Hello, Người Thừa Kế (Xin Chào, Người Thừa Kế)

Một câu vừa dứt, tất cả mọi người đều quay sang nhìn Mino.

Đúng vậy, họ Tư rất hiếm thấy, hơn nữa chữ Tư trên thiết kế nhỏ như vậy, khó hiểu như vậy mà Trang Nại Nại chỉ cần phóng to là có thể biết chỗ đó có chữ, điều này...

Mọi người nhìn về phía Mino, lẽ nào là Mino mới là kẻ sao chép?

Ngay lúc mọi người đang đoán già đoán non thì Mino cắn môi, đỏ mặt nói: “Cố Khuynh Nhan, cô đã nói như vậy thì... tôi cũng phải giải thích một chút... Có một số việc tôi vẫn luôn giấu trong lòng. Bởi vì tôi thấy không nói ra thì tốt hơn, nhưng không ngờ cô lại dùng nó làm vũ khí để công kích tôi... tôi...”

Cô ta nói đến đây lại cắn môi một cái, hốc mắt ầng ậc nước giống như một cô gái yếu đuối bị ép đến đường cùng, “Tôi biết những điều tôi nói sau đây sẽ khiến nhiều người mắng tôi là đồ đê tiện... nhưng mà, tình yêu không có lỗi! Chữ Tư này đương nhiên không phải là bạn trai tôi, thực ra lúc tôi học cấp ba lo học còn không kịp thì sao có thể có bạn trai được?”


Cô ta khẽ nhắm mặt lại để nước mắt chảy ra: “Tôi xuất thân nghèo khó, phải dựa vào tài trợ của tổ chức từ thiện mới có thể được đến trường, là một đứa bé mồ côi thì lúc cấp ba tôi đâu có thời gian để yêu đương? Nhưng có cô bé nào lại không tưởng tượng ra mối tình đầu của mình chứ?”

Mino nắm chặt tay rồi nhìn Tư Chính Đình: “Thật ra ngài Tư cũng không biết, trước khi vào đại học tôi đã từng thấy anh ấy một lần! Khi đó tôi đã có cảm tình với anh ấy, sau đó tôi nỗ lực học tập thiết kế để được làm việc trong Đế Hào, hi vọng rằng một ngày nào đó khoảng cách giữa tôi và anh ấy gần hơn một chút! Đúng là tôi nói sai về ý nghĩa của tác phẩm này! Nó hoàn toàn không phải đính ước với mối tình đầu gì cả mà là đính ước trong giấc mộng của tôi... Vậy nên... mới có một chữ “Tư” như vậy!”

“Vì ngài Tư, tôi vẫn luôn nỗ lực, chưa tốt nghiệp đại học đã đến làm việc ở Đế Hào, ba năm qua tôi vẫn yên lặng dõi theo ngài ấy. Tôi biết tôi không xứng cũng chưa bao giờ hy vọng quá xa vời, chỉ mong khoảng cách với ngài ấy có thể gần thêm một chút nữa...” Nói đến đây cô ta cúi đầu, rúm vai lại: “Nhưng tôi không ngờ rằng, tôi khúm núm như vậy vẫn chọc giận đến bà Tư... Ngài Tư, tôi không cố ý đối đầu với ngài, tôi cũng không cố ý tung lời gièm pha về bà Tư, chỉ là Đế Hào làm như vậy khiến tôi thật sự bị tổn thương...”

Có phóng viên nữ tương đối cảm tính, vừa nghe cô ta nói vậy thì thở dài.


Lời của Mino cũng đang phát trực tiếp trên mạng, ai nấy nghe được thì đều dâng lên sự tiếc thương cho tình cảm vô vọng của Mino. Vậy nên trên mạng lại có nhiều người ủng hộ cô ta hơn.

“Hừm, cô ta vừa rồi còn nói Nại Nại chơi bài tình cảm các, không ngờ lại lật mặt nhanh như lật bánh tráng! Bịa ra hẳn một mối tình đơn phương, chơi bẩn quá!”

Đinh Mộng Á ngồi trước máy tính thấy cảnh này thì vô cùng tức.

Quản gia ở bên cạnh lắc đầu: “Thiếu phu nhân thật là, trước đó không nên để lộ chữ Tư ra, để Mino đoạt được cơ hội!”

“Làm sao Nại Nại có thể ngờ được cô ta lại vô liêm sỉ như vậy! Hơn nữa khả năng ứng biến của cô ta quá khủng khiếp, chuyện thế này mà cũng bịa ra được!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận