- -16---#Tiểu Đào Đào.
Nam Cung Hàn vừa dứt lời, lập tức thị vệ hai bên kéo Tiểu Hoa và các cung nô kia sang một bên chuẩn bị phạt trượng.
Lúc này Tư Đan Hề kinh ngạc mở lớn hai mắt, nàng ta không thể nào tin tưởng vào mắt mình. Nam Cung Hàn thật sự nghe lời Uyển Nhi mà phạt trượng họ.
Trong khi đó, Tiểu Hoa lại là đại cung nữ thân cận bên cạnh nàng. Đánh chó phải nhìn mặt chủ, đâu lý nào Nam Cung Hàn lại không cần suy nghĩ làm theo lời Tống Uyển Nhi.
Bất ngờ Tư Đan Hề quỳ xuống nền đất lát gạch, hai đầu gối va vào đá đủ khiến nàng ta đau đớn. Tư Đan Hề ngước đôi mắt ngân ngấn nước chân thành nhìn Nam Cung Hàn, run giọng mở miệng.
" Hoàng Thượng, xin người suy nghĩ lại, Tiểu Hoa chỉ vì lo lắng cho thần thiếp. Nên mới nóng vội giữ Yêu Phi Tỷ Tỷ lại để nhờ người phân xử.
" Tiểu Hoa không hề cố ý muốn mạo phạm tỷ tỷ, xin Hoàng Thượng xem xét.
" Dù sao Yêu Phi tỷ tỷ đã đánh mặt Tiểu Hoa sưng lên như vậy, xin người tha cho Tiểu Hoa lần phạt trượng này...
Lúc này Tư Đan Hề diễn xuất không kém cạnh Uyển Nhi là mấy, nàng ta tuy chỉ có gương mặt thanh tú. Nhunge từng cử chỉ lại điềm đạm đáng yêu, liễu yếu đào tơ. Chọc cho người khác mềm lòng không ít.
Nam Cung Hàn dĩ nhiên biết Tiểu Hoa bị Uyển Nhi đánh cho thành cái đầu heo,nhưng hắn là Thiên Tử. Lời phát ra là vàng là ngọc.
Đã hạ lệnh dĩ nhiên không thể bỏ, trượng vẫn phải đánh. Còn Tư Đan Hề, hắn suy nghĩ lát nữa sẽ đem một chút gấm vóc tới an ủi nàng ta, như vậy xem như ổn thỏa đôi đường.
( Truyện chỉ được đăng duy nhất trên mechu.net / Hãy tôn trọng tác giả. Không reup mang Tác phẩm đi bất cứ Wed nào. Mọi thắc mắc xin liên hệ FB: Phạm My (Tiểu Đào Đào)
Hắn đứng từ xa, cũng thấy rõ Tư Đan Hề giữ chén sứ không buông. Uyển Nhi đứng phất dậy thì sự cố này mới diễn ra.
Đột nhiên hắn nghĩ như vậy, đôi mắt hắn âm trầm hàng lông mày nhíu lại. Tư Đan Hề cố tình làm như vậy, là để cho hắn trách phạt Yêu Phi sao?
Thục Phi quả thật không đơn thuần như bộ dáng mà hắn thấy, cũng rất tâm cơ. Hắn luyện võ ở đâu? nàng ta liền biết? Quả thật hắn vẫn nên quan sát Tư Đan Hề lâu hơn một chút.
Nam Cung Hàn đảo mắt nhìn Uyển Nhi, bây giờ nàng ấy đã mất trí, thần trí không rõ. Ý thức chỉ như hài tử lên 5.Tư Đan Hề lại nỡ lòng nào hãm hại một người thần trí không rõ?
Uyển Nhi thấy Nam Cung Hàn nhìn mình, cô nắm chặt ông tay áo hắn. Dùng Long bào để lau nước mắt nước mũi, còn tiện thể lau luôn miệng dính đồ ăn.
" Tiểu Trư ~~ khăn này cũng thật mềm, ta lau liền không bị rát mặt...
Nam Cung Hàn:"....."
Long bào của hắn?mà nàng ấy xem là khăn để lau mặt! khắp thiên hạ này, chắc có mỗi mình nàng ấy lớn gan dám đem Long Bào đi lau mặt.
" Thục Phi, nàng quản người không tốt, Trẫm không trách:"
" Yêu Phi nàng ấy thần trí không rõ? Trẫm cũng đã hạ lệnh không được ai làm phiền? Hà cớ gì nàng lại nổi hứng, muốn đem điểm tâm ngon cho Yêu Phi.
" Người đâu, Đánh mỗi người 50 trượng! Bất cứ ai cầu xin, liền đánh...:"
Nam Cung Hàn gầm lên giận dữ, nhìn thái độ của hắn là nhất định không buông tha.
" Thần thiếp.... thiếp...:" Tư Đan Hề bị Nam Cung Hàn nói cho tới cứng họng, nàng ta nức nỡ vò nát khăn gấm trong tay.
Trong đình gió mát thổi qua, đem hương hoa khắp ngự hoa viên thoang thoảng. Dường như Nam Cung Hàn nghe được mùi hương sen quen thuộc, nhưng gió quá lớn không biết phát ra từ người nào.
Lúc này trong đình phát ra tiếng " Ba -- Ba - Bạch Bạch:" Của cung nô bị phạt trượng.
Tư Đan Hề vẫn còn ngây người, không dám đứng lên. Giữa nguyên tư thế quỳ, hai đầu gối mơ hồ đã sưng lên đau đớn.
Riêng chỉ có Uyển Nhi vui vẻ xem diễn kịch. " Tự chuộc lấy khổ, ai bảo dám đấu với lão nương " Hừ "
Một hồi sau, cung nô phạt 50 trường đều hôn mê thừa sống thiếu chết. Huyết nhục ở mông hỗn độn. Nam Cung Hàn, cúi xuống nhìn Uyển Nhi.
Hắn lên tiếng như dỗ dành hài tử, bàn tay xoa nhẹ lên đầu nhỏ. Liền cảm thấy mượt mà, tê tê ở giữa lòng bàn tay.
" Trẫm đã chiều theo nàng, phạt họ thật nặng. Nàng cũng nên trở về tẩm cung của mình đi.
Uyển Nhi cười sáng lạn gật gật đầu. Tay một mạch kéo Nam Cung Hàn đi. Hắn bị kéo bất ngờ, liền lên tiếng hỏi.
" Yêu Phi, nàng còn kéo ta làm cái gì?
" Tiểu Trư ~~ Ta không nhớ đường..:" Uyển Nhi rưng rưng nước mắt, vô tội nhìn hắn...
Nam Cung Hàn đành phải đích thân dẫn Uyển Nhi về tẩm cung. Hắn quên luôn rằng Tư Đan Hề vẫn còn quỳ nơi đó, chưa chịu đứng lên.