Vãn Vãn nhìn sang, khóe miệng khẽ nhếch lên, nụ cười chậm rãi nở rộ.
Thật là khéo, đụng mặt nữ chính rồi.
Phó Âm nhìn theo ánh mắt nàng, sau đó chẳng mặn mà gì rời đi, thấp giọng hỏi: "Vãn Vãn, người quen hả?"
Vãn Vãn mới tới thành phố S, hẳn là không quen biết ai mới đúng, chẳng lẽ là bạn của nàng trong game?
Nàng hơi gật đầu, nữ chính sở hữu nhan sắc vô cùng xinh đẹp, dáng dấp toát lên phong thái đặc biệt diễm lệ, nhìn tuổi tác áng chừng đang là học sinh đại học.
Chẳng qua, đây là gian hàng bày bán linh kiện cao cấp, với hầu bao của người bình dân e rằng khó mà mua nổi, Hạ Mạt Hi lấy đâu ra lắm tiền như vậy?
Theo nàng biết, gia đình Hạ Mạ Hi thuộc dạng bình thường, thời điểm đi học đại học còn phải ra ngoài làm thêm mới đủ tiền tiêu.
Chính vì vậy cô ta mới gặp được nam chính Trình Thiên Hữu, sau đó mối quan hệ của cả hai phát triển thành người yêu trong cả trò chơi lẫn hiện thực, chẳng lẽ hiện tại cô ta đã cặp kè với Trình Thiên Hữu?
Còn cô gái tướng mạo bình thường bên cạnh là bạn tốt của nữ chính, ID trong giang hồ mang tên Mộng Thiên Tầm, bọn họ ở chung phòng ký túc xá với nhau.
Thu hồi suy nghĩ mông lung, Vãn Vãn cất bước đi tới quầy bán *card đồ họa xem thử.
(*Card đồ họa: Card đồ họa hay còn gọi là card màn hình là bộ phận chuyên xử các tác vụ về hình ảnh trong máy tính cụ thể như màu sắc, chi tiết độ phân giải, độ tương phản mang lại những hình ảnh sắc nét, sống động, chân thực và mượt mà nhất khi chơi game hay xem phim)
Nhân viên tư vấn cũng là một cô gái có chút nhan sắc, toàn thân mặc bộ đồ công sở màu đen, bộ ngực phát triển bị o ép sau lớp áo sơ mi, mấy cái cúc áo sắp bung ra tới nơi.
Cô ta sớm đã nhận ra Phó Âm, lập tức tiến lên hồ hởi hỏi: "Phó thiếu, lâu quá ngài không ghé, lần này ngài cần mua gì?"
Game thủ nam hầu hết đều thích giao tiếp cùng mấy cô gái vóc dáng nảy nở, khuôn mặt ưa nhìn, cho nên nhìn quanh quất đều thấy nhân viên tư vấn nữ, những người này có tầm am hiểu nhất định về lĩnh vực game, cộng thêm bề ngoài cũng không tệ.
Đồng tử của Vãn Vãn khẽ lóe lên, rõ ràng cô gái này đang tính quyến rũ Phó Âm.
Ánh mắt thanh niên lại luôn đặt lên người Vãn Vãn, chẳng chút xê dịch, thản nhiên nói: "Gọi quản lý của cô ra đây."
Nữ nhân viên tư vấn xám mặt, cất cái giọng nũng nịu: "Phó thiếu, ngài có gì không vừa ý với tôi sao?" Vị Phó thiếu này là kẻ nắm trong tay đầy quyền lực, vẻ ngoài lại đẹp trai hiếm thấy, vất vả lắm cô mới bắt được cơ hội tiếp cận hắn, làm sao có thể dễ dàng buông tha.
Đôi mắt phượng híp lại vẻ nguy hiểm, mặt không đổi sắc buông lời hờ hững: "Không nghe tôi nói gì sao?"
Vãn Vãn cũng đang ở đây, hắn không muốn làm cho nàng hiểu lầm.
Cô gái kia ngậm chặt miệng, hung tợn trừng mắt liếc Vãn Vãn, sau đó dậm giày cao gót cộc cộc rời đi.
Thiếu nữ nhíu mày, cười trêu ghẹo: "Sức quyến rũ của chú đúng là kinh người."
Phó Âm khom lưng, kề sát lại, nụ cười câu nhân nở rộ trên khóe môi, mang vẻ xấu xa quỷ quyệt, "Vậy cháu đã bị quyến rũ chưa?"
Vãn Vãn nghiêm túc suy tư một hồi, chậm rãi mở miệng: "Chưa."
Phó Âm: .
Thất bại hoàn toàn, trong trò chơi và hiện thực đều không thể chạm tới trái tim nàng.
Chỉ chốc lát sau, quản lí cửa tiệm đã tới, đó là một người đàn ông khoảng chừng ba mươi tuổi.
Thái độ của ông ta vừa nho nhã vừa lễ độ, khuôn mặt nở nụ cười chuẩn mực, "Phó thiếu."
Phó Âm thản nhiên nói, "Giới thiệu những linh kiện mới nhất trên thị trường cho cô ấy."
"Vâng." Quản lý lập tức cung kính đáp lời, ông đã sớm chú ý đến cô gái đứng bên cạnh Phó Âm, có thể nói nàng là cô gái duy nhất từ trước đến nay được Phó thiếu dẫn tới cửa tiệm mua linh kiện, điều này chứng tỏ nàng là người vô cùng quan trọng với hắn.
Ông không dám lơi lỏng một giây, chuyên nghiệp giới thiệu: "Tiểu thư, bàn phím và chuột này là mẫu mới nhất, sử dụng rất tiện tay, đồng thời cũng là mẫu hiện tại đại thần đang dùng."
"Mẫu đại thần đang dùng?" Vãn Vãn nghi hoặc hỏi.
Quản lý giải thích: "Đại thần đứng đầu bảng xếp hạng tựa game" Giang Hồ "đình đám, Điểm Thương Khung cũng đang dùng mẫu này."
Nghe vậy, Vãn Vãn hơi liếc sang Phó Âm.
Hắn chột dạ ho nhẹ, mở miệng nói: "Nếu là mẫu đại thần sử dụng, chắc cũng không tệ."
Thiếu nữ hơi cười cười, đáp ứng: "Được rồi, vậy mua loại này đi."
.