Hello, Người Thừa Kế (Xin Chào, Người Thừa Kế)

Nghe thì có vẻ như Tiêu Cốc Vân đang bảo vệ Mino, nhưng thực chất lại đang chửi bới xuất thân nghèo hèn của cô ta.

Hai mẹ con này đúng là thời thời khắc khắc tính toán Mino. Cả Tiêu Thái Bạch và Tiêu Cốc Vân đều không thể khinh thường được.

Thấy Trang Nại Nại không lên tiếng, Tiêu Cốc Vân bèn tiến lên một bước, cười híp mắt nhìn cô: “Cô Trang, xin hỏi... lễ phục hôm nay của cô Đường là do cô thiết kế sao?”

Trang Nại Nại cố gắng để mình cười thật tự nhiên, nói: “Là tôi.”

Tiêu Cốc Vân lộ ra vẻ khen ngợi: “Cô Trang quả nhiên là có tài năng, nếu đã vậy thì... chúng tôi cũng đang muốn đổi đồng phục cho người làm trong nhà cho nên đang tìm nhà thiết kế, không biết công ty của cô Trang có thể nhận đơn hàng này không?”

Đây là lời xin lỗi khác của Tiêu Cốc Vân với cô sao?

Thiết kế đồng phục cho người hầu trong nhà, chính là muốn qua lại với nhà họ Tiêu.

Trang Nại Nại liền lộ vẻ hưng phấn: “Thật sao?”


Tiêu Cốc Vân cười: “Thật.”

Trang Nại Nại lập tức gật đầu: “Nhận, đương nhiên là nhận rồi!”

Tiêu Cốc Vân nhìn về phía Đường Hạ và Tư Chính Đình: “Hai vị còn chỗ nào không vừa ý sao?”

Còn chỗ nào không vừa ý?

Đương nhiên không có.

Cách làm của Tiêu Cốc Vân tuy hơi đốt tiền nhưng lại bảo vệ được danh tiếng của khách sạn, qua chuyện này còn ai dám nghĩ nhà họ Tiêu cậy mạnh?

Đường Hạ với Tư Chính Đình liếc nhìn nhau, không ai lên tiếng.

Buổi tiệc được tiếp tục, bầu không khí không hề bị ảnh hưởng bởi chuyện của Adele, trái lại còn vì sự xuất hiện của Tiêu Cốc Vân mà càng thêm náo nhiệt.


Trang Nại Nại muốn tìm cơ hội nói chuyện riêng với Tư Chính Đình mấy câu. Nhưng sau khi Tiêu Cốc Vân đến thì cô lại càng trở nên cảnh giác.

Tư Chính Đình tỏ ra không quen biết cô khẳng định là có lí do, nếu như vậy liệu cô có cần phải nói gì với anh hay không? Đợi trở về khách sạn chắc chắn sẽ có nhiều cơ hội hơn.

Thế nhưng, sau khi bữa tiệc kết thúc, phiền toái lại tìm tới Trang Nại Nại. Trang Nại Nại đi cùng Tiểu Kiều, hai người đang định đi nhờ xe của Đường Hạ để về khách sạn thì bất ngờ bị người chặn lại. Tiêu Thái Bạch ngồi trên xe Lamborghini, cô ta mở cửa xe rồi cười nói với Trang Nại Nại: “Cô Trang, chuyện vừa rồi mẹ tôi nói, nếu cô đã đồng ý, xin hỏi lúc nào cô có thể đến nhà họ Tiêu?”

Trang Nại Nại khách sáo trả lời: “Lúc nào cũng có thể.”

“Vậy hôm nay thì sao?"

Trang Nại Nại sửng sốt: “Ngày hôm nay?”

“Đúng vậy, bây giờ có thể đi ngay không? Bởi vì ngày mai ba tôi sẽ ra nước ngoài. Chỉ có hôm nay cô mới có thể lấy số đo của ba tôi, tiện thể xem khí chất của ông ấy thế nào để chọn thiết kế phù hợp. Cô nhất định phải thiết kế cho thật đẹp mới được, cô xem xem bây giờ có rảnh không?”

Bây giờ?

Vì sao cô có cảm giác nguy hiểm vậy?

Nhưng mà... nếu không đi sợ rằng sau này sẽ không đi được.

Trang Nại Nại bình tĩnh nhìn Tiêu Thái Bạch mấy giây, sau đó cười nói: “Được.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận