Trên bàn bày đầy rượu cao cấp, trên ghế salon là những bằng hữu trong giới kinh doanh của Hạ Kình.
Bọn họ vốn đã vén tay áo chuẩn bị uống rượu, kết quả cửa vừa mở ra, nhìn thấy Kỳ Dật, trong nháy mắt sắc mặt trở nên đứng đắn.
"Đã sớm nghe qua đại danh của Kỳ tổng.
Hôm nay gặp mặt, quả nhiên là nhân trung chi long."
Hạ Kình vốn chỉ muốn mở tiệc tiếp đón thông thường, bất quá nói người trong giới kinh doanh đều biết nhau cũng không phải nói lố.
Thế nhưng mấy người bạn này của cậu, cá tính không khác biệt với Hạ Kình cho lắm.
Hơi hơi lo sợ bọn họ chọc giận Kỳ Dật, cậu có chút đau đầu.
Kỳ Dật lạnh giọng đáp lời: "Vậy cậu nghe qua nhũ danh của tôi chưa?"
Cả phòng đầy mùi rượu, nếu không phải bị Hạ Kình lôi kéo, hắn đã xoay người bỏ đi.
Mọi người nhìn nhau có chút lúng túng, cũng biết vị này hôm nay tâm tình không tốt, Hạ Kình vội vàng hòa giải: "Uống rượu, uống rượu.
Hôm nay cứ xõa đi!"
________________________________________________________________________________
Lăng Thanh Huyền đi theo bọn họ vào phòng quán bar, thấy phòng đối diện có rất nhiều nữ sinh nét mặt kích động đang đứng chờ ngoài cửa.
"Đừng nhìn.
Khẳng định là mấy công tử có chút tiền kêu tới.
Chúng ta là người đứng đắn, vào trong uống chút rượu, tâm sự chút phát triển đoàn đội sau này thôi."
Lưu Hiểu gặp nhiều không trách, nhanh chóng lôi kéo mọi người vào phòng.
Mặt bàn bày đủ các loại đồ ăn vặt, có manga, có figure, đều là các thành viên mang tới, muốn giúp Lăng Thanh Huyền làm quen một chút.
Cảm giác đơn giản chính là đổi một chỗ để tiếp tục đại nghiệp cosplay mà thôi.
Lăng Thanh Huyền cầm một quyển manga, Lưu Hiểu ngồi bên cạnh giới thiệu.
Trong phòng, Kỳ Dật ngồi xuống, người bên cạnh lập tức né xa ba bước.
Khí thế này có chút làm người sợ hãi, bọn họ thở mạnh cũng không dám.
Hạ Kình không thể làm gì khác hơn là hòa dịu bầu không khí, để bọn họ tự chơi với nhau, chính mình bưng rượu ngồi cạnh Kỳ Dật.
"Huynh đệ, anh lần này về cũng không báo trước một tiếng cho tôi đi đón chứ hả?"
"Tôi có tay có chân, không cần cậu đón." Kỳ Dật nâng ly rượu, chậm rãi uống.
Hạ Kình cảm thán, người đẹp uống nước thôi cũng đẹp.
Trong lòng không khỏi muốn đùa dai: "Bất quá, anh cũng sắp ba mươi rồi.
Khổng Tử dạy 'tam thập nhi lập', đàn ông ba mươi tuổi phải tự lập.
Chớ hề thấy anh đưa một cô ngoại quốc về đây ra mắt.
Hay là nói, anh thích hàng trong nước chất lượng cao?" (・ω