Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Trên màn hình không biết là người nào rống lên một câu, sau đó Quyển Mao bình tĩnh hướng về phía bọn hắn chào: “Làm phiền rồi.”

Màn hình nhấp nháy một chút, người trong màn hình biến mất khôi phục lại hình ảnh trước đó.

Mọi người: “...” 

Không ai nói cho bọn họ biết vực chủ của tinh vực Sao Chổi ở chỗ này sao!

Màn hình bỗng dưng nhấp nháy, Quyển Mao lại xuất hiện ở trên màn hình, mọi người như bị chấn động giật mình.

“Trưởng quan Arlos thân mến, xin các người đừng đốt thêm lửa nữa, hại đến người vô tội như chúng tôi sẽ không tốt.” 

“...”

-

Trong chiến hạm màn hình đã tắt, Quyển Mao kéo chàng trai bên cạnh: “Cái này cũng có thể nhầm, cậu làm ăn cái gì thế không biết!” 

Chàng trai bị đánh ôm đầu nhảy: “Tôi đó là còn chưa nói hết, cậu lại bắt đầu rồi! Sao lại trách tôi!”

“Tiểu Trục chờ đấy, đợi gặp được Sơn Âm, cậu hết đời.” Quyển Mao chỉ vào chàng trai.

Tiểu Trục: “Đối nhân xử thế đừng vô liêm sỉ vậy chứ.” 

Tóc quăn: “Tôi có nhan sắc, tôi vô sỉ, thế nào.”

Tiểu Trục: “Cậu cậu...”

“Được rồi hai người đừng làm ồn nữa, đón được người thì nhanh chóng trở về, thí nghiệm của tôi còn chưa làm xong đây này.” Chàng trai bên cạnh nhìn lôi thôi, ôm con mèo không chịu được đành lên tiếng ngăn hai người lại. 

“Hứ!”


Tóc quăn phủi phủi áo quần, vuốt vuốt tóc mái ngố, tiếp tục tiến vào tinh vực Hoa Hạ bên kia.

“Tôi nói rồi, có thể trực tiếp liên hệ Sơn Âm, cậu xâm nhập bọn họ làm cái gì?” Chàng trai lôi thôi xách con mèo. 

Động tác Quyển Mao dừng một chút, như quên béng điều này.

Hắn hất tóc mái: “Để cho bọn họ thấy được kỹ thuật của tôi.”

Tiểu Trục ở bên cạnh bổ sung: “Vì hắn đã quên.” 

Quyển Mao trừng mắt với chàng trai, Tiểu Trục "hừ" một tiếng, xoay người đi điều khiển chiến hạm.

Tinh vực Hoa Hạ nghe nói hạm đội Thần Uy tới đón người, không trực tiếp đánh tới bọn họ tỏ vẻ rất vui mừng, rất cung kính tiễn Minh Thù lên chiến hạm.

Arlos bên kia lúc này cũng ngừng bắn, nói nhảm bây giờ còn đánh một lát nữa người bị đánh lại chính là bọn họ. 

Chiến hạm như lúc đến, chầm chậm lui về ngoài vòng vây, lặng lẽ nổi lên dường như muốn hòa vào với vũ trụ.

Nguyên chủ vừa nhập vai chưa lâu, kỳ thực không quá quen đối với thành phố Khoa Học Kỹ Thuật của những người này, Sơn Âm giới thiệu sơ qua cho cô.

Dù là Quyển Mao hay là chàng trai lôi thôi kia, tên nói ra đều là có thể khiến người ta xem như thượng khách. 

Bọn họ nhờ tinh vực Sao Chổi phù hộ, tinh vực Sao Chổi cung cấp cho bọn họ tất cả những thứ cần thiết, và không ép buộc bọn họ làm chuyện gì cả.

Thế nhưng lúc vực chủ cần, bọn họ phải góp một chút sức xem như là báo đáp.

Chỉ cần là người thường trú tại thành phố Khoa Học Kỹ Thuật đều như thế. 

Đối với những thiên tài này mà nói, tinh vực Sao Chổi là tự do, không có âm mưu quỷ kế.


Thành phố Khoa Học Kỹ Thuật là thiên đường của bọn họ, bọn họ tự nguyện ở lại.

Nguyên chủ bị mất quyền điều khiển thành phố Khoa Học Kỹ Thuật, kỳ thực nguyên nhân căn bản là bị mất quyền điều khiển hạm đội Thần Uy. 

Về phần tại sao bị mất quyền điều khiển hạm đội, đó là vì nữ chính giả lợi dụng một người ở hạm đội Thần Uy cực kỳ có lòng yên mến đối với cô ta.

“Lợi hại lợi hại.” Minh Thù nghe xong lai lịch vài người, làm vực chủ, mang tính tượng trưng khen một phen, nhớ ra điều gì đó trong đôi mắt lóe lên mong đợi: “Mọi người, người nào biết nấu cơm?”

“Làm cơm?” Tiểu Trục nghi hoặc: “Làm cơm là cái gì, kiểu mới vũ khí?” 

Minh Thù: “...”

“Làm cơm là cổ ngữ của tinh vực Hoa Hạ.” Chàng trai lôi thôi nói: “Ừm... Thuốc dinh dưỡng là cùng một loại.”

Bọn họ ngay cả làm cơm đều chưa từng nghe qua, ngón tay nhìn bọn họ biết nấu cơm? 

Minh Thù cắn thuốc dinh dưỡng nằm xuống lại, xem ra sau này chỉ có thể ăn thuốc dinh dưỡng rồi.

Quyển Mao nhấc tay: “Tôi sẽ làm thuốc dinh dưỡng.”

Tiểu Trục bĩu môi: “Thôi đi, cậu làm thuốc dinh dưỡng người ăn chết hết.” 

Quyển Mao mỉm cười ấn đầu tiểu Trục xuống, nhân tiện bịt cái miệng của hắn: “Vực chủ, cô đừng nghe hắn nói bậy.”

“Ư ư ư...” Tên khốn bỏ tôi ra: “Lần trước tôi nhìn thấy... ư ư ư...”

Quyển Mao kéo tiểu Trục qua một bên. 

Hai người ở bên kia đánh lộn đùng đoàng tựa như sấm sét, chàng trai lôi thôi dường như quen với cảnh này, bình tĩnh ôm lấy mèo.


Minh Thù chăm chú nhìn con mèo kia, lập tức không còn gì để nói, đó là một con mèo giả.

Gặp phải một con mèo giả. 

-

“Còn không đi, chờ cái gì?”

Minh Thù uống xong một viên dinh dưỡng, mấy người Quyển Mao còn đang thảo luận làm cơm với vũ khí kiểu mới này. 

“Chờ bọn hắn đánh xong.” Quyển Mao tao nhã lễ độ nói: “Chúng tôi muốn thu thập ít số liệu, khó mà gặp được.”

Dù sao hạm đội Thần Uy bọn họ cũng không thể có chuyện rảnh việc đi dạo được.

Arlos chỉ ngừng nóng giận một chút, hạm đội Thần Uy rời khỏi vòng chiến, chiến đấu liền lần nữa khai hỏa. 

Minh Thù hỏi tiểu Trục bọn họ hiện đang ở đâu, cô nhớ kỹ cảnh này... Tinh vực Hoa Hạ và Arlos sẽ đồng quy vu tận, được xưng là một trận chiến đấu thảm nhất.

Hai ngày sau.

Đứng ở trên chiến hạm Thần Uy, rõ ràng thấy tinh hạm Hoa Hạ giải thể trong vũ trụ, Arlos đối diện cũng bùng nổ giải thể theo. 

Chiến hạm Thần Uy đều chịu đợt sóng lan đến không nhỏ, tiểu Trục điều khiển chiến hạm lui về phía sau thật xa, mới dần dần bình ổn lại.

Tinh hạm cứ như vậy biến mất...

Tinh vực Hoa Hạ chẳng qua cũng chỉ là tinh hạm thứ mười, số lượng tinh hạm Arlos cũng không có thêm được nhiều lắm. 

“Đó là tinh hạm!” Tiểu Trục giương mắt đáng tiếc, hắn quay đầu nhìn Minh Thù, mắt sáng lên: “Vực chủ, khi nào chúng ta tạo được tinh hạm vậy?”

“Chúng ta không có?” Đồ chơi tinh hạm này vốn là nói tạo là tạo được, kiến thức rộng.

“Không có đâu...” Tiểu Trục không xác định, dù sao hắn cũng chưa thấy qua. 


Minh Thù nhìn về phía Sơn Âm, Sơn Âm mặt không thay đổi nói: “Trước đây có không ít, nhưng bị lão vực chủ cầm đi đổi hàng hạm, chỉ để lại hai chiếc. Tinh vực chúng ta nơi cần dùng tinh hạm không nhiều lắm.”

Tinh vực Sao Chổi không đánh nhau.

Trước đây tinh vực Sao Chổi có quân đội, sau này hạm đội Thần Uy càng ngày càng lợi hại, quân đội đành giải tán. 

Có người tới xâm phạm, hạm đội Thần Uy ra tay là được.

Minh Thù: “...” Thực sự tinh hạm còn không sánh được hàng hạm?

“Được rồi, phim cũng xem xong rồi, đi thôi.” Minh Thù phất tay một cái, trở về đi tìm xem có đầu bếp hay không. 

“Vực chủ... hì hì...”

Minh Thù hoài nghi: “Gì vậy?”

Quyển Mao bọn họ muốn đi chiến trường xem thử, Sơn Âm không ngăn cản cũng không đồng ý, tất cả quyết định đều giao cho Minh Thù. 

“Chết đáng đời.”

“Không chết được, chúng tôi chuyên nghiệp mà.” Quyển Mao lập tức cử động, tự tin không gì sánh được.

Đợi chiến trường bên kia dừng phản ứng, tất cả đều yên ắng, Quyển Mao bọn họ lái một con thuyền bảo vệ loại nhỏ đi qua đó. 

Chiến trường rất lớn, Quyển Mao bọn họ cũng cần thời gian nhiều hơn.

Minh Thù lười chờ bọn hắn, để lại hai tàu chiến hạm, cô đi trước một bước.

“Vực chủ, trở về Hồng Hải Tinh sao?” 

Hồng Hải Tinh là tinh chủ của tinh vực Sao Chổi, cũng là chỗ ở của nguyên chủ.

“Đến sao Khoa Học Kỹ Thuật.” Trẫm đi hẹn hò với nữ chính giả một chuyến.

Nữ chính giả hiện tại hẳn là ở trong thành phố Khoa Học Kỹ Thuật, nguyên chủ tìm cô ta khắp vũ trụ, cô ta lại trốn ngay trước mắt nguyên chủ. 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận