Hello, Người Thừa Kế (Xin Chào, Người Thừa Kế)

Mẹ Trang tuy quan trọng nhưng cô sẽ không vì bà ấy mà xem nhẹ con của bọn họ.

Tư Chính Đình đột nhiên cảm thấy có động lực. Thì ra trong tình yêu này không chỉ có mình anh thỏa hiệp, mà ngay cả cô cũng đang cố gắng thay đổi mình.

Khóe môi của anh không tự chủ được mà hơi nhếch lên, sau đó mới nói: “Em không cần đi nữa đâu.”

Trang Nại Nại sửng sốt, “Là sao?”

“Đội cứu hộ đã chụp ảnh thi thể gửi tới, anh xác nhận đó không phải là mẹ Trang.”

Không phải mẹ?

Tảng đá đè nặng trong lòng Trang Nại Nại cuối cùng cũng rơi xuống.

Không phải mẹ là tốt rồi, không phải mẹ là tốt rồi!

Nghĩ tới đây, cô liền oán giận nói, “Không phải có người nói tận mắt thấy mẹ em sao? Rõ ràng là nói dối mà! Không thể cho người đó tiền thưởng được!”

Tư Chính Đình: “...”


Quản gia: “...”

Thiếu phu nhân à, lúc này mà cô còn xoắn xuýt vụ tiền thưởng sao?

Trang Nại Nại thật sự tức giận, còn chưa nhìn rõ mà đã nói lung tung làm hại cô nóng ruột nóng gan hết lên.

Quan trọng nhất là suýt nữa đã làm cô hiểu lầm Tư Chính Đình!

Thấy Trang Nại Nại cứ lèm bèm mắng người mãi, quản gia không nhịn được nữa bèn giải thích: “Thiếu phu nhân, người Mỹ không phân biệt được người Trung Quốc chúng ta mà, khuôn mặt chúng ta trong mắt bọn họ đều giống nhau.”

Trang Nại Nại ngẩng phắt đầu lên, “Vậy cũng không thể tùy tiện nói tận mắt thấy người trong hình đi vào rừng! Không phân biệt rõ còn nói cái rắm gì!”

Quản gia: Thiếu phu nhân, cô nói chuyện nhẹ nhàng một chút được không?

Trang Nại Nại dường như cũng phát hiện mình nói bậy. Cô vội bịt miệng lại nhìn Tư Chính Đình thì thấy anh chỉ lạnh nhạt nói, “Anh đến công ty có chút việc. “Sau đó anh chỉnh sửa lại âu phục rồi đi ra ngoài.

Trang Nại Nại: “...”


Tư Chính Đình vẫn đang tức giận sao?

***

Tư Chính Đình ngồi trên xe nhắm mắt nghỉ ngơi. Sau khi xác định người đó không phải là mẹ Trang, lòng anh cũng lắng xuống. Một hai lần như thế này, đừng nói Trang Nại Nại ngay cả anh cũng không chịu nổi. Bây giờ anh còn chẳng muốn nghe bất cứ tin tức nào nữa. Không có tin tức mới chính là tin tức tốt nhất!

Vì quá mệt mỏi về thể xác lẫn tinh thần mà lần đầu tiên trong đời, Tư Chính Đình ngủ quên trên xe. Khi xe vừa dừng lại ở hầm công ty, anh liền tỉnh lại.

Quý Thần đứng chờ cách đó không xa, thấy anh thì lập tức tiến lên đón, “Ông chủ!”

Tư Chính Đình cúi đầu chỉnh cà vạt, vừa đi vừa nói: “Tình hình thế nào rồi?”

“Có người gửi thư nặc danh cho tôi, nói là có chứng cứ chuyện bà chủ sao chép. Cô ta đe dọa sẽ đưa bằng chứng lên mạng, nhưng chỉ cần chúng ta cho cô ta mười triệu NDT thì cô ta sẽ ém chuyện này xuống.”

Tư Chính Đình nhíu mày, “Có điều tra ra được là ai không?”

Quý Thần lắc đầu, “Vẫn chưa ạ.”

Tư Chính Đình lạnh nhạt “ừ “một tiếng đi rồi vào thang máy ấn nút chọn tầng cao nhất. Cửa thang máy đóng lại, Quý Thần tiếp tục trình bày.

“Thiết kế mùa đông của bà chủ đưa ra thị trường rất được ưa chuộng, còn được các bậc tiền bối trong giới thiết kế khen trên mạng, nói là bà chủ rất có năng lực thiết kế, giống như một viên ngọc đang dần dần tỏa sáng.”



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận