Nguyễn Tuyết Vy nhìn thấy cuộc sống của Triệu Hải An ngày càng tốt hơn liền nhịn không được ghen tỵ trong lòng, trước đây con nhỏ đáng ghét này luôn luôn sợ hãi cô ta, nói đi hướng Đông nó không dám đi hướng Tây vậy mà không biết từ bao giờ tính cách nó thay đổi không còn nhút nhát dễ bắt nạt như trước nữa.
Chắc chắn nó có người chống lưng nên mới thay đổi như vậy, tại sao người kia lại nhìn trúng một đứa như con An chứ? Con An có gì tốt, luận nhan sắc, tài trí đều không bằng ả ta vậy nó lấy tư cách gì mà được đại gia kia nhìn trúng chứ.
Nếu là mình thật tốt!
Nguyễn Tuyết Vy bị ý nghĩ đột nhiên nghĩ ra dọa sợ nhưng sau đó càng cảm thấy ghen tỵ với Hải An, tập đoàn của ba ả dạo gần đây làm ăn rất bết bát tuy chưa đến mức phá sản nhưng mọi chi tiêu trong nhà đều bị Nguyễn Bình Minh thắt chặt, hồi trước Tuyết Vy nhìn trúng một chiếc váy mới ra của No Name nhưng khi xin tiền ba ả thì bị ông ta mắng té tát, ả không cam lòng nhìn chiếc váy số lượng giới hạn mình thích bị người khác đoạt đi.
Nếu người kia cũng để ý đến mình thì tốt! Chắc chắn nhan sắc của mình, kỹ năng giường chiếu của mình hơn hẳn con Hải An.
Nhưng phải làm sao để tiếp cận ngài ấy đây.
Nguyễn Tuyết Vy không ngoại lệ giống như những người khác nghĩ em gái mình dựa vào đàn ông mới có cuộc sống tốt như bây giờ, thậm chí còn muốn tranh đoạt đàn ông với em gái.
Cô ta cố gắng liên lạc với Triệu Hải An nhưng không được vì Lâm Phương Oanh đã chặn ả từ lâu rồi, hết cách Nguyễn Tuyết Vy đành phải hạ mình đi tìm Triệu Hải An sau giờ học.
" An, sao em lại chặn số chị? Em có biết không gọi được em chị và bố mẹ đã lo lắng cho em thế nào không?."
Nghe cái giọng giả nai tơ của Nguyễn Tuyết Vy, Lâm Phương Oanh phiền muốn chết, mỗi lần nhìn cô là oán hận trong lòng nguyên chủ lại bùng lên dữ dội khiến cô không thể làm chủ cơ thể.
" Ha! Thương tôi sao? Thương tôi mà sao lại đóng băng tài khoản ngân hàng của tôi? Đừng giả tạo nữa, sống với bản chất thật đi! Đừng giả vờ quan tâm tôi, rất mắc ói đó."
Lâm Phương Oanh cố ý để lộ chiếc nhẫn kim cương trị giá 100 tỷ trước mắt Nguyễn Tuyết Vy, quả nhiên thấy được sự ghen tỵ lóe lên trong mắt cô ta.
" Em nói gì vậy? Tại sao em lại nói chuyện với chị như vậy? Chị biết em bây giờ giàu có bắt đầu khinh thường nhà mình rồi nhưng dù sao chị và ba mẹ cũng là người thân của em, em có ghét chị thế nào thì em vẫn là em của chị."
Nguyễn Tuyết Vy ăn nói dài dòng không trực tiếp vào thẳng vấn đề chính mà vòng vo tam quốc quả thật chính là đang thử thách sự kiện nhẫn của cô, Lâm Phương Oanh mất kiên nhẫn đẩy cô ta ra để đi nhưng ai ngờ tự nhiên cả người Nguyễn Tuyết Vy như bị đẩy mạnh ngã sõng soài ra đất.
Lâm Phương Oanh: "..." Đây là muốn ăn vạ à?
Nguyễn Tuyết Vy đi đến đâu cũng luôn là tâm điểm, cô ta vừa ngã liền có một đám người chạy tới bao quanh hai người.
Nếu không phải cả đám mặc đồng phục màu trắng thì người ta sẽ nghĩ đây là băng đảng xã hội đen nào đó chuẩn bị oánh nhau không chừng.
" Chị Vy chị không sao chứ?."
" Triệu Hải An tại sao cô lại độc ác như vậy? Đó là chị cô đó, cô đúng là đồ rắn rết." Một nữ sinh béo ục ịch hét lên chỉ trích cô, Lâm Phương Oanh còn có thể trông thấy nước bọt cô ta văng tung tóe trong không khí mỗi khi cô ta thốt ra một câu.
" Đẩy nhẹ một cái cái thôi mà cũng ngã đẹp vậy, khó thế cũng nghĩ ra được." Lâm Phương Oanh không thèm liếc nhìn nữ sinh mập một cái mà hướng về Nguyễn Tuyết Vy vỗ tay tán thưởng.
" Tao đang nói với với đấy con khốn, mày mau xin lỗi chị Vy nếu không hôm nay mày đừng nghĩ rời khỏi đây."
Nữ sinh mập ú thấy cô đến một ánh mắt cũng lười cho mình liền buông lời uy hiếp.
" Mày có bản lĩnh đấy sao? " Lâm Phương Oanh lạnh lùng liếc qua cô ta sau đó lấy từ trong túi ra một cái khăn ướt lau mắt mình giống như nhìn nữ sinh mập kia làm bẩn mắt cô vậy.
" Mày..." Nữ sinh mập cũng không phải là người có địa vị gì trong trường thậm chí vì ngoại hình mập mạp của mình mà cô ta là đối tượng bị bắt nạt nhiều nhất, sau đó cô ta phát hiện một người có ngoại hình xinh đẹp như Triệu Hải An còn bị người ta ghét liền dâng lên khoái ý.
Nó xinh đẹp thì sao chứ không phải vẫn bị bắt nạt như ả sao, ông trời chính là công bằng như thế đây!.
Từ đó ngoại trừ ăn uống thì nữ sinh mập thích nhất là hùa theo đám người bắt nạt Triệu Hải An, mỗi lần nhìn thấy khuôn mặt của cô ấy là ả lại ghen tỵ.
Tại sao ông trời lại không cho ả khuôn mặt xinh đẹp và dáng người thon gọn chứ, nếu có thể đẹp như Triệu Hải An chắc chắn ả sẽ biết tận dụng lợi thế đó mà không phải như Triệu Hải An có phúc mà không biết hưởng, có mặt đẹp mà không biết sài.
" Chị em xông lên dậy cho nó một bài học, nếu không sau này nó nhảy lên đầu nưc thần của chúng ta ngồi mất."
" Lên đánh nó bảo vệ uy nghiêm của nữ thần."
"...!"
Đám học sinh còn chưa động vào được một sợi lông chân của cô thì đã bị một đám người áo đen không biết từ đâu ra chen vào đám người, hình thành vòng tròn bảo vệ Triệu Hải An ở bên trong.
Những người này nhìn là biết không dễ chọc, phong cách ăn mặc làm việc chẳng khác xã hội đen trong phim là bao.
Đám sinh viên nhìn thấy những người đàn ông cao to vạm vỡ, ánh mắt không giận mà uy nhìn chúng nó liền không nhịn được run rẩy như bầy cừi thấy sói còn đâu ra khí thế ỷ đông hiếp yếu vừa nãy nữa Cả bọn câm như hến tránh sang một bên mở ra một con đường cho đám người Lâm Phương Oanh rời đi, Lâm Phương Oanh được đám người áo đen bảo hộ nghênh ngang mà đi, trước khi rời đi cô không quên hướng về đám người lè lưỡi, nháy mắt, giờ ngón f*ck trêu tức họ.
Một hàng xe toàn loại phiên bản giới hạn đậu trước cổng trường rất thu hút người nhìn, Lâm Phương Oanh dừng lại trước chiếc xe đầu tiên, tài xế đẹp trai mặc tây trang chỉnh tề sạch sẽ nổi bật giữa đám đàn ông như hạc giữa bầy gà.
Nguyễn Tuyết Vy nhìn thấy anh đẹp trai mắt liền sáng như đèn pha, không còn dáng vẻ yếu đuối như vừa rồi lập tức đứng dậy dùng hết sức bình sinh chạy tới chỗ Phương Oanh, lao vào lòng anh tài xế đẹp trai.
Tài xế không ngờ sẽ xảy ra tình huống như vậy, đơ mất hai giây sau đó vội đẩy Nguyễn Tuyết Vy ra nhưng cô ta lại giống như bạch tuộc sắp chết đói liều mạng cuốn chặt người anh ta..