Hello, Người Thừa Kế (Xin Chào, Người Thừa Kế)

Trang Nại Nại nói xong thì thấp tha thấp thỏm trong lòng.

Chính bản thân cô cũng biết ý nghĩ này là xa vời, rõ ràng chính cô cũng hiểu cái này chỉ do cô tự mình đa tình, thế nhưng khi nhìn đến cái giường thì cô lại nhịn không được.

Bước chân của Tư Chính Đình dừng lại, anh quay đầu rồi dùng đôi mắt đen thẫm nhìn cô.

Trang Nại Nại đối diện với ánh mắt đấy thì trái tim liền đập rộn ràng, ánh mắt cũng bay lên. Cuối cùng cô cúi đầu, không dám tiếp tục nhìn thẳng vào mắt của anh.

Một lát sau, Tư Chính Đình bỗng hỏi lại: “Cô nói cái gì?”

Trang Nại Nại: “...”

Trang Nại Nại ngẩng đầu lên nhìn Tư Chính Đình, cô không thể nói rõ được tâm tình lúc này của mình là như thế nào. Ngay khi cô hỏi ra cô đã cảm thấy hối hận rồi, cô nghĩ xem liệu có thể thu lại câu vừa rồi hay không. Thế nhưng, khi Tư Chính Đình nói không nghe thấy thì cô lại có chút cảm giác mất mát nhàn nhạt.

Cô rất muốn hỏi lại một lần nữa, có điều khi cô nhìn thấy ánh mắt lạnh băng băng của anh thì không nói lên lời.

“Không có gì.”

Tư Chính Đình hờ hững ừ một tiếng rồi đi về phía phòng tắm. Tốc độ bước của anh nhanh hơn một chút so với vừa rồi, biên độ cũng có chút mất trật tự.

Cái giường đó là do anh tự tay thiết kế, rồi tìm người chuyên nghiệp gia công vì để một ngày nào đó có thể cưới được cô về nhà.

Nhưng mà...

Tư Chính Đình khẽ nhếch môi lộ ra một nụ cười tự giễu. Cô đã tìm được mối tình mới trong trường đại học thì sao cô có thể quan tâm chiếc giường này là dành cho ai?

Vừa nghĩ tới đây thì ánh mắt của Tư Chính Đình trở nên lạnh dần, trong lòng cũng cảm thấy uất ức, anh bước vào phòng tắm rồi giận dữ đóng sầm cửa phòng lại.

Trái tim nhỏ bé của Trang Nại Nại giật nảy một cái.

Sao... cô lại có cảm giác Tư Chính Đình lại mất hứng rồi?

Cái tên này đúng là thần kinh không ổn định!

Trang Nại Nại đi qua đi lại trong phòng ngủ, tiếng nước trong phòng tắm nhắc nhở cô chuyện gì sắp xảy ra, nghĩ tới chuyện ngày hôm qua thì khuôn mặt bắt đầu đỏ rực lên.

Tối hôm nay chắc Tư Chính Đình lại không gì gì đó đâu nhỉ?

Anh khi nào cũng lạnh như băng, mấy năm nay lại không qua lại với bất kì cô gái nào, giữ mình trong sạch như vậy cho nên chắc... nhu cầu kia cũng không lớn đâu nhỉ...?

Thế nhưng, nhớ đến việc tối qua Tư Chính Đình đem cô lăn qua lộn lại đến đêm khuya thì lại có chút không xác định.

Trang Nại Nại có cảm giác bản thân chỉ hít thở thôi cũng không thuận, cô đứng ngồi không yên trong phòng ngủ một hồi, cuối cùng dứt khoát ngồi phịch luôn lên ghế salon.

Tiếng nước trong phòng tắm khiến cô càng thêm căng thẳng.

Kỳ thật nếu xét về mặt lý thuyết thì lần đầu của con gái chắc chắn rất đau.

Đáng tiếc, đây chỉ là đối với người khác thôi, từ nhỏ Trang Nại Nại đã được mẹ mình nuôi cho khỏe mạnh phổng phao, tối ngày hôm qua dù điên cuồng như vậy nhưng cũng chỉ hơi tê mỏi hai chân thôi.

Nói là vậy nhưng tối nay cô cũng chưa chắc chịu được một hồi lăn lộn nữa.

Trang Nại Nại còn đang nghĩ ngợi thì tiếng nước đột nhiên ngừng lại.

Trái tim của cô nhạy rộn lên, hai mắt thì chằm chằm vào buồng tắm, xem ra cô còn khẩn trương hơn cả tối qua.

Đêm qua cô vốn tưởng rằng Tư Chính Đình sẽ không làm mấy chuyện vợ chồng, thế nhưng động tác của anh lại quá nhanh khiến cô hoàn toàn không có thời gian suy nghĩ, nhưng còn hôm nay...

“Két!” một tiếng, cửa mở ra.

Trang Nại Nại lập tức nhảy dựng lên, đôi mắt cũng nhìn lung ta lung tung trong phòng, tay chân thì luống cuống không biết làm sao, cô chỉ hận không thể tìm một chỗ mà tự giấu mình đi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui