Hello, Người Thừa Kế (Xin Chào, Người Thừa Kế)

Mino nói đến đây thì tiếp tục ám chỉ, “Hơn nữa bộ lễ phục tôi thiết kế cho ngài Tư gần đây, thế nhưng đến bây giờ ngài Tư còn chưa đưa nó cho bà Tư đâu. Hơn nữa... hôm qua tôi có thử hỏi dò một câu xem đổi số đo thành số đo của cô có được không? Thế mà ngài ấy lại đồng ý! Cô Tả nói xem, liệu bạn gái của ngài Tư tối nay có phải là cô hay không?”

***

Phòng làm việc trên tầng cao nhất.

Quý Thần cung kính đứng trước mặt Tư Chính Đình. Nhìn anh cầm USB thừ người, lòng Quý Thần như bị mèo cào, anh ta hết sức tò mò không biết trong cái USB kia, bản thiết kế của bà chủ rốt cuộc là trông như thế nào?

Thế nhưng Tư Chính Đình nhìn ngắm cái USB nửa ngày rồi lại đặt nó sang bên cạnh. Cứ cho là bản thiết kế của cô hoàn hảo đến không một lỗi lầm thì thế nào? Tư Quang Tùng vẫn sẽ không buông tha cho cô.

Tư Chính Đình rũ mắt xuống rồi lạnh giọng hỏi: “Bên phía Tư Quang Tùng thế nào rồi?”

“Ông chủ, mọi thứ đều nằm trong lòng bàn tay rồi.”

Tư Chính Đình gật đầu, sau đó hỏi: “Lễ phục thì sao, đưa qua chưa?”

Quý Thần ngẩn người, lúc này anh ta mới hiểu ra Tư Chính Đình đang nói cái gì, thế nên vội vàng đáp lời: “Sẽ đi ngay bây giờ ạ!”

Sau khi Quý Thần đi ra, Tư Chính Đình ngồi bần thần trong phòng làm việc một lúc, ánh mắt của anh nhìn chăm chăm vào bản thiết kế, cuối cùng cầm di động lên rồi gọi cho Thi Cẩm Ngôn.

Thi Cẩm Ngôn bắt máy rất nhanh, đầu bên kia có thể nghe thấy tiếng ong ong ong của trực thăng vọng đến, Tư Chính Đình lập tức hỏi: “Đã tìm được chưa?”

Thi Cẩm Ngôn trả lời: “Đã nhận được tín hiệu cầu cứu của bọn họ rồi, hiện tại trực thăng đang bay tới đó, lần này hẳn sẽ không sai, khoảng tầm hơn bốn tiếng nữa là có thể về đến nơi.”

Tư Chính Đình nghe như vậy thì cuối cùng cũng yên lòng. Thi Cẩm Ngôn ở đầu bên kia tiếp tục nói: “Chính Đình! Sau lần này anh sẽ cưỡng chế ép cô ấy ở lại, ở bên ngoài thế này quá nguy hiểm!”

Lời nói thì là thương lượng, thế nhưng giọng điệu lại vô cùng chắc chắn. Mặc dù Thi Cẩm Ngôn có xuất thân nghèo khó nhưng anh ta lại là một người rất chính trực, có năng lực, có thủ đoạn, chưa bao giờ vì xuất thân của mình mà cảm thấy bản thân kém một bậc khi đứng trước Tư Chính Đình. Thi Cẩm Ngôn dựa vào sự cố gắng của bản thân mà đi tới địa vị ngày hôm nay, mở được công ty của riêng mình.

Tư Chính Đình rất tán thưởng người đàn ông này, anh nhàn nhạt “ừ” một tiếng.

Trước đây Tư Chính Đình mặc kệ Tư Tĩnh Ngọc là vì anh cảm thấy Tư Tĩnh Ngọc có đủ khả năng để tự bảo vệ mình, thế nhưng chuyện lần này lại khiến Tư Chính Đình phát sợ.

***

Trang Nại Nại cúi đầu, ủ rũ đi ra bên ngoài.

Cô không phải là thám tử, cho nên bắt cô đi tìm chứng cứ để chứng minh sự trong sạch của bản thân quả thực là quá khó. Thế nhưng Trang Nại Nại không bỏ trốn, cô đang đánh cược... cược xem ở trong lòng của Tư Chính Đình rốt cuộc cô có chút trọng lượng nào không, cược xem cuộc tình năm năm trước, còn có cuộc hôn nhân hiện tại có đủ để anh có chút tình cảm với cô không?

Trang Nại Nại dừng bước.

Cô biết, đáng nhẽ ra cô không nên tùy hứng như vậy, thế nhưng cô thực sự rất muốn cứ thế mà tùy hứng một lần.

Vì thời thanh xuân năm năm trước, vì tình cảm và cuộc hôn nhân đã gần chết mà tùy hứng một lần.

Ánh mắt của Trang Nại Nại trở nên kiên định, sau đó bước từng bước về phía trước.

Trang Nại Nại vừa mới trở về chỗ làm việc của mình thì thấy Quý Thầm cầm một bộ lễ phục đi tới.

Đôi mắt của cô lập tức sáng lên.

Trước khi chuyện bản thảo thiết kế xảy ra thì quan hệ của Trang Nại Nại với Trương Đình Đình bên bộ phận thiết kế thời trang cũng coi như tốt, vậy nên Trường Đình Đình từng cho cô xem lễ phục dạ hội của bạn gái Tư Chính Đình.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui