Hết Yêu

Nhiệm vụ của chúng tôi coi như là đã hoàn thành gần như là sắp xong rồi ấy, chỉ chờ bọn con trai làm xong đạo cụ rồi góp lại thành tiểu cảnh chuẩn bị cho cuộc thi diễn ra vào chủ nhật tuần sau là xong.

"Học sinh cuối cấp mà phong trào nào cũng hăng hái ghê ha!"

Thầy Nghĩa, một trong hai hiệu phó của trường tôi nói. Hôm nay là lịch trực của thầy tại trường, thấy chủ nhật mà chúng tôi tập trung ở trường đông quá nên lại xem có chuyện gì không.

Thầy Bích thấy thầy Nghĩa nói thế thì cười cười, lễ phép đáp:

"Dạ thầy, thầy cười chê rồi a!"

Thầy Nghĩa cười ha ha:

"Tụi nó mà học Lý chăm như vậy thì tốt quá chừng rồi."

Rồi thầy quay sang hướng chúng tôi nói to:

"Ê, chơi thì chơi mà học thì học. Nhớ thứ ba kiểm tra Lý nha mấy đứa."

Rồi thầy ung dung đi về văn phòng không thèm ngoảnh mặt nhìn lại chúng tôi một cái nào.

Thầy Bích: "..."

Chúng tôi: "..."

Nói thật, mới mấy học đứa học xã hội từ lúc vừa vào trường như chúng tôi thì lý hay hóa quả thật là một cơn ác mộng a, không phủ nhận việc tôi hay các bạn trong lớp đều học song song chương trình khoa xã hội và tự nhiên nhưng đã gọi là lớp "xã hội" thì đương nhiên học thuộc bài mới là lợi thế của chúng tôi.

Thầy Nghĩa là một người giáo viên mà cả lớp tôi kính trọng và cũng khá là thương thầy. Thầy cũng là giáo viên dạy Tin học lớp 11 và vật lý lớp 12 của lớp chúng tôi và hình như.. môn nào thầy dạy là môn đó chúng tôi, à không, tôi.. tạch.

Bỏ qua vấn đề của thầy Nghĩa đi a, nói đến lại thêm đau lòng thôi.

Bây giờ cũng đã là đầu giờ chiều rồi, tôi xem như cũng đã hoàn thành nhiệm vụ của mình rồi phần còn lại để tụi con trai lo. Chúng tôi cứ ngồi trong lớp mãi thế làm gì không biết, sao thầy Bích không cho về đi nhỉ. Còn Hải nửa, cậu ấy đi đâu mà lâu thế không biết a.

"Thật muốn về nhà cởi bộ áo dài này ra quá."

Đáng ra ngày nghỉ thế này chúng tôi vào trường thì chẳng cần phải mặc đồng phục thế này đâu, mà thầy Bích yêu cầu chúng tôi phải mặc đồng phục để quay video phóng sự này kia ấy, tôi thì.. né xa cái camera là điều đương nhiên rồi nhưng vẫn phải mặc cho không bị khác loài a.

Lúc này, không khí tự nhiên yên ắng hẳn ra. Tôi ngồi trong lớp từ đầu đến giờ mà cũng chẳng hiểu chuyện gì xảy ra a.

Từ lúc Tùng và Mi hai bạn ngồi bàn đầu gần cửa lớp cửa lớp quay xuống nói cái gì mà:

"Vô rồi, vô rồi, đang chuẩn bị.. sắp rồi, sắp tới rồi.."

Là lớp tự nhiên khác hẳn luôn ấy, tôi cứ cảm giác như mình không thể nào hòa nhập được với cái không khí này. Mà, tôi cũng nhiều chuyện nên.. cũng im lặng mà theo dòng sự kiện xem sắp có chuyện gì xảy ra.

Tôi nghiêm túc nhìn ra cửa, theo hướng mà mọi người đang nhìn. Tôi thấy.. Hải.. Cậu ấy.. cậu ấy đang cầm một bó hoa hướng dương thật to đang đứng trước cửa lớp.

Cậu ấy cứ đứng trước cửa lớp mà không vào, tôi cứ thế ngơ ngác nhìn cậu ấy.

Tôi.. tôi thật sự muốn biết cậu ấy đang làm gì a.. hôm nay là ngày gì đặc biệt à? Là sinh nhật ai à? Hay là cậu ấy.. cậu ấy muốn tỏ tình ai trong lớp này?

Tôi nghĩ cũng không dám nghĩ a, người tôi thầm thương trộm nhớ sẽ tỏ tình với một người con gái khác.. ngay trước mắt tôi ư? Đau lòng chết mất!

Cậu ấy cứ đứng đấy, nhìn vào lớp tôi thì cũng nhìn chằm chằm vào cậu ấy. Cậu ấy đang nhìn ai thế? Ai là người con gái mà cậu ấy thích vậy?

Tôi cố tìm ra đáp án từ trong đôi mắt cậu ấy.

Hình như.. Hải.. Cậu ấy đang nhìn tôi thì phải? Đôi mắt cậu ấy đang nhìn về phía tôi..

À! Chắc là do tôi nhìn cậu ấy ghê quá nên cậu ấy mới nhìn lại thôi. Tôi dời ánh mắt của mình đi nơi khác, không dám nhìn thẳng vào cậu ấy nữa. Ánh mắt tôi.. rơi vào hư không chẳng biết nên nhìn về hướng nao a.

Thầy Bích, trong lúc tôi không chú ý đã xuống phía dưới ngồi lúc nào không hay. Từ phía dưới thầy nói vọng lên:

"Hải, vào đi em!"

"Em đứng đó gây sự chú ý ghê quá đi a."

Nghe thầy nói thế, Hải nhìn đi đâu đó và bật cười. Cậu ấy đi thẳng về hướng của tôi. Đến gần, cậu ấy.. Cậu ấy nhẹ nhàng xoa đầu tôi và hỏi:

"Nhìn đi đâu đấy? Nhìn tớ này!"

Cả lớp phá lên hú hét:

"Oa.. Nhìn đi đâu thế Tinh, nhìn người ta kia kìa."

Tôi.. Mặt tôi đỏ bừng lên.. Tôi không còn suy nghĩ được nữa rồi. Lúc nãy, Hải.. cậu ấy.. cậu ấy xoa đầu tôi.. còn bảo.. còn bảo tôi nhìn cậu ấy nữa aaa.. tôi đang gào thét trong lòng đây a, sắp bùng nổ rồi aaa. Tôi lắp bắp nói

"Cậu.. cậu.. cậu đang nói gì thế?"

"Tôi thích cậu!"

"Hả?"

"Nguyễn Ngọc Tinh!"

"Tôi. Thích. Cậu!"

Tai tôi ù đi. Tôi có nghe nhầm không vậy? Người tôi thích nói thích tôi.

Hải nắm tay tôi, dẫn tôi lên "rừng" hoa hướng dương mà chính tôi chuẩn bị một lần nữa nói to.

"Nguyễn Ngọc Tinh, tôi nói lại lần nữa!"

"Tôi. Thích. Cậu!"

Nói rồi cậu ấy nhét bó hoa hướng dương to đùng kia vào lòng tôi.

Hết chương 4

Hi


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui