_ Nhanh đi mày cứ lề mề là sao?? - Rin hối nó
_ Đám cưới tao mà mày gấp quá zậy... - nó nhăn mặt
_ Hứ có lòng tốt mà con bạn nó không trân trọng mày tự lo luôn đi, tao nhớ mày không biết trang điểm thì phải??? - Rin toan bước ra ngoài.
_ Thôi mà bạn hiền, tao thay váy xong rồi mày làm tóc trang điểm giùm tao nha..... - nó thay váy bước ra nũng nịu nhờ Rin
_ Hì hì cuối cùng lòng tốt của tao mày cũng hiểu. - Rin cười tay cầm hộp phấn trang điểm. Chưa đầy 15' sau đầu tóc nó được Rin búi gọn, hai lọn tóc hai bên mái nó được cô uống xoăn. Trang điểm cho nó nhẹ nhàmg ít phấn, môi hồng dễ thương.... Cùng làn váy trắng tinh nó bước ra lễ đường. Nó bước tới đâu thì mọi người lại nghẹt thở vì vẻ đẹp thuần khiết không nhuốm tí bụi trần của nó. Hắn đứng trên lễ đường nhìn nó đến thẫn thờ, hắn không ngờ nó lại đẹp đến thế, bình thường nó đi học gương mặt luôn được che đậy kĩ càng không son phấn cũng rất dễ thương rồi nhưng giờ nó trang điểm dù nhẹ nhàng không ngờ lại đẹp đến vậy.
_ Nè, anh sao vậy??? - nó nguýt tay hắn
_ A... không có gì. - hắn lắc đầu cười với nó.
_ Sao tui thấy anh thẫn thờ vậy??? - nó níu tay hắn, nhìn lên ( nó 1m65 hắn 1m85)
_ Vì vợ nhí đẹp quá nên anh thẫn thờ zậy mà, bộ không được sao?? - hắn nhìn xuống cười gian
_ Háo sắc.. - nó đỏ mặt quay đi
_ e hèm ....- cha sứ
_ Cha ơi bắt đầu được rồi ạ. - nó cười
_ Nguyễn Hoàng Thiên Mẫn, con có dồng ý làm vợ người đàn ông này không? - cha sứ
_ Dạ con đồng ý - nó gật đầu
_ Hoàng Nhật Thiên Phong, con có dồng ý làm chồng của người phụ nữ này không? - cha sứ
_ Dạ con đồng ý - hắn gật đầu.
_ Còn ai phản đối cuộc hôn này không?? Không thì ta tuyên bố hai con chính thức là vợ chồng.. Hai con có thể trao nhẫn cưới..
Nó và hắn đeo nhẫn cưới ncho nhau xong liền cùng khách của hai bên nội ngoại đi nhà hàng. Đang cùng hắn mời rượu mọi người thì Rin lên sân khấu
_ Mọi người, hôm nay Thiên Mẫn sẽ hát cho mội người một bài hát cổ vũ cho cô ấy nào - Rin cười gian
_ Thiên Mẫn con lên hát đi - nội nó thúc
_ Dạ - nó từng bước, bước lên sân khấu
_ Phong con lên đàn cho vợ con hát đi - Nội hắn nguýt tay hắn
_ Dạ - hắn không thể cãi lại ông nội nên bước lên sân khấu ngồi lên chiết piano trắng.
_ Đánh bài yêu của min đi - nó nói nhỏ với hắn
_ ok vợ - hắn cười
Tiếng đàn của hắn vang lên và tiếng hát của nó cũng cất lên làm cả nhà hàng phải im lặng nghe nó hát
Y.Ê.U là cùng nhau trong tay đi dưới con đường,
Là cùng trao cho nhau ngọt môi hôn
Là vòng tay yêu thương ôm mãi không rời
Từng phút giây tuyệt vời.
Y.Ê.U là ngày em bên anh không chút ưu phiền
Từng buồn lo trôi qua ngày bình yên
Nồng nàn ta trao nhau giấy phút tuyệt vời
Nguyện thề luôn bên nhau mãi. Dù thời gian trôi qua vẫn luôn bên người,dù ngày tháng phôi pha ta vẫn không cách rời. Bên nhau suốt đời, cùng xây giấc mơ chung đôi
Hãy bên em thật gần nhé anh
Để cảm nhận những thứ yêu thương từ trong trái tim này, dành hết cho người.
Hãy trao em nụ hôn đắm say, ngọt ngào như phút giây ban đầu. Ngày nắng xanh ngời, nguyện ước có nhau trọn đời.
Y.Ê.U là bình minh mỗi sớm có anh bên mình,là hoàng hôn mênh mang từng con phố
Mình cùng tay trong tay đi giữa cuộc đời, nguyện thề luôn bên nhau mãi. Dù thời gian trôi qua vẫn luôn bên người .Dù ngày tháng phôi pha ta vẫn không cách rời
Bên nhau suốt đời, cùng xây giấc mơ chung đôi.
Hãy bên em thật gần nhé anh
Để cảm nhận những thứ yêu thương từ trong trái tim này, dành hết cho người.
Hãy trao em nụ hôn đắm say, ngọt ngào như phút giây ban đầu
Ngày nắng xanh ngời, nguyện ước có nhau trọn đời.
Dù thời gian trôi qua vẫn luôn bên người
Dù ngày tháng phôi pha ta vẫn không cách rời
Bên nhau suốt đời, cùng xây giấc mơ chung đôi
Hãy trao em nụ hôn đắm say, ngọt ngào như phút giây ban đầu
Ngày nắng xanh ngời, nguyện ước có nhau trọn đời.
Nó hát xong bước xuống khỏi sân khấu đi ra vô phòng trang điểm thì tiếng vỗ tay vang lên ầm ầm.
_ Giọng hát của em cũng hay quá nhỉ???- hắn nhìn nó cười
_ Xuống dốc lắm rồi. Từ khi ba mẹ mất tui không hát nữa - nó nhìn hắn khuôn mặt có chút buồn
_ Xin lỗi vợ iu - hắn cười gian
_ Muốn đi về nhà quá. - nó nhắm mắt
_ Vậy anh đi nói với nội nha vợ - hắn nhéo mũi nó
_ Ơ..... ừm - nó đỏ mặt
Hắn ra ngoài nói với ông nó và ông hắn rồi bước vào.
_ Đi về thôi vợ ơi - hắn bế lên bước ra xe.
_ A để tui tự đi được rồi. - nó ngượng
_ Không được. - hắn cười.
Nó cứ để yên cho hắn bế ra ngoài xe chở về nhà. Về tới ngà mới nó liền đẩy cửa vào nhà chạy te te lên phòng khoá cửa lại để thay đồ (Sin: Chị này cẩn thận thiệt). Nó mặc một chiếc áo sơ mi trắng cùng với chiếc quần jean ngắn màu xanh cùng với cùng dây chuyền dài hình máy ảnh bước xuống nhà.
_ Ở đâu có đồ em thay vậy??? - hắn trố mắt nhìn nó.
_ Tui đem qua chứ đâu. - nó nhìn hắn
_ Mà em đi đâu vậy??? - hắn bước lại gần nó
_ Tui đi ăn, anh không đi à... Mà đồ anh tui cho người đem qua rồi. Nội kiu tui mới làm đó . Đi ăn rồi đi siêu thị luôn mai tui nấu cơm cho - nó đỏ mặt.
_ Ừ đợi anh tí. - hắn chạy vèo lên phòng thay đồ chạy xuống thì thấy nó đã mang đôi slipon đứng đợi hắn.
_ Đi thôi vợ iu. - hắn nắm tay nó lên xe