Hello, Người Thừa Kế (Xin Chào, Người Thừa Kế)

“Chú đã giải quyết xong chuyện nội gián trong công ty chưa?”

Thôi Tinh Tước thở dài, “Cái tên Rose kia quá cảnh giác, dạo này hắn không liên lạc với Tiêu Thái Bạch nữa. Bọn chú đã hack máy tính của hắn, nhưng trong máy hắn không lưu bất cứ thứ gì. Bọn chú còn lén lấy chìa khoá của hắn để đến nhà hắn điều tra, nhưng cũng không thu hoạch được gì cả. Xem ra người này chẳng phải hạng tốt lành gì, rất có kinh nghiệm làm chuyện xấu.”

Trang Nại Nại: “!!!”

Hóa ra hai tuần nay bọn họ không tìm cô là vì đang bận làm những chuyện này? Cô cứ tưởng bọn họ đã từ bỏ, không ngờ Thôi Tinh Tước lại cố chấp như vậy!

Trang Nại Nại bỗng thấy rất cảm động, cô biết Thôi Tinh Tước ghét Mino đến mức nào, nhưng ông vẫn cố gắng giúp đỡ cô ta. Tình cảm của ông dành cho mẹ sâu đậm đến mức nào mà có thể hi sinh như thế?

Chỉ tiếc là mẹ đã qua đời, nếu không thì có lẽ mọi chuyện sẽ có kết cục tốt đẹp hơn. Người như vậy không đáng bị phụ bạc.

Trang Nại Nại thở dài, “Thế chú gọi cháu có việc gì ạ?”


“Bọn chú không thể chứng minh Rose ăn cây táo rào cây sung, nên chỉ có thể nhờ cháu xem kỹ bản thiết kế. Vì nếu hắn muốn giở trò thì chắc chắn sẽ ra tay từ đấy. Nếu cháu không rảnh đến công ty thì chú sẽ bảo Tiểu Loan gửi các tài liệu liên quan gần đây vào email của cháu.”

Trong điện thoại bỗng truyền đến tiếng loạt xoạt, hình như có ai đang giật lấy điện thoại.

“Nại Nại, cô mau đến đây đi. Dương khí của bọn họ nặng nề quá, sắp bẻ thẳng tôi rồi! Chị em tốt, tôi nhớ cô muốn chết rồi này…” Tiểu Loan hét vào trong điện thoại.

Trang Nại Nại: “!!!”

Trang Nại Nại dở khóc dở cười, không biết nên trả lời thế nào.

“Không phải tôi không qua, mà là… tôi đang gặp chút phiền phức, hiện giờ không tiện đến chỗ mọi người, lỡ cãi nhau với Mino thì chỉ e lại gây ra sóng gió gì. Thế này đi, mọi người gửi bản thiết kế vào email cho tôi, tôi sẽ xem ở nhà.”


Tiểu Loan lập tức tỏ ý tiếc nuối, “Hôm qua tôi mới mua một cái áo sơ mi, còn định khoe với cô để cô xem thử có đẹp hay không!”

Trang Nại Nại: “…”

Trang Nại Nại thở dài, “Chúng ta có thể gọi video mà.”

Tiểu Loan lập tức hớn hở.

Sau khi trao đổi qua điện thoại xong, Trang Nại Nại đến doanh nghiệp Cố Thị. Những ai tham gia bữa tiệc hôm qua thì đều biết chuyện xảy ra ở đó, nhưng vì Tư Chính Đình và nhân viên khách sạn xử lý tốt nên chuyện này không bị đưa lên báo.

Trang Nại Nại vào phòng làm việc của mình bật email lên, thấy bản thiết kế Hoàng Gia Thịnh Thế gửi tới, bèn mở ra xem. Đột nhiên cô nghe thấy bên ngoài có tiếng cãi vã, sau đó Cố Tinh San tông cửa xông vào. Trông cô ta rất tệ, khóc đến nỗi hai mắt đỏ hoe. Thấy Trang Nại Nại, cô ta liền xông lên muốn đánh cô.

“Mày trả mẹ lại cho tao! Đồ đê tiện này, mày dựa vào cái gì mà giết mẹ tao? Mày trả mẹ lại cho tao!”

Cố Tinh Hào giữ lại Cố Tinh San lại, ngăn cô lao lên. Vẻ mặt cậu ta rất nặng nề, mắt cũng hằn tia máu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận