Nếu muốn trở nên lớn mạnh hơn nữa, thì nó càng cần nhiều năng lượng hơn!Trong đầu bọ ăn xác xuất hiện một bóng dáng màu hồng phấn, đó là đồ ăn tốt nhất! Cần phải tìm được nó! Giết chết nó! Ăn nó!Bọ ăn xác lập tức bò đến tảng đá ngày hôm qua, sau khi tiến hóa khứu giác của nó càng nhạy bén hơn, nó biết mình đã bị lừa! Viên thịt màu hồng kia đúng là đã trốn bên trong tảng đá!Cái miệng chứa hàm răng sắc nhọn cắn phập vào phần nhô ra trên tảng đá rồi lôi kéo thứ này ra ngoài.Làm lộ ra một cái lỗ, bên trong lỗ tản ra một mùi hương nồng thuộc về viên thịt màu hồng.
Bọ ăn xác hưng phấn lắc lư xúc tu không do dự mà để xúc tu lao vào bên trong cái lỗ cắn nuốt thứ bên trong.“Xì xì xì…”Đây là âm thanh phát ra từ thứ bị độc tố ăn mòn, một luồng khói đen phát ra từ trên đầu bọ ăn xác.Vào giây kế tiếp, bọ ăn xác rơi từ trên tảng đá xuống, cái bụng ngửa ra, mười sáu cái chân đầy móng vuốt sắc nhọn liều mạng vùng vẫy trong không khí, nó bị đau đớn tra tấn đến mức phát điên.
Cái miệng đầy răng nhọn của nó bị chất độc hòa tan, phần đầu của nó đã bị mất một khoảng lớn.Nó đã bị hại!Bọ ăn xác phát ra tiếng thét chói tai, đây là sự tức giận và đau đớn mà từ trước đến nay nó chưa từng trải qua.Không biết bọ ăn xác đã giãy giụa trong bao lâu, cuối cùng nó mới lấy được sự bình tĩnh, sau đó nó khó khăn lật người lại rồi lảo đảo bò lê về chỗ sâu trong rừng.Nó chắc chắn sẽ giết chết con mồi xảo quyệt kia!---Viên thịt màu hồng đã nằm bất động cả một ngày một đêm.
Thu hoạch nhận được cũng khá phong phú, nó đã ăn kiến, rết, ốc sên, những con sâu ngàn chân, nhiều đến mức nó đếm không hết.Đám côn trùng này chứa năng lượng còn nhiều hơn nọc độc từ cây bắt ruồi.
Vì được nạp chất dinh dưỡng sung túc nên viên thịt màu hồng đã béo hơn lúc trước, chiếc bánh tráng mỏng đã mở rộng diện tích hơn khiến nó bắt được càng nhiều sâu và côn trùng hơn.Đây là một vòng tròn tuần hoàn.
Nếu không có chuyện gì bất ngờ xảy ra thì viên thịt màu hồng sẽ luôn nằm bất động như vậy, nó sẽ chờ đồ ăn tự đưa mình đến cửa.Nhưng nó lập tức cảm nhận được một sự nguy hiểm rất mạnh mẽ đang đến gần.
Cơ thể viên thịt bỗng nhiên run lên, tiếp sau đó là một cơn ớn lạnh truyền khắp mỗi tế bào trên người nó.
Viên thịt thu hồi cơ thể mỏng phẳng của mình lại rồi nhanh chóng bò đi.Nó không thể ở lại nơi này lâu, nếu không sẽ xảy ra chuyện không tốt.
Không biết tại sao nó có thể cảm giác được bọ ăn xác đang đến gần.Không bao lâu sau khi viên thịt rời đi, một con bọ ăn xác rất lớn xuất hiện ở nơi viên thịt từng nằm rồi dùng xúc tua ngọ nguậy ngửi ngửi mùi vị còn lưu lại.Nó chạy rồi!Bọ ăn xác phát ra tiếng kêu “chi chi” tức điên người.Viên thịt màu hồng cần thay đổi một chỗ để nằm.
Nhưng không bao lâu sau cảm giác rợn tóc gáy lại lần nữa xuất hiện, nó mới nuốt một nửa con sên nên lúc di chuyển người nó phát ra âm thanh “kẹt kẹt”.Bọ ăn xác lại đến nơi viên thịt từng nằm, xúc tua của nó lắc lư liên tục, móc vuốt hung hăng cào mặt đất.Nó lại chạy rồi!Viên thịt màu hồng nằm yên một hồi lâu, nó ăn vài con sâu, đến khi cảm nhận được bọ ăn xác đang đến gần thì nó nhanh chóng đổi một chỗ khác để tiếp tục nằm yên.
Trong lúc vô tình nó đã đi khắp khu rừng có sương đen lượn lờ này.Bọ ăn xác luôn đuổi tới sau khi viên thịt đã rời đi, nó gào thét chói tai vì thất bại liên tục.
Tính tình con độc trùng này càng lúc càng táo bạo sau khi làm lỡ mất con mồi.
Có lẽ một ngày nào đó khi hai bên gặp được nhau, chắc sẽ xảy ra một trận chiến ác liệt đến chết mới thôi.Hôm nay, viên thịt màu hồng bò lên một cành cây cổ thụ để chuẩn bị nghỉ ngơi trong chốc lát.Đột nhiên dưới tàng cây xuất hiện âm thanh lá khô bị dẫm đạp, có hai sinh vật mà viên thịt chưa từng thấy bao giờ từ từ đi đến.
Trông bọn họ rất to lớn, hoàn toàn không giống bất kỳ một con sâu nào mà viên thịt từng thấy..