Hello, Người Thừa Kế (Xin Chào, Người Thừa Kế)

Tuy cuộc sống gia đình của Đinh Mộng Á không tốt, vợ chồng đã từng ly hôn, nhưng bà chưa bao giờ bỏ qua việc giáo dục hai đứa con. Từ bé Tư Tĩnh Ngọc đã là đứa con cưng của trời, lớn lên như một nàng công chúa nên rất kiêu ngạo.

Cô sống thoải mái, chưa từng để bản thân phải chịu thiệt thòi. Lúc đi làm ở Đế Hào, cách làm việc của cô quyết đoán, nhanh gọn. Ai dám ức hiếp cô, cô sẽ đáp trả bằng thủ đoạn khiến người ta nghe thôi đã sợ mất mật. Nếu có phóng viên ép hỏi, cô cũng có thể dùng lời lẽ để chặn họng đối phương.

Nhưng một cô gái như vậy, lúc này lại như bị cả thế giới vứt bỏ.

Đinh Mộng Á tức phát run, không nói nổi nên lời. Bà tiến lên một bước, đám vệ sĩ tự động đi lên dẹp đám phóng viên sang một bên. Đinh Mộng Á bước đến chỗ Tư Tĩnh Ngọc, nhìn thân hình lẻ loi của cô, thấy cô rõ ràng đang tức giận nhưng vẫn cố nín nhịn.

Đinh Mộng Á ôm lấy cô, sau đó quay người, đứng chắn cho cô.

Mẹ Thi cũng hốt hoảng vì khí thế của Đinh Mộng Á. Bà vẫn quỳ dưới đất, không ai đỡ bà dậy, bà chỉ đành nuốt nước miếng: “Bà thông gia, tôi…”

“Câm miệng!” Đinh Mộng Á quát mẹ Thi, không còn chút nể nang nào nữa cả.

Từ lúc hai nhà trở thành thông gia, tuy Đinh Mộng Á không thích mẹ Thi nhưng cũng chưa từng quyết liệt như thế với bà.

Đinh Mộng Á lại quay sang nói với đám phóng viên: “Các người ép hỏi sai chỗ rồi! Con gái tôi, Tư Tĩnh Ngọc và Thi Cẩm Ngôn đã ký đơn ly hôn từ trước rồi. Vì thế, bây giờ Thi Cẩm Ngôn có muốn sinh con với người khác đi chăng nữa thì cũng có liên quan gì đến con gái tôi? Cậu là người của tòa soạn XX? Còn cậu ở tòa soạn YY?”

Bà tiếp tục chỉ đích danh mấy tòa soạn khiến đám phóng viên sợ hết hồn, sau đó lại nói: “Con gái tôi không có quan hệ gì với nhà họ Thi cả! Nếu để tôi biết các người còn làm phiền con bé, tôi sẽ mời luật sư kiện các người!”

Bà nói một cách hùng hồn, sau đó kéo tay Tư Tĩnh Ngọc, “Chúng ta đi!”

Đám phóng viên lúc này đã sợ đến nỗi không dám thở mạnh, chỉ trơ mắt nhìn bọn họ bỏ đi, sau đó lặng lẽ ra về. Còn mẹ Thi thì hai chân đã nhũn ra, bà ngồi bệt dưới đất, nhìn xung quanh, trong đầu chợt nảy ra suy nghĩ, liệu có phải bà làm sai rồi không?

***

Đinh Mộng Á và Tư Tĩnh Ngọc cùng ngồi xe về biệt thự nhà họ Tư. Trên đường về, Đinh Mộng Á nhìn Tư Tĩnh Ngọc không nói gì, chỉ cảm thấy tức tối vì rèn sắt không thành thép.

Bà muốn răn dạy cô, nhưng thấy dáng vẻ của cô thế này lại chẳng nói được gì, chỉ đành vỗ vào lưng cô, tất cả mọi lời nói chỉ hóa thành một câu: “Tĩnh Ngọc, đừng buồn, có mẹ ở đây.”

Có mẹ ở đây, tất cả đã có mẹ lo.

Nhưng Tư Tĩnh Ngọc lại chợt ngồi bật dậy, bịt miệng, rướn người ra ngoài.

Đinh Mộng Á sốt sắng bảo dừng xe, thấy Tư Tĩnh Ngọc đẩy cửa, chạy vụt ra ngoài, đứng bên ven đường nôn mửa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui