Hello, Người Thừa Kế

Vì đã quá nhàm chán nên Trang Nại Nại và Tư Tĩnh Ngọc quyết định đi làm.
Công ty đã bắt đầu thiết kế kiểu dáng trang phục cho mùa xuân, đợi đến quý I năm sau có thể tung ra thị trường.
Sau khi hai người tới công ty, toàn bộ nhân viên trong công ty đều bị cái bụng lớn của Trang Nại Nại dọa cho giật mình!
Mọi người nhìn chằm chằm cái bụng của cô dọc đường đi, thấy cô vừa vào phòng làm việc của mình thì toàn bộ công ty… liền sôi trào!
“Nại Nại mang thai?”
“Ba đứa trẻ là ai?”
“Nại Nại kết hôn rồi sao?”
“Trời ạ!”
Từng tiếng cảm thán như lũ quét lan tràn trong nội bộ công ty. Diễn đàn QQ của nội bộ công ty gần như muốn nổ tung. Mọi người đều đang thảo luận, rốt cuộc đứa bé trong bụng Trang Nại Nại là của ai?

Đến tận giờ ăn trưa, nhiệt độ thảo luận chỉ tăng chứ không giảm.
Trương Đình Đình và vài người của phòng thiết kế thời trang vừa ăn cơm vừa thảo luận vấn đề đứa trẻ. Lúc Mino bưng khay cơm đi ngang, có người hỏi Mino: “Trưởng bộ phận Mino, Trang Nại Nại kết hôn khi nào vậy? Trông cô ấy còn trẻ mà!”
Mino siết chặt tay cầm đũa.
Sau vụ không thể xem lại video giám sát, cô ta đã biết đó là do Trang Nại Nại làm. Cô ta đã nhịn lâu như vậy rồi, thật không ngờ chuyện đầu tiên Trang Nại Nại làm khi quay lại công ty là làm cho cô ta bẽ mặt.
Đứa trẻ là con ai? Trang Nại Nại kết hôn rồi sao?
Mino cắn môi, sau đó hừ lạnh nói: “Sao tôi biết được? Trong hồ sơ của Trang Nại Nại ghi là độc thân.”
Cô ta vừa dứt lời, Trương Đình Đình liền nói: “Trưởng bộ phận Mino, Nại Nại không phải là người như thế, tôi biết cô không thích cô ấy, nhưng cô cũng không thể nói…”
Trương Đình Đình còn chưa nói hết câu, Mino đã lạnh mặt cắt ngang: “Nếu mấy người không tin thì có thể đến phòng làm việc của tôi xem hồ sơ. Rõ ràng là độc thân, ai biết ba đứa trẻ là ai?”

Lời nói của Mino cứ thế lan truyền khắp công ty.
Hơn nữa, càng truyền càng đi xa với sự thật, cuối cùng biến thành phiên bản: Trang Nại Nại làm tình nhân cho người ta, bây giờ có thai rồi mà vẫn không công khai, vì vậy mới nghỉ làm mấy ngày nay.
Người ghen ghét Trang Nại Nại ở đâu cũng có, nhưng người của phòng thiết kế thời trang thì biết điều hơn một chút, còn người của phòng thiết kế sân khấu thì ngang nhiên thảo luận. Tô Mi nghe mọi người nói thì không nhịn được cãi lại: “Mấy người nói bậy bạ gì thế? Người ta có kết hôn hay không cũng phải báo cáo với mấy người sao? Bây giờ là thời đại gì rồi, có thai trước khi cưới lạ lắm à, có gì phải thảo luận?”
“Chậc chậc, mọi người ngẫm lại mà xem. Trước đây, Trang Nại Nại luôn là người tan làm cuối cùng, chúng ta chưa từng thấy cô ấy đến trạm xe bus hay tàu điện ngầm mà luôn thấy cô ấy đến hầm đỗ xe. Một người nghèo rớt mồng tơi, đến hầm đỗ xe làm gì?”
Tuy lần trước, Trang Nại Nại và Tư Chính Đình có chút mờ ám. Nhưng sau lần đó, không thấy hai người họ có liên quan gì nhau nữa, dần dần nhân viên trong công ty cho rằng bọn họ không có quan hệ gì.
“Tôi biết rồi!”
Tô Mi đột nhiên vỗ bàn một cái, vẻ mặt như hiểu ra gì đó, mọi người đồng loạt nhìn sang, liền nghe cô nói: “Ba của đứa trẻ nhất định là trợ lý Quý!”
“Phải không đó?”
“Làm sao có thể?”
Tô Mi nói với giọng cực kì chắc chắn, “Nếu mọi người không tin thì tối nay chúng ta đi bắt gian thôi!”
Tầng cao nhất, Quý Thần đang chỉnh sửa giấy tờ hợp đồng, đột nhiên “hắt xì hắt xì” hai cái.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận