Hello, Người Thừa Kế (Xin Chào, Người Thừa Kế)

[Anh tìm được việc làm chưa? Hôm nay tôi đã từ chức rồi, nếu vẫn chưa tìm được thì anh vẫn có thể tiếp tục đi làm ở Studio thiết kế Tư Triết. Có thể Tư Chính Đình đã biết chuyện đêm đó nên nếu thời gian này anh sống không tốt thì có thể là do anh ấy giở trò. Studio thiết kế Tư Triết sẽ không vì sợ Tư Chính Đình mà chèn ép anh. Với tài năng thiết kế của anh, tương lai chắc chắn sẽ rất thành công. Cuối cùng, chúc anh may mắn.]

Soạn tin nhắn xong, cô liền bấm gửi.

Tin nhắn này thật ra cũng không có ý gì khác, chẳng qua với quỷ hẹp hòi – Tư Chính Đình tuyệt đối sẽ nổi đóa với Từ Đại Chí.

Tư Chính Đình rối rắm gần một tháng, cuối cùng mới cảm thấy tâm trạng thoải mái hơn một chút. Anh đang định ngày mai sẽ quay lại Đế Hào làm việc thì điện thoại để trên bàn bỗng rung một cái. Anh cũng không để ý lắm, sở dĩ anh còn giữ lại số điện thoại của Từ Đại Chí này là vì sợ sau này Trang Nại Nại có chuyện cần nhờ anh giúp đỡ.

Nhưng xem xong tin nhắn, anh lập tức phát điên!

Cái gì gọi là “có thể là do anh giở trò” hả?

Anh là hạng người như vậy sao?


Nếu Quý Thần và mấy người vệ sĩ nghe thấy lời này thì nhất định sẽ đồng loạt gật đầu, còn thành thật trả lời: Đúng thế! Sở dĩ ngài không làm như vậy chẳng qua là vì Từ Đại Chí thật sự vô tội thôi! Nếu Từ Đại Chí thật sự ngủ với bà chủ một đêm thì có lẽ trên đời này đã không còn cái người mang tên Từ Đại Chí nữa rồi!

Phải nói rằng trong phương diện nào đó, ông chủ Tư rất ngang ngược và nhỏ nhen.

Đám Quý Thần cứ thế nhìn anh giận dỗi, hết ngồi xuống rồi lại đứng lên đi qua đi lại trong phòng, cuối cùng lại ngồi xuống trầm ngâm.

Cứ thế cả buổi tối, Tư Chính Đình không tài nào ngủ ngon được, chỉ ước gì có thể xông tới băm vằm tên Từ Đại Chí ra ngàn mảnh, hoặc tét mông Trang Nại Nại đã đời cho cô chừa. Cảm giác này chẳng khác gì bị mèo cào trong lòng cả…

Nhưng cái người khiến ngài Tư như bị tra tấn sống không bằng chết đó, sau khi ngủ một giấc ngon lành thì thỏa mãn duỗi lưng nằm ườn èo trên giường. Ánh mắt Trang Nại Nại bỗng dừng lại ở một tờ báo cổ động dán trên tường, một ý nghĩ cứu doanh nghiệp Cố Thị nhảy vào đầu cô.

Cô vội vàng bước xuống giường.


Thời buổi này, cái gì giúp bán hàng chạy nhất, nổi tiếng nhanh nhất?

Đương nhiên là các ngôi sao đang hot rồi!

Nếu có thể mời một ngôi sao đang nổi về làm người đại diện cho nhãn hiệu của cô thì doanh nghiệp Cố Thị chắc chắn có thể nhanh chóng được vực dậy!

Nghĩ đến đây, cô vui sướng chạy đến công ty. Cụ thể phải thuê ngôi sao nào thì cô còn phải bàn bạc với nhân viên trong công ty.

Lúc lên xe buýt, điện thoại của cô lại rung một cái. Cô tiện tay mở ra xem, thì ra là Từ Đại Chí trả lời cô trên Wechat.

[Cô là ai?]

Wechat của Trang Nại Nại không dùng tên thật nên Từ Đại Chí không nhận ra cô.

Cái tên này cũng đần độn thật, chẳng phải Wechat bây giờ đều đồng bộ với danh bạ điện thoại sao?

Trang Nại Nại vẫn kiên nhẫn trả lời lại anh ta: [Trang Nại Nại!]


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận