Hello, Người Thừa Kế (Xin Chào, Người Thừa Kế)

Trang Nại Nại, mày nghĩ tao sẽ dễ dàng bỏ qua cho mày sao?

Lễ trao giải Oscar đối với Trang Nại Nại thật ra cũng chẳng có gì đáng xem, dù sao thì cũng nhìn cả trên mạng hết rồi. Toàn bộ buổi lễ diễn ra trong khoảng hai tiếng, sau khi buổi lễ kết thúc, bọn họ còn phải tham gia tiệc chúc mừng sau buổi lễ nữa.

Dạ tiệc được tổ chức ở một khách sạn R&D. Vừa nhìn thấy cái tên này thì biết ngay đây là sản nghiệp của nhà họ Tiêu. Không ít ngôi sao tham dự bữa tiệc này, người trong giới kinh doanh cũng không ít, Trang Nại Nại muốn đi vào để thăm dò tình huống nhà họ Tiêu.

Đường Hạ rất hào phóng với người của mình, nên cũng không chú ý chuyện người của mình cùng nhập tiệc với mình.

Tiểu Kiều mặc lễ phục kinh ngạc nhìn Trang Nại Nại: “Đã biết là cô rất đẹp nhưng không ngờ ăn diện lên lại đẹp như này! Cô có muốn vào giới giải trí không? Nếu cô mà vào, thành tựu gặt hái được cũng không tệ đâu.”

Vào giới giải trí?

Trang Nại Nại lập tức lắc đầu, mỗi người đều có chí hướng khác nhau, cô vẫn nên thôi đi.

Hai người họ đi tới đi lui trong tiệc rượu mất một lúc thì thấy Mino kéo tay Jason đi lại trong đám người.


Trang Nại Nại nhằm về nơi có nhiều người để hóng hớt, quả nhiên nghe được có người nhắc đến nhà họ Tiêu.

“Bên kia, bên kia, đó chính là Tiêu tiểu thư đấy, người thừa kế R&D!”

“Ôi trời ạ, cô ta thế mà thành bạn gái của Jason! Nếu ngài Tiêu mà biết chắc lại tức giận rồi!”

“Thật không ngờ nhân vật như ngài Tiêu lại có một cô cháu gái như thế, thật là mất mặt!”

“Ai nói cô là ta là người thừa kế chứ? Tiêu phu nhân sẽ đồng ý từ bỏ tất cả sao?”

“Suỵt... vừa nhìn cô ta đã thấy là hạng ngu ngốc, không biết cô ta chịu được mấy chiêu của Tiêu phu nhân đây?”

Mọi người đều tỏ vẻ đang chờ xem kịch vui khiến Trang Nại Nại không nhịn được lắc đầu. Sau đó cô bất ngờ thấy được Tiêu Thái Bạch. Cô ta không có bạn trai đi cùng, chỉ đi lẻ loi một mình, thế nhưng cả người toát ra khí chất tao nhã, dù cho đang đứng giữa những ngôi sao điện ảnh gạo cội cũng không hề bị lép vế.


Thấy cô ta, Trang Nại Nại không nhịn được nhíu mày. Quân địch quá mạnh, cô có cảm giác mình... đánh không lại.

Hiện tại cô đã hiểu vì sao Tư Chính Đình lại đẩy cô ra xa, đồng thời lại không nói cho cô biết sự thật, để cô tự sinh trưởng trong hoàn cảnh ác liệt, bởi vì đối thủ của cô quá mạnh.

Chỉ có khi bị ép đến mức đường cùng thì mới có thể phát huy tiềm lực của một người lên mức cao nhất. Dưới tình huống không ai giúp đỡ, chẳng phải cô luôn tự mình vượt qua rất nhiều cửa ải khó khăn sao?

Một cái nhíu mày, một tiếng cười của Tiêu Thái Bạch cũng có thể thu hút ánh mắt của người khác, Trang Nại Nại chỉ vừa liếc mắt đã thời thời khắc khắc chú ý đến cô ta, sau đó lại thấy Mino đối đầu với cô ta.

Tiêu Thái Bạch thở dài, trong giọng nói có sự cao ngạo, thờ ơ: “Chị họ, tôi đã bảo chị đừng tham gia lễ trao giải Oscar mà, sao chị không nghe?”

Mino hừ lạnh: “Nhà họ Tiêu không cho tôi đi, tôi tìm một người bạn trai dẫn tôi vào thì sao?”

Trang Nại Nại lập tức hiểu ra, cô đã nói mà, địa vị của nhà họ Tiêu ở nước ngoài cao như vậy thì Mino muốn vào lễ trao giải Oscar quá dễ dàng, cần gì phải dùng cách ngu xuẩn như thế. Hóa ra là do Tiêu Thái Bạch không cho cô ta đi, cô ta chỉ có thể làm như vậy.

Thế có nghĩa là...

Tiêu Thái Bạch cố ý, vừa có thể khiến Mino mất mặt lại khiến Mino mất luôn quyền thừa kế nhà họ Tiêu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận