

Hai người đi vào bên trong, toàn bộ đều đeo cho mình nụ cười giả tạo. Tiếng ly chạm vào nhau vang lên, tiếng nhạc hoà lẫn với tiếng nói cười.

Không khí lúc này phá lệ nhộn nhịp. Uyển Nhi không nhìn khách nhân, mà ánh mắt cô không ngừng đảo qua các món ăn được trưng bày.

Tới giờ phút này cô phát hiện ra, có rất nhiều món mà mình chưa ăn thử. Lúc này cô chỉ muốn ăn hết số đồ ăn kia.

Nhưng mắt lại nhìn xuống cánh tay đang nắm lấy mình. Uyển Nhi đành mím môi nhịn xuống, ép buộc mắt mình phải nhìn đi nơi khác.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận