- --6---#Tiểu Đào Đào
Ly Y Tịch cũng ngây người không thôi, thú nhân này quả thật nhạy bén. Chính bản thân mình ngụy trang như vậy cũng bị nhìn ra.
Ngay cả Nhạc An Tâm vô tình nhìn thấy mình tắm, thì mới biết mình là nữ phẫn nam trang. Thú nhân này quả thật có đôi mắt tinh tường.
Ly Y Tịch chỉnh lại biểu cảm:" Gọi ta là Y Tịch "
Uyển Nhi nhàn nhạt gật đầu, miệng nhỏ phát ra âm thanh dễ nghe:" Được! Y Tịch.
Ly Y Tịch cầm chặt cánh tay của Uyển Nhi, kéo về hướng phòng:" Ngươi trở về phòng đi, không cần ra ngoài.
Uyển Nhi cau mày bất mãn,cô còn chưa kịp tìm đồ ăn sao có thể về phóng được. Cô nghiêng đầu liếc mắt Nhạc Thất Thất một cái.
Nhạc Nhất Nhất bị Uyển Nhi liếc mắt, tâm hồn như trúng bùa vội vàng đi theo sau Ly Y Tịch.
" Này, này! ngươi không thể nhẹ nhàng với Uyển Nhi tỷ hay sao? Ta đi theo mang đồ ăn cho tỷ tỷ..... đừng lo.
Ly Y Tịch lười quản Nhạc Thất Thất, lúc này cô nhớ ra Nhạc An Tâm bị trọng thương. May sao có máu của thú nhân này, mới một đêm vết thương liền lành lại.
Chỉ là mất máu quá nhiều nên chưa có tỉnh, Ly Y Tịch liếc mắt đáng giá Uyển Nhi. Cô ta âm thầm cảm thán, quả thật thú nhân đều là bảo bối.
Đợi Nhạc An Tâm khỏi hẳn, chính mình rảnh rỗi sẽ đem thú nhân này ra làm thí nghiệm.
Chắc chắn sẽ bào chế ra nhiều dược mới, tới lúc đó luyện dược sư giỏi nhất, chắc chắn là mình. Còn ai dám khinh thường Ly Y Tịch này nữa.
Uyển Nhi đảo mắt nhìn Ly Y Tịch, môi mỏng nhếch lên cười nhạt. Lão nương biết nữ chủ đang nghĩ cái gì, nếu mà chán sống rồi. Thì cứ thử động vào lão nương xem.
Trở lại trong phòng, Ly Y Tịch vẫn không có rời đi. Mà cô ta âm trầm nói.
" Là ta cứu ngươi ra khỏi phòng đấu giá, ngươi phải nghe lời ta.
Uyển Nhi không lập tức trả lời, mà cô đang mắng thầm nữ chủ lấy Tue cách gì cao ngạo ra lệnh cho lão nương? Chỉ là 500 vạn tinh tệ thôi sao, lão nương không thiếu.
" Vì sao ta phải nghe lời cô nương? cô nương muốn rút máu ta để cứu ai đó, xem như huề đi.
" Cô càng không phải mẫu hoàng của ta, ta chính là cửu công chúa. Cô nương càng không có tư cách bắt ta phải nghe lời.
Uyển Nhi trừng mắt sắc lạnh nhìn Ly Y Tịch, đôi mắt còn cao ngạo lạnh lùng hơn ánh mắt sát thủ kia của Ly Y Tịch.
_________________________
________________________
Ly Y Tịch giật mình, kể từ khi xuyên qua. Cô mới gặp phải người cao ngạo hơn mình, lực áp uy còn mạnh hơn cả Nhạc An Tâm. Ly Y Tịch cau mày, nghiến răng đáp trả lại.
" Hừ " Đây là Phượng Thiên đai lục, ngươi càng không phải công chúa ở đây.
" Ta là người mua ngươi, bây giờ ta là chủ nhân của ngươi cũng không sai biệt lắm.
" Cô nương, nói như vậy ta trả hết 500 vạn tinh tệ. Thì chúng ta xem như hết nợ?
" Bộp~~ Cạch:" Rứt lời Uyển Nhi giơ tay lên, từ trong không trung rớt xuống một đống tinh tệ xuống đất..
" Đây là 700 vạn tinh tệ, cô nương cầm đi. 200 vạn kia xem như phí ăn ở. Chén máu ngày hôm qua ta tặng cho cô.
" Cửa đằng trước, không tiễn "
Ly Y Tịch vẫn còn đang ngẫn người, cô thắc mắc thú nhân này lấy đâu ra nhiều tinh tệ như vậy? càng không muốn thú nhân này thoát ra khỏi vòng khống chế của cô.
" Hừ! "
Ly Y Tịch không cầm theo tinh tệ, mà một mình bước ra ngoài. Cô suy tính nên đi tìm ma pháp sư giỏi, tiếp tục hạ cấm thuật lên người của Uyển Nhi.
Lúc này Nhạc Thất Thất vừa đúng lúc mang đồ ăn vào, Uyển Nhi không kiêng kị dì ăn như hổ đói. Tới lúc căng bụng, cô mới lên tiếng.
" Tiểu Thất, đồ ăn thật ngon cảm ơn ngươi:"
Nhạc Thất Thất nghe được, nam hài tử đỏ mặt. Sau đó hắn lên tiếng:" Tỷ tỷ, ta còn bận công việc phải rời đi trước.
Uyển Nhi gật gật đầu, phất tay còn không quên nhắc nhở.
" Tiểu Thất, ngươi cầm tinh tệ kia đưa cho Y Tịch giúp ta.
Nhạc Thất Thất nhìn một đống tinh tệ chất dưới đất, ở đâu ra nhiều tinh tệ như vậy?
Nghĩ một hồi hắn vẫn cầm tinh tệ rời đi.
Đợi cho Nhạc Thất Thất rời đi, lúc này Hệ Thống công lược mới xuất ra chân thân, liếc nhìn Uyển Nhi.
[...] Tiểu tỷ tỷ, ta nhớ tỷ làm gì có tinh tệ.
" Ồ " Ta mượn tạm không được hay sao?
Nam nhân đẹp tuyệt mĩ thất thần, hắn biết tiểu tỷ tỷ lại tiện tay ăn cắp của ai đó rồi. Là lấy của Nhạc Thất Thất, hay của Ly Y Tịch?
" Hệ Thống dỏm, lão nương đang bận. Phiền người cút xa ra được không?
[...] Được! ta cút.
Uyển Nhi nghĩ nghĩ, cô vẫn nên đi theo xem nữ chủ đang làm cái gì. Uyển Nhi đứng dậy, đi ra khỏi phòng nhắm hướng cửa Ly Y Tịch đi tới.
Ly Y Tịch đi chưa được bao xa, thì nhìn thấy thân ảnh Uyển Nhi đang ở phía sau mình. Cô thả chậm bước chân lại.
" Ngươi theo ta làm gì? "
Uyển Nhi bước lại gần Ly Y Tịch, nhàn nhạt lên tiếng.
" Ta muốn ra ngoài chơi, cô nương! ta sẽ không chạy trốn. Ta đi theo cô có được không?
Ly Y Tịch suy nghĩ, để cho Uyển Nhi theo mình là biện pháp tốt nhất. Dù sau thú nhân này đã hồi phục lại linh lực mạnh mẽ, cô không thể đấu lại được.
Ly Y Tịch bất đắc dĩ gật đầu, giọng điệu nhu hòa xuống.:" Được, chỉ cần ngươi không rời đi. Một ngày không xa ta sẽ đưa ngươi trở về nhà.
Khóe môi Uyển Nhi giật giật, có quỷ mới tin lời nữ chủ nói. Thôi thì hợp tác diễn theo, tới lúc gặp tên Long Hi Cảnh kia, nhất định sẽ ăn thịt hắn...
" Được! ta tin tưởng cô nương, chắc bây giờ mẫu hoàng đang rất lo lắng đi tìm ta.
Uyển Nhi trả lời với giọng điệu hưng phấn,ánh mắt lo lắng nhìn về hướng xa xăm.