Hello, Người Thừa Kế (Xin Chào, Người Thừa Kế)

Tư Tĩnh Ngọc vội vàng hạ giọng: “Làm sao thế?”

Thi Cẩm Ngôn thở dài: “Vừa ngủ.”

Sau đó anh khom người lấy dép cho cô. Dù đã là vợ chồng với nhau rồi, hiện giờ anh chỉ cúi đầu lấy dép cho mình thôi, cô cũng thấy đỏ mặt vì ngại.

Có lẽ là vì... trước giờ anh luôn nghiêm chỉnh, chưa bao giờ chăm sóc cô đến vậy?!

Tư Tĩnh Ngọc cảm thấy ngọt ngào rồi theo Thi Cẩm Ngôn đi về phía ban công, lúc này Thi Cẩm Ngôn mới nói thoải mái hơn: “Sao em tới đây?”

“Em lo cho Tân Tân.”

Thi Cẩm Ngôn cười: “Mẹ anh nói không có vấn đề gì, khi anh còn bé cũng hay chảy máu cam là do ăn quá nhiều đồ bổ! Đợt trước bọn họ có ra nước ngoài chơi, sợ rằng Tân Tân không vui cho nên mấy ngày nay đều làm cơm ngon cho thằng bé.”

Tư Tĩnh Ngọc nhíu mày: “Nhưng mà em nhớ lần trước Tân tân cũng chảy máu mũi. Cứ suốt ngày chảy máu mũi như vậy không được, liệu có nên đi làm kiểm tra toàn diện cho thằng bé không?”

Thi Cẩm Ngôn nghe vậy cũng trở nên nghiêm túc hơn, anh gật đầu: “Ừm, đầu năm Tân Tân mới kiểm tra sức khỏe một lần, cuối tuần cho thằng bé kiểm tra lần nữa xem sao.”

Tư Tĩnh Ngọc nghe vậy mới yên tâm: “Nhất định phải khám cho kỹ, em thấy Tân Tân gầy gò, ăn mãi không lớn, không biết thân thể có vấn đề gì không.”

Dứt lời, Tư Tĩnh Ngọc đột nhiên nhớ đến lời của Đinh Mộng Á lại im lặng. Trong lòng lại có chút hối hận, làm sao cô lại nói vậy trước mặt Thi Cẩm Ngôn chứ?

Có đối khi Tư Tĩnh Ngọc vô cùng đáng yêu, trong lòng nghĩ vậy hành động cũng lập tức đưa tay ra bịt miệng, thậm chí còn chột da ngẩng đầu, lén lút nhìn Thi Cẩm Ngôn. Bộ dạng kia khiến Thi Cẩm Ngôn bật cười, anh đưa tay xoa đầu cô, thân thiết nói: “Đừng nghĩ nhiều, anh biết em là người thế nào, anh tin em.”

Ba mẹ Thi vừa bước ra khỏi phòng Tân Tân thì thấy hai vợ chồng đang đứng với nhau, ông bà liếc nhìn nhau rồi nở nụ cười.

Mẹ Thi nói: “Nhìn con trai với con dâu thật xứng đôi, Bạch Nguyệt kia chẳng phải thứ tốt lành gì, mất công trước đây tôi đem thứ tốt cho cô ta rồi để cô ta phụ lòng tôi. Hôm nay lúc ăn cơm còn muốn chửi bới con chúng ta, may mà bà thông gia là người tốt, nếu không... haizz!”

Mẹ Thi nói xong liền theo ba Thi vào phòng ngủ.

Sau khi vào phòng, mẹ Thi nói tiếp: “Sống lâu mới biết lòng người, ông nhìn xem sau khi Tân Tân về ở với chúng ta thì Bạch Nguyệt tới thăm được mấy lần? Mấy thói hư tật xấu của thằng bé đều do Bạch Nguyệt dạy hết!”

Ba Thi thở dài: “Được rồi, con tới rồi chúng ta đi chợ mua chút đồ ăn để làm mấy món ngon đi!”

Mẹ Thi lúc này mới đứng lên: “Được, chúng ta đi thôi.”

Hai ông bà đỡ nhau đi xuống lầu, vừa ra đến ngoài cửa thì thấy Bạch Nguyệt đang đứng cách đó không xa, cô ta thấy ba mẹ Thi, hai mắt liền sáng rực.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui