Hello, Người Thừa Kế (Xin Chào, Người Thừa Kế)

Trang Nại Nại yên lặng đi lại gần đám người bọn họ. Cô cầm ly nước chanh, dựng lỗ tai lên nghe.

Hình như người phụ nữ trung niên đó là thím của Tư Chính Đình, vợ của Tư Quang Tùng. Bà ta đang giới thiệu với Tư Chính Đình: “Đây là cô Lý, cha của cô ấy là một công tố viên nổi tiếng. Năm nay cô Lý hai mươi bốn tuổi, có dự định theo nghề luật. Cháu cảm thấy cô ấy thế nào?”

Tư Chính Đình liếc nhìn Trang Nại Nại đứng cách đó không xa. Từ lúc cô vào hội trường, anh đã chú ý đến cô. Mấy ngày nay anh không lấy thân phận Từ Đại Chí để gặp cô, là bởi vì gần đây anh hơi buông lỏng chuyện của Đế Hào, cho nên Tư Quang Tùng đã thừa dịp này nhúng tay vào hội đồng quản trị, châm ngòi thổi gió nói anh xảy ra chuyện, thuyết phục được nhiều cổ đông gây cản trở từ bên trong, nhiều hạng mục lớn đều bị chậm tiến độ. Thân phận của Tư Tĩnh Ngọc không đủ để trấn áp được đám cổ đông đó nên anh phải ra mặt.

Mấy ngày không gặp, anh vô cùng nhớ cô.

Lúc này anh đang mải ngắm cô nên không nghe thím mình đang nói gì, chỉ “ừm” một tiếng cho có lệ mà thôi.

Ừm?

Trang Nại Nại lập tức siết chặt ly nước.

Người ta hỏi anh cảm thấy cô gái đó như thế nào, anh trả lời “ừm”!

Là ngầm đồng ý sao?


Anh… vừa ý cô gái đó?

Trang Nại Nại tức giận đi tới nói: “Quá gầy, cái mông thì lép, e không dễ đẻ.”

Tư Chính Đình: “!!!”

Mọi người: “!!!”

Vợ Tư Quang Tùng nhíu mày, cũng không cãi lại mà chỉ một cô gái khác, “Đây là cô Trương, sinh ra trong gia đình có dòng dõi gia giáo, cha cô ấy là một nhà thư pháp lớn, còn mẹ là một giáo sư. Vóc dáng cô ấy rất đẹp, đúng không?”

Tư Chính Đình vẫn không nói gì, Trang Nại Nại liền nói: “Vóc dáng không tệ, cái mông cũng rất to. Chỉ có điều… hơi đen. Tư Chính Đình trắng như thế đứng cạnh cô ta thì không khác gì cà phê sữa cả.”

Mọi người: “!!!”

“Còn cô gái này thì sao? Vóc dáng đẹp, da trắng, điều kiện gia đình rất tốt. Bao nhiêu đây là đủ rồi chứ?”

“Không đủ!” Trang Nại Nại nói.


“Vì sao?”

“Bởi vì… mặt cô ta trông ác lắm.” Trang Nại Nại uống một ngụm nước chanh, nhíu mày nhìn Tư Chính Đình.

Mọi người: “!!!”

“Cô gái kia thế nào? Khi cười rộ lên có hai cái má lúm đồng tiền, nhìn rất ngọt ngào hiền hòa, vóc người đẹp, lại còn da trắng.”

“Không được.” Trang Nại Nại kiên quyết phủ định.

“Vì sao?”

“Bởi vì… cô ta không hợp mắt tôi!”

Mọi người: “!!!”

Vợ Tư Quang Tùng nổi giận, “Cô gái này, nếu cô cố ý tới gây rối, tôi sẽ cho bảo vệ mời cô ra ngoài.”

Trang Nại Nại bày ra dáng vẻ vô tội, “Tôi không có cố ý, tôi thật lòng muốn chọn vợ cho Tư Chính Đình mà ~”

Vợ Tư Quang Tùng hừ lạnh, “Tôi thấy cô cố ý đến gây rối thì có. Rốt cuộc cô là ai?”

Cô đảo mắt nhìn Tư Chính Đình, rồi cười híp mắt nói: “Tôi là mẹ của con anh ấy! Ok!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận