Hello, Người Thừa Kế (Xin Chào, Người Thừa Kế)

Editor: Dâu~

Trang Nại Nại quả thật im lặng, cảm thấy đầu óc Tiết Dung thật đúng là không bình thường!

Trang Nại Nại nhếch môi:"" Hôm nay cô đến là có chuyện gì?""

Tiết Dung cười khinh bỉ:"" Thạch Hạo Vũ đúng là thích cô, nhưng anh ấy vẫn đi theo tôi, xin phép ba tôi làm lễ cưới, cô có biết tại sao lại như thế không?""

""Tại sao?"" Trang Nại quả thật có phần tò mò muốn biết.

Tiết Dung nói đến đây lập tức ngẩng cao đầu tỏ vẻ đắc ý: ""Bởi vì ba tôi chính là người giữ chức vụ tổng giám đốc ở công ty Tổng Kinh Lý nằm trong tập đoàn Đế Hào, có thể cho Hạo Vũ một chân phó tổng giám ngay trong công ty.""

Thì ra là như vậy!


Trang Nại Nại bừng tỉnh ra, cuối cùng cũng đã biết.

Những công ty thuộc tập đoàn Đế Hào, là một nơi mà ai cũng muốn bước chân vào làm việc, nhưng cánh cửa vào lại cao, sinh viên đại học ra trường cũng chưa chắc có nhiều hy vọng được nhận vào, dù thế đó cũng là nơi mà sinh viên tốt nghiệp đều lựa chọn đầu tiên.

Thật không ngờ Thạch Hạo Vũ vì giấc mộng này, mà có thể quyết định như thế...

""Ngoài khuôn mặt xinh đẹp ra thì cô cũng chẳng có gì! Trong nhà còn có thêm bà mẹ tâm thần liên lụy, Thạch Hạo Vũ muốn cùng cô yêu đương sao!? Cả đời cũng không có chuyện đó đâu. Hơn nữa bộ dáng yêu tinh hồ ly của cô, trước kia trong trường câu dẫn Hạo Vũ, cũng không tính, bây giờ lại có bản lĩnh để hắn thay cô nói chuyện! Nghĩ lại thì cô cũng chỉ là thừa hưởng từ bà mẹ không mấy tốt đẹp của cô, lấy người lêu lổng, như gái bán thân để rồi cô cũng theo học được cách thế nào là câu dẫn đàn ông!"" 

Tiết Dung mỗi chữ mỗi câu, bén nhọn cay nghiệt

Trang Nại Nại nghe đến đây lập tức ngẩng đầu lên.

Mẹ cô là người không mấy tốt đẹp, lại còn lấy người lêu lổng?

Cô định là sẽ nói chuyện đàng hoàng, nhưng mà lúc này...Tiết Dung lại đụng đến điểm mấu chốt của cô.

Nắm chặt tay, giọng nói Trang Nại Nại trở nên lạnh lùng: ""Cô nói cái gì? Tiết Dung, cô có gan thì lặp lại những lời vừa nãy thử coi!""

Tiết Dung bị ánh mắt sắc bén đó trừng lại càng hoảng sợ, nuốt ngụm nước miếng.


Đúng lúc này, cửa phòng bị đẩy ra, giọng nói Tiết Dung cùng ánh mắt đầy gian xảo: ""Như thế nào, tôi nói sai sao? Bà mẹ cô không đi làm loạn ở ngoài sao có thể có cô được!""

Trang Nại Nại tức giận, vòng qua bàn trước mặt tiến đến: ""TIẾT DUNG!!!""

Lời này vang tới, Tiết Dung hét to: ""CÔ MUỐN LÀM GÌ?""

Trang Nại Nại chưa kịp hành động, cánh tay đã bị tóm.

Quay đầu lại đã thấy Vũ Trạch Hạo đứng sau lưng.

Trang Nại Nại hốc mắt đỏ hoe: ""Thạch Hạo Vũ, anh buông ra cho tôi!""

Hạo Vũ vẫn kiên quyết nắm chặt tay cô: ""Nại Nại, có chuyện gì từ từ rồi nói, khoan động tay chân""

Trang Nại Nại chưa kịp nói điều gì, đã nghe một tiếng "chát" trong phòng vang lên.


Trang Nại Nại lúc này cảm thấy bên má có chút đau rát, trong khoang miệng có chút mùi máu tanh, nửa bên má đã tê rần, đủ để biết cái tát này Tiết Dung cô ta đã dùng hết mười phần sức lực.

Trang Nại Nại nghiêng đầu, cắn cắn môi.

Tiết Dung cười lạnh: ""Sao nào, nãy cô còn hung hăng muốn đánh tôi, là thẹn quá hóa giận rồi ư, tôi cho cô biết, Trang Nại Nại, hôm nay đừng có nghĩ đụng một ngón tay đến tôi!""

Nói đến đây vẫn nhìn thấy bàn tay Thạch Hạo Vũ nắm chặt người Nại Nại, tức tối thở gấp: ""Đến ngay thời điểm này vẫn còn muốn câu dẫn đàn ông, xem ra tôi nói cũng chẳng có gì sai. Bà mẹ cô là một thứ tiện nhân, nếu không sao có thể dạy cái tính hồ ly tinh như vậy cho cô được.""

Câu nói truyền đến tai, Trang Nại Nại dùng sức giãy dụa, hôm nay không xé được mồm miệng Tiết Dung, cô sẽ không mang họ Trang này!

Thạch Hạo Vũ vẫn giữ chặt cô: ""Nại Nại, cô đừng hành động lỗ mãng như vậy, ba của cô ấy chính là tổng giám đốc công ty thuộc tập đoàn Đế Hào, rất có thế lực. Nếu hôm nay cô làm chuyện gì bậy, đảm bảo ngay tại thành Bắc Kinh này ngẩng cao đầu cũng không thể!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận