Hello, Người Thừa Kế

Tư Chính Đình nghe cô nói vậy thì ánh mắt khẽ u ám xuống, nửa ngày sau mới gật đầu: “Chú Lý thích mẹ từ lâu lắm rồi.”
“Vậy mẹ thì...”
“Năm đó khi ly dị thì yêu cầu duy nhất của ông ta là...” Giọng của Tư Chính Đình nói đến đây đột nhiên lạnh xuống: “... là cả đời này Ms. Đinh không được tái hôn!”
Trang Nại Nại vừa nghe thế lập tức trợn tròn mắt: “Lý do kiểu quái gì vậy?”
Đột nhiên nhớ lại chuyện năm đó khiến Tư Chính Đình có chút không vui. Anh ôm chầm lấy bả vai của Trang Nại Nại, như thể làm vậy anh có thể thoải mái hơn một chút, sau đó anh chậm rãi kể: “Chú Lý với mẹ cùng nhau lớn lên, chú ấy là do nhà họ Đinh nhận nuôi, cũng xem như là thanh mai trúc mã. Em đừng nhìn chú ấy chỉ là một quản gia nhưng thật ra chú ấy hiểu biết lắm. Năm đó chú ấy cũng không phải quản gia nhà chúng ta mà là nhân viên cấp cao của Đế Hào. Lúc người kia ly dị thì đưa ra yêu cầu muốn chú Lý rời khỏi Đế Hào. Sau khi chú ấy rời khỏi Đế Hào thì khăn gói đến thẳng nhà họ Tư làm quản gia.”
Quản gia Lý là người nho nhã, nói năng lễ độ, địa vị của ông ở nhà họ Tư rất đặc biệt. Hơn nữa, dù đã sắp sáu mươi nhưng nhìn vẫn rất phong độ.

Trang Nại Nại cảm thán: “Quản gia Lý mãi vẫn chưa kết hôn, lẽ nào...”
Cô chưa kịp nói hết câu thì Tư Chính Đình đã gật đầu: “Vậy nên mẹ anh luôn áy náy với chú ấy, vẫn luôn muốn giới thiệu bạn đời cho chú.”
Trang Nại Nại nghe xong liền thở dài. Tuy cô sống khó khăn từ nhỏ, nhưng chỉ cần nhẫn nhịn chịu đựng là có thể ăn no, ngủ ấm. Không lớn lên bên trong Đế Hào thì hoàn toàn chẳng hay biết bên trong lại đầy rẫy những chuyện khó nói tới vậy. Cô đột nhiên cảm thấy... mẹ chồng mình thật ra cũng rất đáng thương!
Sinh ra làm con gái nhà giàu thì sao? Chẳng phải cuộc đời vẫn tràn đầy đau thương đó thôi?
***
Buổi tối, sau khi ăn xong cả nhà lại nhàm chán ngồi trước tivi xem tin tức.

Đã qua lễ mừng năm mới rồi, qua mùng sáu thì sẽ có người lục tục đi làm, bầu không khí đón năm mới cũng dần phai đi. Ít nhất thì chương trình trên tivi đã không còn phát đi phát lại mấy chương trình mừng năm mới nữa.
Trang Nại Nại vừa cắn hạt dưa vừa xem tivi, tiếp đó nghe được biên tập viên nói: “... Năm nay bộ luật lao động lại được tăng thêm điều khoản dự kiến mới, tăng cường khả năng đảm bảo quyền lợi cho người lao động...”
Vừa nghe vậy thì Trang Nại Nại lập tức kích động chỉ về phía tivi nói: “Thấy chưa? Ngay cả pháp luật cũng bảo vệ lợi ích của những người lao động chúng em, giai cấp tư sản bọn anh không trả tiền lương, giữ tiền lương thì em có thể kiện anh đấy!”
Tư Chính Đình: “...”
Từ sau khi hai người họ hòa thuận với nhau thì cô chẳng thèm sợ anh nữa?
Tư Chính Đình nheo mắt lại, muốn dạy dỗ cô một chút nhưng Trang Nại Nại lại đặt tay lên bụng nói: “Bây giờ anh không thể đánh em, cũng không được cù em... Bởi vì nếu anh mà làm thế, em sẽ bị động thai đó~”
Tư Chính Đình: “...”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận