[Hệ Thống] Xoay Người Của Uyển Nhi

- --6---#Tiểu Đào Đào.

Tiếp thu xong nội dung cốt truyện, may mắn thay cô xuyên vào 17 năm trước, hết thảy mọi chuyện chưa bắt đầu..

Nhưng việc Mộ Thiên Thiên là vị hôn thê của Từ U Niệm là việc không thể nào thay đổi được..

" Ọt - Ọt "

Bất giác cô đưa tay xuống xoa xoa bụng réo của mình. Sắc mặt không hài lòng, lẩm bẩm..

" Hajzzz! Chỉ mới tiêu hóa một chút thông tin, liền đói như vậy..

Cô nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy không gian tĩnh mịch. Chỉ còn tiếng côn trùng kêu rả rích liên hồi, tiếng gió xào xạc rít lên. Như tiếng của ai đó oán thầm..

Uyển Nhi chống thân ngồi dậy, chân không bước nhanh ra khỏi Phòng.Nhẹ nhàng xuống lầu, với ý định tìm đồ ăn.

" Lạch - Cạch... xoát xoát...


Vài phút sau.

Uyển Nhi trong bộ đồ ngủ màu trắng, chân váy ngắn màu đen. Ngồi gặm sường kho trên bàn, mái tóc dài rũ rượi xuống hai bờ vai nhỏ nhắn..

Động tác nhai nuốt rất nhanh, hết miếng này tới miếng khác...

" Ầm.... ầm..

Bất giác sấm chớp vang lên như chuốc giận. Gió thổi cuồng phong nổi lên, khiến 4 cửa sổ nơi phòng khách, cũ kĩ cũng nhịn không được bắt đầu va chạm mãnh liệt..

Tức khắc Uyển Nhi làm rớt miếng sườn kho xuống. Tóc gáy của cô đều dựng lên, lồng ngực phập phồng, hít thở không thông....

Uyển Nhi cau mày, tay đặt lên bàn. Giữa lồng bàn tay đổ mồ hôi tới khẩn trương. Có mùi gì đó rất hôi tanh tưởi bốc lên.

Ngoài ra dưới sàn nhà vang lên âm thanh " Tí Tách - Tí Tách. Đôi chân không của cô, chạm dưới sàn nhà lành lạnh, cũng cảm nhận được thứ gì đó ướt dính đang bao phủ lấy chân mình..

Uyển Nhi căng thằng quan sát tứ phía, trấn định lên tiếng..

" Là ai, đừng giả thần giả quỷ. Mau ra đây, lão nương không có sợ...

- Vù... Vù... Vù...:" Gió thổi lên liên tục, cửa sổ thay phiên nhau va chạm vào. Âm thanh quỷ dị, dọa người không ít...

Ngay lúc này Uyển Nhi cảm giác được dường như có ai đó. Đang đứng sát bên cạnh mình, cô thậm chí có thể ngửi được mùi tanh hôi đang lan tỏa ngay sát bên.

Mồ hôi trên trán nhỏ túa ra, sợi tóc dính lên trán. Cô căng thẳng cố gắng nhìn xem là thứ gì đang bên cạnh mình, hiển nhiên không thể thấy được..

" Chết tiệt, hệ thống chó chết, xong nghiệm vụ lần này. Mi phải bù đắp cho. lão nương. Thế giới này thật quá dọa người rồi...

Lúc này Uyển Nhi đứng một cách cứng ngắc, hai bàn tay siết chặt. Âm thanh nhẹ bẫng vô cùng ma mị vang lên...


" Ngươi... phải chết.... không được phép sống, ta sẽ lại đến... sẽ bắt được linh hồn mãnh liệt của ngươi...

" Ta sẽ lại đến.... sẽ... lại... đến.... đừng gấp...

Ngay lập tức có bàn tay ướt dính, lạnh buốt nắm lấy tay của Uyển Nhi. Cô vẫn còn đang thất bởi giọng nói ma mị kia.

Bất ngờ bị một cỗ lực mạnh mẽ lôi kéo mình một cách bất phân phương hướng.. Nếu như người ngoài nhìn vào, chỉ trông cô như kẻ mộng du bước đi trong vô thần.

1 bước..

2 bước...

3 bước..

Cho tới khi Uyển Nhi đứng bên cạnh cửa sổ, những cơn gió lạnh thấu xuyên qua lớp áo ngủ mỏng nhanh. Sắc mặt cô tối sầm lại, trong lòng đang cố gắng đánh bại cỗ sức mạnh vô hình kia..

Dường như nó muốn cô nhảy qua cửa sổ. Nhưng đây là tầng 3,nhảy xuống chỉ có thể chết..

Uyển Nhi cắn chặt hàm răng, rít lên từng chữ..


" Mi cả gan đấu với lão nương, để xem quỷ mạnh hơn, hay lão nương mạnh hơn...

Lúc này Từ U Niệm cũng thức dậy, hắn xuống dưới định uống nước. Nhưng hình ảnh tà mị, nữ nhân xinh đẹp với bộ đồ ngủ mỏng tang, mái tóc bung xõa phất phơ theo gió.

Lại đang đứng trên cửa sổ, vô cùng nguy hiểm. Nháy mắt, Từ U Niệm nhớ ra, nữ nhân này mới tới nhà hắn hồi chiều. Bây giờ lại leo lên cửa sổ làm gì?

- Không lẽ nghĩ quẫn, muốn tự tử?

Không kịp suy nghĩ, hắn vội vàng lên tiếng..

" Này! Cô muốn làm gì?

- ----

Bão 6/7

Bây giờ Đào mới rảnh đâyyy


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận