Làm thế nào để xác nhận được chuyện này đây?
Cô cắn môi, vò tóc suy nghĩ.
Thất bại và nhục nhã lần trước… cô lại đi hỏi nữa…
Cô bỗng nhiên ngẩng phắt đầu lên.
Hỏi thì hỏi!
Chuyện liên quan đến bản thân mình, có cái gì mà phải băn khoăn?
Từ trước đến nay, cô luôn là người có tính cách quả quyết. Cô cầm điện thoại lên, khẩn trương nuốt nước bọt, nhìn dãy số trên màn hình, sau đó ấn xuống.
Trái tim của cô đập dữ dội, đầu óc rối bời. Nếu anh nghe máy thì cô phải nói gì đâu?
Vẫn hỏi câu anh có yêu em không à?
Không phải, không phải, nên hỏi tại sao thỏa thuận ly hôn lại như vậy
~Đúng, đúng, phải hỏi chuyện thỏa thuận ly hôn trước, xem anh trả lời như thế nào, sau đó hỏi anh có yêu cô không. Nếu anh trả lời là có, thì cô sẽ nói cho anh biết cô đã yêu thầm anh mười năm rồi...
Vừa nghĩ tới đây, đầu dây bên kia điện thoại báo bận.
Tư Tĩnh Ngọc cúi đầu nhìn màn hình điện thoại, liền phát hiện... đầu dây bên kia đã tắt.
Cô chợt nhớ mình từng nghe nói Thi Cẩm Ngôn ra nước ngoài, chắc bây giờ anh đang họp nên mới tắt điện thoại.
Tư Tĩnh Ngọc cảm thấy mình thật ngốc khi không nhớ đến chuyện này.
Cô bỏ điện thoại xuống, nhưng lại muốn biết rốt cuộc chuyện này là sao bèn cầm điện thoại lên gọi cho thư ký của Thi Cẩm Ngôn, “Anh Thi đi đâu vậy?”
Thư ký trả lời: “Ngài Thi đi Mỹ, bà… cô Tư, xin hỏi cô có chuyện gì không?”
Tư Tĩnh Ngọc thất vọng cúi đầu.
Ngày mai cô phải đến đảo Bali chuẩn bị hôn lễ, bây giờ không thể đi Mỹ tìm anh được.
Loại chuyện này… vẫn nên hỏi thẳng mặt thì tốt hơn.
Nghĩ tới đây, Tư Tĩnh Ngọc nói: “Không có gì, chờ anh ấy về rồi nói.”
Cô cúp điện thoại, thở dài một hơi.
Điện thoại lại đổ chuông, vẫn là cổ đông Lý, “Cô Tư, tôi đoán cô cũng không muốn đến Hoa Phổ làm việc. Hơn nữa, cô muốn hoàn toàn cắt đứt với anh Thi, vậy thì hãy bán cổ phần cho tôi đi. Cô cho tôi cái giá, được không?”
Hoa Phổ do một tay Thi Cẩm Ngôn sáng lập, trải qua sáu năm mới đi tới địa vị hôm nay. Cổ đông Lý là nhà đầu tư Thi Cẩm Ngôn kêu gọi vào giai đoạn sau của công ty, chiếm 15% cổ phần Hoa Phổ.
Thi Cẩm Ngôn khống chế công ty rất tốt, dù có kêu gọi bao nhiêu nhà đầu tư đi nữa thì anh cũng không bao giờ để cổ phần của mình dưới 50%. Cổ đông Lý không cam lòng, nhưng cũng không thể làm gì. Lúc này, anh ta muốn mua cổ phần của cô, không cần nghĩ cũng biết là vì sao.
Tư Tĩnh Ngọc từ tốn đáp: “Cổ đông Lý, tôi sẽ không bán cổ phần.”
Cổ đông Lý không ngờ cô sẽ nói như thế, anh ta định nói gì đó nhưng Tư Tĩnh Ngọc đã cúp điện thoại.
Cô đứng lên nhìn đồng hồ, đã bốn giờ chiều, Tân Tân sắp tan học. Cô lái xe đi đón Tân Tân, nấu cho thằng một bát mì rồi mới chở về nhà ông bà Thi.