Hello, Người Thừa Kế (Xin Chào, Người Thừa Kế)

Rốt cuộc là mạch não của Trang Nại Nại có cấu tạo như thế nào vậy?

Bên kia Tiết Dung mở to mắt nhìn Tư Chính Đình. Cô ta luôn cảm thấy anh quen quen, nhưng không thể nhớ ra được đã gặp anh ở đâu.

Tiết Dung còn đang khiếp sợ, lớp trưởng đã phục hồi tinh thần lại, vội cười nói: “Anh là...”

Tư Chính Đình không trả lời lớp trưởng, đôi mắt thâm thúy của anh nhìn chằm chằm vào Trang Nại Nại.

Lớp trưởng đành nhìn sang Trang Nại Nại, hỏi: “Nại Nại, đây là bạn trai cậu?”

Trang Nại Nại gật đầu.

Lớp trưởng thấy thái độ hai người như vậy cũng không hỏi thêm gì nữa, liền quay sang cười nói với mọi người: “Được rồi, chúng ta vào phòng tiệc thôi.”

Trang Nại Nại cúi đầu theo mọi người vào phòng. Ngay cả Tiết Dung chuyên bới móc cũng không nói câu nào.

Mọi người lần lượt ngồi xuống, Tư Chính Đình kéo ghế cho Trang Nại Nại, đợi cô ngồi xuống, anh mới tao nhã ngồi xuống bên cạnh.

Rõ ràng chỉ là một động tác đơn giản nhưng lại như làm chủ cả bàn ăn. Dù không ngồi ghế chủ vị, nhưng ánh mắt của mọi người đều tập trung lên người anh.

Lớp trưởng không nhịn được hỏi: “Anh này… anh họ gì?”


“Tư.”

Tư Chính Đình trả lời đúng một chữ nhưng người nghe cũng không cảm thấy vô lễ.

Lớp trưởng lại hỏi, “Anh Tư làm nghề gì nhỉ?”

Tư Chính Đình không trả lời, Tạ Vũ Đồng ngầm hiểu trả lời thay anh: “Anh Tư mở công ty… bất động sản, đúng, là bất động sản.”

Có người không nhịn được hỏi: “Nếu bọn tôi muốn mua nhà thì có thể tìm anh Tư không?”

Tiết Dung bĩu môi, cô ta vẫn không tin Trang Nại Nại có thể tìm được một người có tiền. Cho nên người đàn ông này là giả! Nói dễ nghe là làm bất động sản, thật ra cũng chỉ là người môi giới mà thôi.

Tư Chính Đình lạnh nhạt nhìn người vừa hỏi, gật đầu nói, “Tôi có thể giảm giá cho anh.”

Một câu nói làm lòng mọi người như nở hoa.

Tiết Dung lại bĩu môi, nói với giọng điệu quái gở: “Giảm phí dịch vụ thì có!”

Bầu không khí trên bàn cơm đông cứng lại.


“Tiết Dung, sao cô cứ kiếm chuyện hoài thế nhỉ?”

“Tạ Vũ Đồng, tôi kiếm chuyện chỗ nào? Còn nữa, tôi đang nói chuyện với anh Tư đây, không phải nói chuyện với cô, cô cứ xen vào mãi thế? Cô thật đúng là hiểu anh Tư đây đấy, người không biết còn tưởng cô mới là bạn gái anh ta đấy.”

Tạ Vũ Đồng khô lời.

Tiết Dung nhất quyết gây khó dễ cho Tư Chính Đình, “Anh Tư này, thu nhập mỗi tháng của công ty anh là bao nhiêu?”

Bao nhiêu?

Tư Chính Đình nhíu mày, “Không rõ lắm.”

Anh chỉ quan tâm tới lợi nhuận năm, có khi nào quan tâm lợi nhuận tháng đâu?

Tiết Dung bĩu môi, cái gì mà ông chủ công ty bất động sản, còn trẻ vậy mà là ông chủ, đùa nhau à? Cứ coi như anh làm bất động sản đi, e rằng cũng chỉ là một công ty sắp phá sản mà thôi.

Nghĩ tới đây, cô ta cười ha hả, “Bây giờ bất động sản đang suy thoái. Theo tôi thì tìm một việc làm sẽ tốt hơn, thu nhập hàng năm của Hạo Vũ là hơn một triệu NDT rồi.”

Ý tứ trong lời nói rất rõ ràng.

Cô ta vừa dứt lời, Tư Chính Đình liền lạnh nhạt nhìn Thạch Hạo Vũ.

Lúc này Thạch Hạo Vũ đang nhìn chằm chằm vào Trang Nại Nại.

Bởi vì mang thai nên gần đây Trang Nại Nại rất chú ý chăm sóc cơ thể. Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô căng bóng, da thịt mềm mại, ngũ quan xinh đẹp không tì vết.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận