Ngoại truyện 5: Ánh trăng mười năm
Edit: Diệp Vũ Lam
Giang Thu Thu trở về năm 2018, tâm trạng vui vẻ khi gặp lại Trịnh Tự kéo dài chưa được hai ngày đã bị phá hư bởi một tin xấu.
“Học quân sự! Lại học quân sự!” Giang Thu Thu vừa mới về phòng ký túc xá chưa được bao lâu, thì nhận được thông báo học quân sự được gửi trong nhóm chat lớp.
Cô nhất thời sa sầm mặt, ngồi phịch xuống ghế.
Suýt nữa cô quên mất việc đầu tiên của tân sinh viên khi nhập học là phơi nắng một tháng.
Vấn đề là bốn tháng trước, cô vừa mới học quân sự xong.
Quá thảm.
“Lại học quân sự là sao?” Chị đại phòng ký túc xá tỏ ý không hiểu, “Trường cấp Ba của cô cũng học quân sự hả?”
Vùng miền khác nhau, tình hình khác nhau.
Ở nhiều nơi, có vài trường cấp Ba cũng học quân sự.
Gương mặt của Giang Thu Thu ảm đạm, thều thào: “Gần… gần như vậy.”
Cô khóc thút thít, gửi tin nhắn cho Trịnh Tự.
Thu Thu: 【Đen thùi lùi.jpg, em lại phải học quân sự…】
Trịnh Tự: 【À, đúng rồi, suýt nữa quên mất.】
Thu Thu: 【Em thật đáng thương QAQ.】
Trịnh Tự: 【Cố lên, coi như rèn luyện thân thể.】
Thu Thu: 【…】
Thu Thu: 【Anh cứ bảo em uống nhiều nước ấm là được rồi.】
Bên phía Trịnh Tự chần chừ cả buổi.
Trịnh Tự: 【Lúc này anh phải trả lời như thế nào mới đúng?】
Giang Thu Thu: … Tinh thần học hỏi của đàn anh mãnh liệt quá đi.
Thu Thu:【_(:з” ∠)_】
Thu Thu: 【Không sao, anh cứ trả lời đại đi, em sẽ cho anh 100 điểm.】
Trịnh Tự: 【Được, em uống nhiều nước ấm nhé.】
Giang Thu Thu: “…”
Giang Thu Thu: 【Anh đi chết đi, tổng điểm là 500 điểm.】
Trịnh Tự nhìn tin nhắn của Giang Thu Thu, mở ghi chú trong điện thoại lên, nghiêm túc ghi chép: Cảnh giác bẫy đề bài của vợ.
.
Gào thét vẫn chỉ là gào thét.
Từ nhỏ Giang Thu Thu đã là đứa trẻ ngoan.
Mặc dù bây giờ sau lưng đã có chỗ dựa, bản thân mình cũng có cổ phần công ty lớn, thế nhưng cô chưa từng nghĩ muốn được đặc cách.
Cuối cùng, cô vẫn ngoan ngoãn chuẩn bị kem chống nắng có chỉ số cao nhất, nghiêm túc đi học quân sự.
Hơn nữa, vì khóa học quân sự vừa kết thúc không lâu, Giang Thu Thu vẫn còn lưu giữ ký ức về huấn luyện quân sự lần trước, không chỉ học nhanh mà động tác còn rất chuẩn.
Chẳng mấy chốc, cô đã bộc lộ tài năng, lần nữa được chọn vào đội hình biểu diễn, trở thành sinh viên gương mẫu.
Vì scandal chấn động tại lễ khai giảng, Giang Thu Thu bị nhiều người nhòm ngó trong những ngày đầu tiên.
Tuy nhiên, cô cũng coi như đã có kinh nghiệm, bởi vì cô chính là người nổi tiếng trên Công đoàn Đại học Châu Xuyên năm 2008, lúc nào cũng được mọi người bàn tán.
Tuy bây giờ tin tức được lan truyền nhanh hơn và rộng rãi hơn, nhưng mọi thứ vẫn như vậy, chủ đề hot rồi sẽ nhanh chóng qua đi.
Giang Thu Thu thản nhiên đối mặt với những soi mói của mọi người.
Quả nhiên sau vài ngày thú vị trôi qua, các bạn học lại bắt đầu quan tâm đến chủ đề tiếp theo.
Trái lại, vì Giang Thu Thu bỗng trở thành vợ chưa cưới của Trịnh Tự, các bạn học cùng ngành với Giang Thu Thu cảm thấy không được tự nhiên khi tiếp xúc với cô.
Nhưng vài ngày sau, mọi người nhận ra Giang Thu Thu không khác gì những bạn học khác.
Nếu phải nói ra thì cô hoạt bát, hiền lành hơn những người khác, học quân sự cũng rất nghiêm túc.
Thế là mọi người nhanh chóng buông bỏ thành kiến và hòa nhập với nhau.
Mặc dù nói là vậy, các bạn học vẫn hơi căng thẳng.
Chủ yếu là vì Trịnh Tự – nhà đầu tư hàng đầu trong nước, từng nằm ngoài tầm với trong suy nghĩ của mọi người, mệnh danh là một phút trị giá một triệu tệ – giờ đây lại xuất hiện ở sân huấn luyện vào mỗi tối… cố tình đợi đón Giang Thu Thu về ký túc xá.
Đúng vậy.
Từ ngày đầu tiên học quân sự, mỗi tối Trịnh Tự đều xuất hiện bên ngoài sân học quân sự rất đúng giờ, đợi tan học sẽ đi cùng Giang Thu Thu từ sân tập về ký túc xá, sau đó về nhà một mình.
Thỉnh thoảng khi không bận việc, Trịnh Tự còn xuất hiện tại căn tin trường cùng Giang Thu Thu.
Hơn nữa, anh còn dùng thẻ của khu đô thị đại học để gọi cơm… Là thẻ phiên bản 08 đấy.
Các bạn học rối rít suy đoán, có phải trong thẻ cơm của đại thần rủng rỉnh số dư một triệu tệ, giống như tổng giám đốc bá đạo được viết trong tiểu thuyết không.
Có bạn học còn can đảm hơn, thản nhiên lén xem số dư nhân lúc Trịnh Tự quẹt thẻ, hơn nữa còn đăng phát hiện của mình lên diễn đàn trường.
Tiêu đề: Vụ việc đã được sáng tỏ, số dư trong thẻ cơm của Trịnh Tự chỉ có 59 tệ!
Nội dung: Bình thường.
Cmt 1: Bình thường.
Cmt 2: Bình thường.
Cmt 16: Bình thường.
Cmt 19: Tui phát tài rồi, số dư của tui lại nhiều hơn của Trịnh Tự!
…
Giờ đây, các bạn cùng lớp với Giang Thu Thu đã có thể bình thản đối mặt với chồng chưa cưới của bạn học là Trịnh Tự, thỉnh thoảng còn mang chuyện này ra đùa giỡn.
Chính vì vậy, sau khi có bạn học lướt được bài viết này đã không ngần ngại gửi đường link vào nhóm chat lớp, còn tag tên Giang Thu Thu.
Bạn học A: 【Thu Thu, số dư trong thẻ cơm của chồng chưa cưới đại gia của cậu ít thế!】
Bạn học B: 【Vậy mà không được một triệu, chê.】
Giang Thu Thu: 【…】
Chuyện này không phải rất bình thường sao? Tổng giám đốc bá đạo có tiền chứ đâu bị não tàn.
Giang Thu Thu: 【Thẻ cơm của anh ấy là do mình nạp tiền vào đấy 0.
0.】
Giang Thu Thu: 【Thẻ của mình chỉ có hai nghìn tệ của chi phí sinh hoạt thôi, dĩ nhiên phải tiết kiệm chứ.】
Bạn học C: 【Dù gì cậu cũng là vợ chưa cưới nhà giàu, tổng giám đốc không chuyển cho cậu vài triệu hả?】
Bạn học D: 【Hoặc người nhà của anh ấy không cho cậu mấy triệu để cậu rời khỏi anh ấy sao?】
Giang Thu Thu: 【Không.】
Giang Thu Thu: 【Nhưng anh ấy cho mình rất nhiều cổ phần công ty thì có được tính không?】
Giang Thu Thu: 【Haiz, bây giờ mình nghèo đến nỗi chỉ còn lại một đống cổ phiếu.】
Các bạn học: 【…】
Các bạn học: 【Xin vĩnh biệt!】
Một câu nói của Giang Thu Thu đã thành công khiến mọi người thôi không đùa giỡn nữa.
Cô cũng nhìn ra mọi người đều biết gia cảnh của cô không tầm thường, không cần phải cố gắng khiêm tốn.
Dù gì các bạn học không có ý xấu, đùa giỡn một chút vẫn được.
Chớp mắt lại đến Tết Trung thu.
Tết Trung thu năm 2018 vẫn còn trong thời gian học quân sự.
Như thường lệ, tối hôm đó sẽ không có buổi huấn luyện.
Các cán bộ của từng đoàn hội nhà trường sẽ mang quà đến thăm những tân sinh viên lần đầu xa nhà.
Giang Thu Thu đã trải qua hai mùa Tết Trung thu chỉ trong nửa năm ngắn ngủi, nhưng lần này khác với lần của năm 2008.
Hiện tại trong trường học, CLB được các bạn học, nhất là các nữ sinh săn đón nhất chính là CLB Hers.
Mọi người đều biết CLB Hers là đối tác lâu năm của Tuyết Sam.
Lúc đến thăm các tân sinh viên, họ sẽ mang theo sản phẩm của Tuyết Sam.
Lần này cũng không có gì bất ngờ, CLB Hers mang đến một số sản phẩm hot của Tuyết Sam, hơn nữa còn chuẩn bị trò chơi tương tác qua lại.
Bạn nào thắng trò chơi này sẽ nhận được quà của Tuyết Sam.
Trò chơi tương tác qua lại của CLB Hers là màn hỏi đáp kiến thức liên quan đến CLB.
Dĩ nhiên mục đích là để tăng sự hiểu biết của mọi người về CLB, khởi động cho đợt tuyển thành viên mới tiếp theo.
Các bạn học rất nhiệt liệt hưởng ứng.
Nhưng dù sao họ đều là tân sinh viên, mức độ hiểu biết về CLB còn hạn chế.
Cho dù đã bắt đầu nghiên cứu tài liệu về các CLB từ trước, hầu hết họ chỉ biết các hoạt động chính của CLB và phúc lợi cho thành viên, còn lịch sử phát triển CLB cụ thể thì chỉ biết sơ sơ.
Ngoại trừ một người.
Nhân viên: “Mời mọi người lắng nghe câu hỏi.
Cho hỏi người sáng lập CLB Hers tên là gì?”
Giang Thu Thu nói nhỏ với chị đại phòng ký túc xá: “Tô San.”
Chị đại nhanh chóng giành quyền trả lời, “Tô San!”
“Chính xác!” Nhân viên nói: “Được rồi, câu hỏi tiếp theo.
Cuộc thi tìm kiếm tài năng dành cho nữ sinh của CLB chúng mình tên là gì?”
Giang Thu Thu khẽ nói: “Cô Nàng Tỏa Sáng.”
Chị đại dõng dạc đáp: “Cô Nàng Tỏa Sáng.”
Nhân viên: “Vậy ‘Cô Nàng Tỏa Sáng’ đầu tiên được tổ chức vào năm nào?”
Giang Thu Thu: “2008.”
Chị đại: “2008!”
“Bạn học này lại trả lời chính xác.” Nhân viên tiếp tục hỏi: “Trong ‘Cô Nàng Tỏa Sáng’ lần đầu có một vị khách mời đặc biệt biểu diễn rất nổi tiếng, mọi người có biết là ai không?”
Chị đại: “Trịnh Thanh Xuyên!”
Nhân viên: “CLB Hers và Tuyết Sam hợp tác lần đầu tiên vào năm nào?”
Chị đại: “2008!”
…
Cứ như vậy, chị đại đã hoàn toàn áp đảo, thuận lợi giành hạng nhất trong trò chơi hỏi đáp.
Cuối cùng nhân viên cũng phải thán phục, “Bạn học này đúng là rất am hiểu về CLB chúng mình.
Đây cũng là lần đầu tiên chúng mình gặp được một bạn học có thể đáp đúng tất cả câu hỏi về CLB.”
Chị đại cũng kinh ngạc, nhìn Giang Thu Thu, “Tại sao cô lại hiểu rõ về CLB Hers đến vậy?”
Giang Thu Thu ngẩng cao đầu, ưỡn ngực, “Cơ hội luôn dành cho những người có chuẩn bị.”
Chị đại: “…”
Có gì đó sai sai nhỉ.
Xét thấy đây là lần đầu tiên gặp được một bạn học vẫn chưa vào CLB mà đã quá rành về CLB, bạn này đúng là fan thật sự mà.
Nhân viên thảo luận riêng một hồi, không chỉ tặng cho chị đại một bộ trang điểm của Tuyết Sam, mà còn chân thành nói: “Bạn học, chúng mình vừa quyết định sẽ miễn phí phí thành viên nếu bạn gia nhập CLB.”
Chị đại nghe vậy thì cảm thấy hơi ngại, chỉ vào Giang Thu Thu, “Thật ra lúc nãy người trả lời không phải là mình, mà là bạn cùng phòng của mình.”
“Hả?” Nhân viên ngỡ ngàng nhìn về phía Giang Thu Thu, “Bạn học, tại sao bạn không tự trả lời?”
Giang Thu Thu còn chưa trả lời, một nhân viên khác bỗng lên tiếng: “Sao mình cảm thấy bạn học này hơi quen mắt nhỉ?”
Giang Thu Thu thầm nghĩ không phải chứ, chẳng lẽ họ nhận ra cô là thành viên trong đội ngũ sáng lập?
Thật ra chỉ rất ít người trong CLB trường chịu đi nghiên cứu thành viên trước đây của CLB.
Trừ khi đó là người sáng lập giống như Tô San, được in trên các tài liệu quảng bá.
Sau khi xuyên không về, Giang Thu Thu còn cố tình đi kiểm tra dữ liệu của CLB Hers được lưu giữ đến bây giờ.
Năm đó, cô rất có sức ảnh hưởng trong đội ngũ sáng lập.
Thế nhưng do không ở lại lâu, CLB lại có rất nhiều sự kiện trong mười năm qua, vì vậy hiện giờ trong tài liệu quảng bá chính thức đã không có tên của cô, chỉ giữ nguyên một số giới thiệu trong tài liệu lịch sử đặc biệt.
Về mặt lý thuyết, những nhân viên này hẳn sẽ không nhận ra cô.
Sự thật chứng minh, Giang Thu Thu đã suy nghĩ quá nhiều.
Cô nghe thấy bạn nhân viên đó tiếp tục hốt hoảng, “Bạn là cổ đông mới của Tuyết Dạng đúng không?”
Vốn dĩ tin tức Tuyết Dạng thay đổi cổ đông không cần thông báo ra ngoài.
Thế nhưng do CLB Hers là đối tác quan trọng của Tuyết Sam ở khu đô thị đại học, còn có thương hiệu liên danh “Hers” với Tuyết Sam, dì Trần nghĩ rằng Giang Thu Thu đang theo học tại Đại học Châu Xuyên, sau này có thể để cô kiểm soát và điều phối việc hợp tác với CLB Hers.
Do đó, dì đã cố tình thông báo cho nhân viên của CLB Hers, còn thân thiết đính kèm hình ảnh mới nhất của Giang Thu Thu.
Cho nên bây giờ người của CLB Hers đều nhận ra cô.
Bạn học này lại chính là cổ đông đại lý dưới trướng bà chủ các cô.
Giang Thu Thu: “…”
Cô cạn lời, nhìn các bạn học xung quanh, “Các cậu đừng thở mạnh như vậy được không?”
Các bạn học điên cuồng lắc đầu, “Không mạnh không diễn tả được cú sốc trong lòng tụi mình.”
…
Sau khi các đoàn hội thăm hỏi xong, sĩ quan huấn luyện tuyên bố giải tán.
Giang Thu Thu đứng dậy, chị đại đẩy cô một cái, “Chồng chưa cưới của cậu lại đến kìa.”
Giang Thu Thu ngẩng đầu nhìn sang thì thấy Trịnh Tự đang đứng bên ngoài sân tập.
Vầng trăng tròn tô điểm ở đằng xa như một bức tranh hoàn mỹ.
Giang Thu Thu vẫy tay chào tạm biệt các bạn học, sau đó chạy như bay về phía Trịnh Tự, cong mắt lên, “Đàn anh, anh tới rồi!”
“Ừ, anh mang theo bánh Trung thu cho em.” Trịnh Tự vươn tay, ôm lấy thiếu nữ nhào vào lòng, nhoẻn miệng cười dịu dàng, “Chúng ta đi dạo nhé, sau đó anh đưa em về ký túc xá.”
“Vâng.”
Bọn họ đi chậm rãi dọc theo con đường tráng xi măng bằng phẳng trong trường.
Hai bên đường rợp bóng cây.
Ánh trăng rọi vào người, phủ lên người đi đường một lớp viền bạc mờ ảo.
Giang Thu Thu kể cho Trịnh Tự nghe những chuyện thú vị khi học quân sự, sau đó lắng nghe những câu chuyện vặt trong cuộc sống và công việc của Trịnh Tự.
(EbookTruyen.Net)
Thật ra đó đều là những chuyện hằng ngày.
Thế nhưng vì là chuyện của đối phương, vì vậy nghe hoài vẫn không thấy chán.
Một lúc sau, Giang Thu Thu nhận được cuộc gọi từ gia đình.
Bố mẹ cô thay phiên kể về chuyện gia đình với cô một hồi, sau đó lo lắng ảnh hưởng cô nghỉ ngơi, nói một lát rồi định cúp máy.
“Bố mẹ đợi đã, con có chuyện khác muốn nói với bố mẹ.” Giang Thu Thu vừa nói, vừa nhìn Trịnh Tự, “Lễ Quốc khánh con sẽ về nhà, đến lúc đó sẽ đưa con rể của bố mẹ về cùng.”
Nói xong, cô nhanh chóng cúp máy, sau đó mở nhóm WeChat gia đình lên, gửi hình của Trịnh Tự vào, chú thích: 【Chồng của con, con rể của bố mẹ.】
Trịnh Tự nhìn cô hành động mạnh mẽ như hổ thì không khỏi bật cười.
Có điều nụ cười chỉ kéo dài một giây rồi chợt tắt, anh thấy nhóm chat gia đình Giang Thu Thu hiện lên tin nhắn mới.
Bố Thu: 【Chồng mới?】
Mẹ Thu: 【Không phải mới đổi Trịnh Thanh Xuyên làm chồng sao? Lại đổi nữa rồi?】
Trịnh Tự nhìn Giang Thu Thu một cách “trìu mến”.
“…” Giang Thu Thu nhất thời căng thẳng, đôi chân vô tình đá vào một viên đá nhỏ, bỗng bước loạng choạng về phía trước vài bước.
“Cẩn thận.” Trịnh Tự vội vàng kéo cô lại.
Giang Thu Thu gào lên một tiếng, co chân bị va vào lên, nhảy cà nhắc vài vòng, “Đau, đau, đau.”
Trịnh Tự ôm lấy cô, ngồi xổm xuống xem thử chân cô, gấp gáp hỏi: “Sao rồi, em không sao chứ?”
“Em không sao, chỉ va vào ngón chân cái mà thôi.” Giang Thu Thu vịn vai anh, khóc mếu, “Đợi một lát sẽ ổn thôi.”
“Hấp ta hấp tấp.” Trịnh Tự cởi giày của cô ra để kiểm tra thử, xác định không có gì nghiêm trọng, chỉ đau một hồi rồi thôi, xong xuôi mới thở phào nhẹ nhõm.
Thế nhưng anh lại không đứng lên, mà thuận thế đưa lưng về phía Giang Thu Thu, “Lên đây.”
Tết Trung thu vừa rồi, Giang Thu Thu phải trải qua trong nỗi sợ hãi và hoang mang.
Lần này, cô không còn hoảng sợ nữa, cũng không còn lo lắng sốt vó nữa.
Người cô yêu, người yêu cô đều đang ở bên cạnh cô.
Cô nằm bò trên lưng Trịnh Tự, tựa cằm lên vai anh, cảm nhận sự bình yên chưa từng có trước đây.
Ánh trăng dịu dàng rọi vào người họ.
Trịnh Tự nhìn vầng trăng tròn ở đằng xa, nhớ lại ngày Tết Trung thu mà lần đầu tiên bọn họ gặp nhau ở mười năm trước.
Anh mỉm cười, khẽ nói: “Thu Thu, đêm nay ánh trăng rất đẹp.”
“Vâng đàn anh, em cũng yêu anh.”
HOÀN TRUYỆN