Hello, Người Thừa Kế (Xin Chào, Người Thừa Kế)

Vợ chồng!

Lần này, không chỉ Tiết Dung mà tất cả mọi người trong phòng đều kinh ngạc đến ngây người. Người nào người nấy cũng cảm thấy hình như tai mình có vấn đề rồi.

Mọi người đều biết điều kiện nhà Trang Nại Nại không tốt, nhưng Trang Nại Nại lấy chồng từ bao giờ? Hơn nữa, chồng cô lại còn là... ngài Tư của tập đoàn Đế Hào?

Tiết Dung và Thạch Hạo Vũ cứng đờ người, quay đầu lại với vẻ sững sờ, không thể tin nổi.

Tại sao lại như vậy? Sao có thể như thế được?

Tiết Dung cảm thấy như cả thế giới của cô ta đã sụp đổ chỉ trong nháy mắt.

Nhưng... cũng đúng, nếu Trang Nại Nại là tình nhân của ngài Tư, thì vừa rồi ngài ấy đã không cần phải cúi mình thắt dây giày cho cô ấy!

Quả nhiên Trang Nại Nại vĩnh viễn là người phụ nữ khiến tất cả mọi người đều ghen tị, còn cô ta mãi mãi không thể vượt qua Trang Nại Nại được.

Thạch Hạo Vũ lại càng khiếp sợ hơn, sao lại thành ra thế này? Chuyện này không hợp lý!

Nhưng đúng là, với khối tài sản của ngài Tư, ngài ấy mới không so đo chi phí hồi phục tốn kém của mẹ Trang Nại Nại. À không, trong mắt ngài Tư, chỉ e số tiền này cũng chẳng đáng một xu.


Lớp trưởng lại càng khiếp sợ hơn, sau đó liền bừng tỉnh.

Chẳng trách vừa rồi biểu cảm của ngài Tư này và Trang Nại Nại lại rất bình tĩnh, thì ra... người ta là người có địa vị!

Tạ Vũ Đồng thì kinh ngạc muốn chết, khoa trương bịt kín miệng mình, sau đó nhớ lại giọng điệu mà cô dùng để nói chuyện với ngài Tư lúc nãy, còn đòi bo thêm tiền cho anh...

Trang Nại Nại, cậu hại chết tớ rồi!

Tạ Vũ Đồng rón rén đi từng chút một về phía cửa, thầm cầu nguyện ngài Tư sẽ không chú ý đến mình, nhưng vừa ra đến cửa thì lại nghe anh nói.

“Cô phỉ báng vợ tôi, tôi sẽ truy cứu cô.”

Tạ Vũ Đồng dừng bước, suýt bị dọa chết khiếp!

Cô không dám cử động dù chỉ một chút, cứ chạy thế này… liệu ngài ấy có truy cứu mình không?

Quay đầu lại, liền thấy Tiết Dung và Thạch Hạo Vũ mặt cắt không còn giọt máu, dáng vẻ chật vật đó... chậc chậc, đáng đời!


Tạ Vũ Đồng lại nhấc chân, định lẻn đi thì lại nghe Tư Chính Đình nói, “Xin lỗi vì đã mang đến phiền phức cho buổi họp lớp của mọi người, mọi người cứ chơi thỏa thích nhé!”

Nói rồi anh lại nhìn sang quản lý Vương, “Sắp xếp phòng Tổng thống cho tất cả mọi người, miễn phí toàn bộ dịch vụ trong đêm nay.”

Tạ Vũ Đồng: “!!!”

Giàu!

Đây mới thật sự là giàu nứt đố đổ vách này!

Cái tên Thạch Hạo Vũ kia là cái thá gì chứ?

So với ngài Tư, quả thật là chẳng đáng nhắc đến! Lại còn chiết khấu 10% phòng thường nữa chứ? Ngài Tư còn thuê hẳn phòng Tổng thống cho, lại còn miễn phí dịch vụ nữa kìa!

Tạ Vũ Đồng ngó ra ngoài cửa, quả nhiên thấy Thạch Hạo Vũ khựng chân lại, sau đó bước chân liền trở nên dồn dập, chỉ hận không thể lập tức biến mất.

Mỗi hành động của Tư Chính Đình hôm nay quả thật quá ngầu!

Trang Nại Nại ngồi ngước lên nhìn anh bằng đôi mắt sáng rực. Cái người này từ lúc học cấp 3 đã luôn hấp dẫn cô bằng dáng vẻ lạnh lùng ngầu chết người này. Phải nói rằng khoảnh khắc anh tuyên bố miễn phí toàn bộ dịch vụ đã khiến cô cực kì sảng khoái.

Tại sao anh phải miễn phí cho bạn học và thầy giáo của cô?

Còn chẳng phải vì nể mặt cô sao?



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận