" Ê con kia! Mày liếm sạch đống kem dưới đất cho tao, mày liếm không hết thì ăn đòn với tao nghe chưa? "
Vừa mới xuyên qua chưa kịp định thần lại, Nguyễn Hải An đã bị thô lỗ ân đầu xuống đất, cả mặt cô tiếp xúc thân mật với mặt đất toàn cát và đá nhỏ khiến cô đau điếng.
May mà kẻ ấn đầu cô xuống đất sau đó đã bỏ tay ra, Nguyễn Hải An liền lấy từ trong không gian ra một viên thuốc tăng lực nhanh chóng nuốt vào, một luồng năng lượng mạnh mẽ bắt đầu lan tỏa khắp cơ thể cô.
Nguyễn Hải An đứng lên đánh giá nhìn mấy người trước mặt, có tầm khoảng 6, 7 người nhìn mặt đứa nào cũng non choẹt chỉ tầm mười hai, mười ba là cùng nhưng bọn này đứa nào đứa nấy không đầu đinh thì cũng tóc xanh, tóc đỏ nhìn như thiếu niên bất lương chuyên lấy việc bắt nạt người khác làm thú vui.
" Mày bị điếc à? Bố mày kêu mày liếm đống kem dưới đất mày không nghe à? "
Một thằng nhỏ con trong đám đó hằm hằm đi về phía Nguyễn Hải An định đánh cô nhưng lại bị cô chế trụ chỉ bằng một tay,sau đó không chút lưu tình bóp chặt cổ từ từ nhấc khỏi mặt đất.
" A...!bỏ...!khụ khụ...bỏ tao ra con đĩ...khụ..." Thằng nhỏ ra sức giãy dụa, tay chân nó đạp loạn xạ phản kháng nhưng vô dụng.
Mấy thằng bạn của nó nhìn thấy bạn mình bị bắt nạt liền xông lên định dạy cho Nguyễn Hải An một bài học, Nguyễn Hải An thấy vậy liền ném mạnh thằng nhỏ trên tay vào đám thiếu niên kia, bọn nó không ngờ cô sẽ ném người nên không kịp né liền bị thằng nhỏ kia đè hết lên người, cả bọn ngã lăn ra đất.
Tiếp sau đó cả con ngõ vắng liền vang lên tiếng đánh đá không dứt, cùng tiếng kêu gào rú thảm thiết, kêu cứu mà không ai biết.
Nguyễn Hải An sau khi đánh lũ trẻ bầm dập liền cướp của, bọn nó ngoan ngoãn nôn hết tiền trong túi ra không dám ho he gì.
Đến thằng cuối chính là thằng nhỏ đầu tiên bị Nguyễn Hải An đánh, nó lườm nguýt như hận không thể xé xác cô ra ngay lập tức.
Đáp lại ánh mắt " thân thiện " của em ấy, Nguyễn Hải An không khách khí mà tặng cho nó một cái tát long trời lở đất.
" Á Á....!con đĩ khốn khiếp! Mày dám đánh tao, tao về tao mách bố mẹ để bố mẹ đánh chết mày hu hu..."
Nguyễn Hải An cười lạnh vả thêm một cái nữa: " Để xem mày còn có mạng đi ra khỏi đây không đã, còn nhỏ đã hỗn láo như vậy mở mồm là chửi tục, hôm nay tao phải thay bố mẹ của mày dạy dỗ mày."
Bốp! Bốp! Bốp
Sau khi xử lí đẹp mấy thằng đầu gấu, Nguyễn Hải An ung dung sửa soạn lại trang phục, đầu tóc rồi mới rời đi.
Cô đi vào một con ngõ khác gần đó, bắt đầu tiếp thu ký ức của thân thể này.
Ngô Tuyết Mai, thiên kim tiểu thư một gia đình trung lưu ở Thái Nguyên.
Mẹ cô là Ngô Cẩm Đào, chủ sở hữu công ty may Nam An khá có tiếng, đáng lẽ cuộc đời của nguyên chủ phải thuận buồm xuôi gió, lớn lên trong giàu sang phú quý mới phải.
Nhưng không, ba mẹ nguyên thân ly hôn vì bà Ngô Cẩm Đào phát hiện chồng mình ngoại tình, sau đó không lâu bà ấy đưa một người đàn ông cùng một cô gái chạc bằng tuổi Ngô Tuyết Mai về bắt cô phải gọi hai người đó là bố, là chị.
Cuộc sống địa ngục của nguyên chủ bắt đầu từ đây, cha dượng và chị kế không hề thích cô, luôn tìm mọi cách hãm hại nguyên chủ.
Ngô Tuyết Mai cũng không phải dạng vừa đáp trả lại bọn họ, đáng tiếc cô còn quá non không thể đấu lại với đôi cha con trà xanh kia, hai cha con nhà đó ở trước mặt mẹ Tuyết Mai luôn tỏ ra hiền lành, yêu thương cô nhưng thực chất trong lời nói của bọn họ luôn có ý chia cách hai mẹ con khiến cả hai càng ngày càng xa cách, thậm chí không muốn nhìn mặt nhau.
Nguyên chủ cảm thấy mẹ cô ấy chỉ biết bênh người ngoài còn đứa con ruột này đã trở thành người thừa rồi, vậy nên cô ấy trở nên phản nghịch tùy hứng, thích làm gì thì làm.
Ngô Cẩm Đào thấy không quản được cô liền không thèm để tâm nữa, cộng thêm tên bố dượng cùng con kế thổi gió bên tai bà khiến tình cảm mẹ con hai người rạn nứt, đỉnh điểm là cắt đứt quan hệ.
Mất đi chỗ dựa, một cô gái từng vô lo vô nghĩ như Ngô Tuyết Mai làm sao sống được, hơn nữa hai cha con độc ác vì sợ sau này cô sẽ về tranh giành tài sản với họ nên đã lên nhiều kế hoạch trừ khử cô.
Đầu tiên là dụ dỗ Ngô Tuyết Mai đi vào một công ty giải trí với lời hứa sẽ đào tạo cô trở thành diễn viên xuất sắc, bao ăn bao ở cho thực tập sinh.
Ngô Tuyết Mai lúc này không xu dính túi đành đồng ý kí hợp đồng, hơn nữa ước mơ của cô là trở thành nữ diễn viên đầu tiên của Việt Nam đoạt giải Oscar, cô mong muốn trở nên thật thành công để khiến mẹ phải hối hận khi năm xưa đã đối xử tệ với cô.
Nhưng đời đâu như là mơ, nguyên chủ được tuyển vào công ty giải trí thực tế là ổ mại *** chuyên cung cấp những cô gái trẻ cho đám đại gia, bọn họ phải " tiếp khách " thì mới có tài nguyên.
Lúc Ngô Tuyết Mai phát hiện đã quá muộn, cô bị cưỡng hiếp, bị bọn quản lí công ty dùng ma túy để khống chế, không những thế còn phải đi đóng mấy bộ phim người lớn nữa.
Chịu không nổi nguyên chủ đã tìm tới cái chết, bọn tú ông giam cầm cô sợ cô chạy vậy nên Ngô Tuyết Mai chọn cái chết đau đớn nhất: " cắn lưỡi."
Mang theo oán hận chết đi, nguyên chủ đã hiến tế linh hồn của mình với mong muốn sống lại lần nữa trả thù đôi cha con ác độc cùng những kẻ hãm hại cô ở kiếp trước.
Đồng thời Nguyễn Hải An phải trở thành một diễn viên xuất sắc như Ngô Tuyết Mai mong muốn..